Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 456: Đoàn chiến (một)

* Đoàn chiến: chiến đấu theo đoàn đội
Edit: kaylee
"Ha ha, phỏng chừng Đông Phương thế gia này biết mình phải thua không thể nghi ngờ, cho nên muốn để cho mình thua nhanh hơn, thực lực của đứa trẻ này tới Võ Tướng không? Tồn tại nhỏ yếu như vậy, tùy tiện một người là có thể giết hắn trong chớp mắt."


Nhìn khuôn mặt non nớt kia của Bách Xuyên, có một số người vốn có quan hệ bất hòa với Đông Phương thế gia nhịn không được mở miệng trào phúng, ngay cả Thành chủ Vân thành ngồi ở địa vị cao thượng cũng không nhịn được mà nhíu mày.


Tuy rằng theo quy định đại tái, tuổi của người dự thi phải ở dưới ba mươi tuổi, nhưng cũng không có giới hạn cụ thể, nhưng mà một tiểu thí hài mới mười tuổi tới tham gia tỷ thí, đây quả thực chính là xem trận đấu như trò đùa!


Nhưng mà, cũng chính là bởi vì không có quy định về tuổi cụ thể, nên lúc này đây cho dù là Thành chủ Vân thành cũng không cách nào nói thêm cái gì.


"Xem ra Đông Phương thế gia này càng ngày càng không được," Bạch y lão giả ngồi ở bên cạnh Thành chủ kia lạnh lùng cười, nói: "Nhưng mà điều này cũng tính bọn họ tự làm tự chịu, nếu năm đó Đông Phương Ngọc lựa chọn gia nhập Tiên Địa, cuối cùng sẽ không chết thảm, Đông Phương thế gia cũng sẽ không xuống dốc, nói đến cùng đây đều là chính bọn họ làm tìm chết mà thôi, chẳng trách bất luận kẻ nào."


Tiên Địa vốn không phải người đại khí độ lượng gì, tất cả thiện lương đều chỉ là giả nhân giả nghĩa ở trước mặt thế nhân, vì vậy chuyện năm đó Đông Phương Ngọc cự tuyệt gia nhập Tiên Địa trước công chúng làm cho lão ghi hận đến hôm nay.


Đương nhiên, Đông Phương Ngọc cũng đồng thời cự tuyệt Cửu U phủ và Linh Tông, thế này mới làm trong lòng cho lão lúc đó dễ chịu hơn chút.


"Nha đầu kia đang làm cái gì?" Thiên Khải Tôn Giả bất đắc dĩ lắc đầu thở dài: "Để cho một tiểu hài tử tới tham gia thí luyện, nàng muốn làm gì? Chẳng lẽ đứa nhỏ này có chỗ hơn người nào hay sao?"


Cửu trưởng lão bảo trì trầm mặc, dù sao hai người bên cạnh đều là Tôn Giả, hiện giờ ông chỉ là Võ Hoàng cao cấp mà thôi, lúc này đây là bản thân xin được tiến đến Vân thành, cho dù Cửu U phủ cũng là Tam Đại Chế Tài, nhưng ông thân là Võ Hoàng ở hai trước mặt Tôn Giả chính là không chen vào được.


Nhưng mà, đối mặt với ánh mắt chất vấn này, Bách Xuyên không nói thêm gì, trên mặt chính thái đáng yêu mang theo thành thục không tương xứng với tuổi.
"Khụ khụ."
Thành chủ xấu hổ ho khan hai tiếng: "Hướng Thiên Tôn Giả, Thiên Khải Tôn Giả, Cửu trưởng lão, không biết tỷ thí có thể bắt đầu hay chưa?"


"Bắt đầu đi."
Bạch Hướng Thiên khẽ gật đầu, giọng điệu lạnh lùng nói ra.


"Tuân mệnh," Thành chủ chậm rãi đứng lên, đối mặt với mọi người phía dưới, mở miệng nói: "Đầu tiên, hoan nghênh các vị tới tham gia Thần Chi Thí Luyện lần này, quy định của Thần Chi Thí Luyện các ngươi cũng đều rõ ràng, tuy rằng đao thương không có mắt, nhưng mà tham gia đều là thiên tài của các thế lực, cho nên ta hi vọng các ngươi đều có thể biết điểm dừng ở đâu, tốt lắm, hiện tại tỷ thí chính thức bắt đầu!"


Nghe lời nói của Thành chủ, Cố Nhược Vân hơi hơi nhíu mày, ánh mắt nhìn bốn phía chung quanh, thở dài một tiếng: "Tỷ thí đã bắt đầu, người Hạ gia vẫn không có xuất hiện, xem ra thí luyện lúc này đây người Hạ gia chưa có tới tham gia."


Kỳ thực, ngay từ đầu nàng vẫn ôm hi vọng, hi vọng có thể ở Vân thành nhìn thấy Ngọc nhi.
Người Hạ gia không tới tham gia, cũng chứng minh…... Ngọc nhi không biết tung tích như trước!


"Trận đầu tỷ thí, là đoàn chiến, tất cả thế lực đều phái năm người lên võ đài, thế lực bị đá hết xuống đài trước thì bị đào thải! Mà đứng ở trên đài cuối cùng chính là hạng nhất! Nhưng mà đã là đoàn chiến, cũng phải chú trọng phối hợp đoàn đội, cho nên cuối cùng phải tất cả thành viên đều đứng ở trên đài mới tính thắng trận tỷ thí này! Chỉ cần có một người rớt xuống lôi đài, tất cả mọi người thế lực này đã có thể đi xuống."