Edit: kaylee
Kỳ thực thật dễ dàng có thể đoán được người làm chủ phía sau màn những người này, dù sao nàng theo Hạ lão gia tử tới nơi này là rất nhiều người nhìn thấy, nếu không phải Hạ Khởi sai sử sau lưng, bọn họ căn bản không có khả năng có lá gan đến tìm phiền toái……….
"Hừ!"
Cẩm y nam tử hừ lạnh một tiếng, cắn chặt răng nói: "Ta không biết ngươi đang nói cái gì, Cố Nhược Vân, Hạ gia chúng ta không phải loại người trà đầy hơi tiền như ngươi có thể ngốc, trừ phi ngươi mang theo Bách Thảo Đường trở thành tiểu thϊế͙p͙ của ta! Nếu không, đừng trách ta không khách khí."
Xôn xao!
Cẩm y nam tử xuất ra trường kiếm, nhanh chóng nhằm về phía Cố Nhược Vân, giữa mặt mày hiển lộ ra âm ngoan, ý cười âm lãnh bên môi kia giống như muốn đưa nàng vào chỗ chết.
Nhưng mà, từ đầu tới cuối, vẻ mặt của Cố Nhược Vân đều không có thay đổi, ánh mắt thanh lãnh lạnh lùng của nàng nhìn nam tử nhằm phía mình, bên môi gợi lên một chút tươi cười.
"Các ngươi đã cam tâm tình nguyện bị người lợi dụng, vậy……...Như thế nào ta có thể không thỏa mãn các ngươi?"
Ầm!
Thiếu nữ bước chân về phía trước một bước, trong khoảnh khắc đó lực lượng cường đại dâng lên từ thân thể của nàng, giống như một cái cây búa hung hăng đánh ở ngực của cẩm y nam tử, hắn lập tức phun ra một ngụm máu tươi, chật vật ngã ra ngoài.
"Ngươi cũng dám ra tay đánh ta?"
Cẩm y nam tử cười lạnh một tiếng, con ngươi âm hiểm gắt gao nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân: "Ngươi có biết hậu quả khi ngươi làm như vậy không? Ta chính là chi thứ của Hạ gia, lại tốt xấu gì cũng coi như là người Hạ gia, ngươi ở Hạ gia ra tay với ta, ngươi cho rằng gia chủ sẽ ngồi xem mặc kệ?"
Cố Nhược Vân im lặng không nói, đi về phía trước hai bước, nhàn nhạt nhìn cẩm y nam tử không hề sợ hãi, hơn nữa, ở trong mắt nam tử nàng còn phát hiện ý cười chợt lóe qua rồi biến mất.
Ý cười kia, giống như âm mưu đạt được, tràn đầy đắc ý.
"Cố cô nương, không biết khi nào thì người Hạ gia ta đắc tội ngươi? Ngươi muốn ra tay với người Hạ gia ở ta Hạ gia?"
Quả nhiên, ngay tại trong nháy mắt Cố Nhược Vân ra tay, một giọng nói ôn hòa truyền đến từ phía sau thân thể của nàng, giọng nói kia mang theo bất mãn, còn có địch ý che giấu rất sâu.
"Nhị gia."
Cẩm y nam tử nhìn Hạ Khởi đón gió đi tới, trong lòng vui vẻ, vội vàng nói: "Nhị gia, nữ nhân này nói năng lỗ mãng về Hạ gia, hơn nữa, còn ra t ay với ta thân là đệ tử Hạ gia! Rõ ràng chính là không coi Hạ gia ra gì, nhị gia, xin ngài………...
Phốc xuy!
Bỗng nhiên, cẩm y nam tử phun ra một ngụm máu tươi đen thùi, hắn mở to hai mắt, không dám tin nhìn khuôn mặt tuấn tú mang theo tươi cười của Hạ Khởi.
Viên thuốc cường thân kiện thể kia, có độc!
Cả người cẩm y nam tử run lên, khuôn mặt dần dần trở nên xanh mét, hối hận và tức giận giao hòa trong hai mắt kia, cũng đã nói không nên lời nói gì.
Ở trước lúc đến, nhị gia cho hắn một viên thuốc, nói là có thể cường thân kiện thể, làm thù lao cho hắn!
Ai biết viên thuốc kia, thế mà lại là độc dược!
Nhị gia lừa gạt hắn.........
Phanh!
Cẩm y nam tử lảo đảo vài bước, hung hăng ngã xuống, trong hai mắt tràn đầy không cam lòng, hắn luôn luôn làm việc vì nhị gia, vì sao nhị gia lại muốn giết hắn? Y quả nhiên là…... Thật độc ác!
"Hạ Ảnh, Hạ Ảnh ngươi làm sao vậy?"
Mọi người thấy dáng vẻ của Hạ Ảnh, đều là biến sắc, cũng không có phát hiện âm hiểm chợt lóe qua khuôn mặt kia của Hạ Khởi.
Muốn hoàn toàn mượn tay lão nhân diệt trừ Cố Nhược Vân, chỉ làm cho nàng đánh nhau với đệ tử Hạ gia là tuyệt đối không được! Chỉ có giết đệ tử Hạ gia, mới có thể làm cho lão gia tử hoàn toàn tan vỡ với Bách Thảo Đường!