Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 192: Tá Thượng Thần tức giận (tám)

Edit: kaylee


Lúc này trong Lăng gia, Liễu trưởng lão khuôn mặt nghiêm túc ngồi ở phía trên ghế dựa, trên khuôn mặt thương lão tràn đầy lạnh lùng. Mà bên cạnh của lão, gia chủ đương nhiệm của Lăng gia Lăng Nhất Huy run run rẩy rẩy đứng ở một bên, ngay cả nhìn cũng không dám nhìn lão giả khí thế cường đại này.


Ba năm trước, gia chủ Lăng gia Lăng Nghị chết ở trong tay Thiên Bắc Dạ, đệ đệ của lão là Lăng Nhất Huy đã đảm nhiệm vị trí gia chủ, ban đầu Lăng Nhất Huy là muốn báo thù cho huynh trưởng và chất nhi, nhưng mà thị nữ của Huyền Âm Điện lại xuất hiện ngăn cản, bởi vì kiêng kị thực lực của Huyền Âm Điện, cho nên Lăng Nhất Huy chẳng những không dám có hành động gì, thậm chí làm cho mọi người trong gia tộc không được nhắc đến việc báo thù.


Nhưng không nghĩ tới, Quý Phi nương nương lại có thể tìm trưởng lão của Huyền Âm Điện đến đây, nhưng mà cho dù như thế, Lăng Nhất Huy vẫn là cảm giác trong lòng có chút bất an, tổng cảm giác giống như sẽ xảy ra chuyện gì đó….....
"Trưởng lão đại nhân, Cố Nhược Vân thật sự sẽ đến sao?"


Lăng Nhất Huy thấp thỏm bất an hỏi, nói thật, lão không hy vọng Cố Nhược Vân đến, từ sau khi thiếu nữ kia thiếu chút nữa bị gia gia dùng trượng đánh chết, đã xảy ra biến hóa quá lớn, nhất là ba năm trở lại đây, vậy mà không ai có thể thăm dò nàng đến cùng đang làm cái gì.


Dù sao huynh trưởng và chất nhi đều đã chết, lão cũng không muốn lại vì thù này hận mà chôn vùi toàn bộ Lăng gia.
"Hừ!" Liễu trưởng lão hừ lạnh một tiếng, nói: "Nếu nàng muốn tính mạng của tiểu tử này, thì nhất định sẽ đến."


Khi nói lời này, con ngươi đục ngầu của lão quét về phía tiểu chính thái bị trói chặt, âm trầm ở đáy mắt kia làm cho tâm của tiểu chính thái có chút phát lạnh, nhưng mà, trên mặt oa nhi trắng nõn đáng yêu kia không có sợ hãi gì, con ngươi đen bình tĩnh mà quật cường nhìn chằm chằm Liễu trưởng lão.


Bách Xuyên không biết đến cùng Cố Nhược Vân có đến hay không, dù sao lúc này đây, bọn họ phải đối mặt là quái vật lớn Huyền Âm Điện này, nếu là phụ thân ở trong này, có lẽ còn có thể cứu hắn, nhưng mà……….. Cho dù Cố Nhược Vân thân là sư phụ của Quỷ Y, nói đến cùng vẫn là một người bình thường mà thôi, thông thường người thường gặp được loại thế lực này cơ bản là đi đường vòng (tức là tránh xa không lại gần).


Cho nên, nàng căn bản sẽ không đến...........
Nghĩ đến đây, con ngươi của Bách Xuyên khẽ trầm xuống, nhẹ nhàng cắn môi, trong lòng bất giác nảy lên một chút thất vọng.


Lúc trước bản thân thân là một phế vật, gia tộc đều sắp buông tay hắn, nữ nhân kia cùng hắn chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi, làm sao có thể vì hắn mà để bản thân rơi vào cảnh nguy hiểm……....


Bất luận ở địa phương nào, hắn vẫn luôn là một cái trói buộc tùy thời đều có thể vứt bỏ!
"Các ngươi không cần......"


Bách Xuyên ngẩng đầu, nhìn thẳng Liễu trưởng lão, vốn muốn làm cho bọn họ không cần chờ Cố Nhược Vân, bản thân và nàng cũng không có giao tình gì, nhưng mà lời nói của hắn còn không có nói ra hết, một giọng nói thanh lãnh từ phía sau truyền đến, làm thân mình nho nhỏ của hắn cứng lại…….....


"Người Huyền Âm Điện đã muốn tìm ta, không bằng trực tiếp hẹn ta ra, các ngươi chẳng những đả thương người của ta, cuối cùng ngay cả một tiểu hài tử cũng không buông tha! Thì ra đây chính là hành vi của người Huyền Âm Điện nào đó!"


Một thân áo xanh, tóc đen như mun, bóng dánh thiếu nữ giống như một cơn gió từ ngoài cửa thổi vào, mang theo hương thuốc thanh nhã an bình, thậm chí khiến tâm của người khác đều bình tĩnh xuống theo….....


Nhưng mà giờ khắc này, nội tâm của Bách Xuyên lại cuồn cuộn lên, từ đầu đến cuối hắn cũng không nghĩ tới, thiếu nữ này vẫn là tới.
Nàng tới cứu hắn!


Vì một người mới quen biết mấy ngày, nàng liền mạo hiểm lớn như vậy, mà những lão gia hỏa ở gia tộc của chính mình kia, chỉ vì bản thân không cách nào đột phá, đã muốn buông tha hắn, nếu không phải phụ thân bảo vệ hắn, phỏng chừng hắn đã sớm bị đuổi ra khỏi Bách gia…....