Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 155: Nam nhân đeo mặt nạ thần bí (hai)

Edit: kaylee
Nhận thấy được mấy người đi tới phía mình, Cố Nhược Vân bất giác nhíu mày, trong mắt mang theo một tia sáng sáng rọi.
"Chắc hẳn vị này chính là Nhược Vân cô nương."


Phong Lôi dương khuôn mặt anh tuấn hào sảng cười: "Ta là Phong phủ Phong Lôi, ngưỡng mộ đại danh của Nhược Vân cô nương đã lâu, cố ý tiến đến bái phỏng, thỉnh cô nương đừng trách móc."


Ngụ ý, Phong Lôi ta không phải đến đón gió tẩy trần vì Cố Hướng Lâm, ta là vì gặp Cố Nhược Vân mà đến, không có quan hệ gì với các ngươi. 


Đừng nói là những người khác, ngay cả Cố Nhược Vân cũng ngây ngẩn cả người, ở trong trí nhớ của nàng bản thân cũng không có bất kỳ giao tiếp gì với Phong phủ, hơn nữa, Phong phủ cách Thanh Long Quốc rất xa, nói là ngưỡng mộ đại danh, có vẻ càng không thể!


Ngay từ đầu Cố Phán Phán đã nhìn trúng Phong Lôi, hắn chẳng những anh tuấn tiêu sái, còn là Phong phủ nhị công tử, chẳng những bề ngoài giá trị cao, quyền thế càng là cường đại, nhưng mà vì sao tất cả nam nhân vĩ đại đều nhìn trúng tiểu tiện nhân Cố Nhược Vân kia?


Nghĩ đến đây, Cố Phán Phán ghen tị nắm chặt nắm tay, tức giận nhìn khuôn mặt thanh tú lạnh nhạt kia của thiếu nữ.


"Khanh khách," Nữ tử yêu mị của Bách Hoa cung cười duyên hai tiếng, nói: "Phong Lôi công tử, để ngươi giành trước như thế, Nhược Vân cô nương, ta cũng ngưỡng mộ đại danh của ngươi đã lâu, cho nên đã sớm muốn đến thấy phương nhan (mặt đẹp, cách nói lịch sự)."


Khi nói lời này, nàng nghiêm cẩn đánh giá Cố Nhược Vân.


Đây là người vị đại nhân kia làm cho nàng đến bảo vệ hôm nay? Chậc chậc, không biết tiểu nha đầu này thế nào kéo lên quan hệ với thế lực kia, nhất là, người nọ còn là người có khả năng tương lai nối nghiệp nhất thế lực kia, nhưng mà vị đại nhân kia đáp ứng hứa hẹn, nếu bảo vệ nàng an toàn, ngày sau sẽ cho Bách Hoa cung bọn họ một danh ngạch tiến vào địa phương kia tu luyện.


Tuy rằng chỉ là một danh ngạch, nhưng cũng là thứ rất nhiều thế lực tranh đoạt, thật sự là rất mê người.
Giờ khắc này, sắc mặt của Cố lão gia tử lại thay đổi.


Ban đầu lão tưởng Cố Nhược Vân đắc tội người những thế lực này, cho nên cố ý tiến đến trả thù, khả không nghĩ tới, nữ nhân này chẳng những mạc danh kỳ diệu (không hiểu ra sao) trở thành sư phụ của Quỷ Y, còn kéo lên quan hệ với những thế lực này.


Phải biết rằng, thực lực của những thế lực này đều không phân cao thấp với Thanh Phong phái!
"Các ngươi không lầm chứ? Cố Nhược Vân chỉ là một phế vật mà thôi? Có thanh danh gì có thể cho các ngươi ngưỡng mộ đã lâu? Nàng chính là một tiện nhân dựa vào dụ dỗ lão nhân để bảo vệ mình!"


Cố Phán Phán hoàn toàn bị buộc điên rồi, miệng không đắn đo rống to ra tiếng.
Nàng thế nào cũng không tin, phế vật bị bản thân ức hϊế͙p͙ mười mấy năm này, cứ như vậy không có dấu hiệu nào mà xoay người!


Loại tương phản mãnh liệt này thật sự làm cho nàng không chịu nổi, thật giống như bản thân ban đầu là phú ông trăm vạn, đối phương là nô lệ của nàng, lại ở một ngày kia đối phương xoay người làm chủ, bản thân trở thành nô lệ.
Như thế nàng có thể nào chịu được?
"Phán Phán!"


Cố Hướng Lâm sắc mặt đại biến, vội vàng quát, phải biết rằng, những người này không phải là Cố gia có thể đắc tội nổi, nàng bỗng chốc tất cả đều đắc tội, cho dù là Thanh Phong phái cũng bảo vệ không được nàng.


Nghĩ đến đây, Cố Hướng Lâm bất giác nhìn về phía Cố Nhược Vân, hai mắt âm trầm.
Nữ nhân này không biết dùng gian kế gì trở thành sư phụ của Quỷ Y, hắn thật sự là xem nhẹ nàng, về phần phản ứng của mấy môn phái này, phỏng chừng cũng là bởi vì Quỷ Y.


Dù sao trừ bỏ Quỷ Y ra, nàng đã không có hậu trường mạnh hơn.


Nhưng mà, đối với đường muội Cố Nhược Vân này, Cố Hướng Lâm tự nhận là vô cùng hiểu rõ, nàng không có khả năng biết y thuật gì! Cho dù sau này có kỳ ngộ gì đó, cũng không cách nào ở trong vài năm đã vượt qua Quỷ Y, khả năng duy nhất chính là, nàng (CNV) dùng lời nói lừa gạt nàng (VYY).


Mà như muốn lật lại thế cờ, thì phải vạch trần kẻ giả dối này.