Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1423: Ôn gia chặn giết 2

Lúc này hộ vệ Ôn gia đã đem chuyện thất bại trên quảng trường ngày đó vu hãm cho Cố Nhược Vân, tất cả đều đẩy hết lên trên đầu Cố Nhược Vân, hắn nói tất cả đều là Cố Nhược Vân sai!Nếu không phải nàng âm hiểm xảo trá như thế, bản thân cũng không phải gánh chịu lửa giận của đại tiểu thư!


Cố Nhược Vân cười nhẹ một tiếng, đôi mắt vẫn thanh lãnh như cũ.
Một bộ thanh y bay lên trong gió, bình tĩnh mà khí phách.


" Ôn gia làm hại một nhà ta chia lìa, lại thiếu chút nữa khiến huynh trưởng của ta trở thành con rối, một vết tích này ta còn chưa thanh toán cùng các ngươi, hiện giờ các ngươi lại đưa thân tới cửa."
" Cuồng vọng hết sức!"


Nghe thấy Cố Nhược Vân nói, trưởng lão hừ lạnh một tiếng, không nói hai lời, bạch y như ngọn gió vọt tới trước mặt đối phương.
Công kích của hắn nhanh như tia chớp, bàn tay như Thái Sơn nghênh diện đánh về phía đỉnh đầu Cố Nhược Vân, dung nhan già nua dưới cuồng phong mang theo sát khí lạnh thấu xương.


" Nha đầu thúi, ngươi đắc tội Ôn gia ta, vẫn là ngoan ngoãn chịu chết đi!"
Oanh!


Trong phút chốc nắm tay của hắn nghênh diện đánh tới, Cố Nhược Vân vươn tay chặn lại nắm tay hắn, tức khắc một cổ kình đạo xuyên thấu qua bàn tay đầy vết thương truyền tới trên ngực Cố Nhược Vân, làm bước chân nàng bỗng nhiên lui về sau mấy bước, trên khuôn mặt thanh lệ vẫn mang theo cười khẽ.


" Ha ha, Cố Nhược Vân, thế nào? thực lực Chí Tôn trung kỳ cùng Siêu Phàm sơ kỳ có phải không giống nhau? Không phải ngươi có một thanh linh khí sao? Còn không đem linh khí kia lấy ra! bất quá cho dù ngươi có lấy ra cũng không có tác dụng gì, một tay của trưởng lão đại nhân có thể chụp chết ngươi!"


Hộ vệ Ôn gia cười lớn ra tiếng, hung tợn nhìn Cố Nhược Vân.
Hành động của trưởng lão, rốt cuộc cũng xả ra một ngụm tức giận cho bọn họ.
Hắn xem nha đầu thúi này còn dám cuồng vọng nữa hay không!


" Chí Tôn trung kỳ cùng Siêu Phàm sơ kỳ xác thật không ở cùng một cảnh giới," Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, " Nhưng mà ta còn có chuyện rất vội, không có thời gian ở chỗ này lãng phí cùng các ngươi."


" Hừ, Cố Nhược Vân! Ngươi nghĩ cầu xin chúng ta thả cho ngươi một con đường sống? Nằm mơ đi thôi, lúc trước ngươi đối đãi như thế nào với đại tiểu thư nhà chúng ta? Cư nhiên còn dám cầu xin chúng ta buông tha ngươi? Huống chi, đây là thái độ cầu xin của ngươi sao? Muốn cầu người thì nên quỳ xuống, chui qua háng của ta đi!"


Trong mắt hộ vệ Ôn gia, ý tứ những lời này của Cố Nhược Vân chính là không muốn chiên đấu cùng bọn họ! Nào có chuyện tốt như vậy? Nguyên nhân hắn đem trưởng lão tới đây chính là vì để đánh chết nha đầu thúi này! Chỉ có giết nàng, mới có thể giúp đại tiểu thư xả ra hết tức giận!


Cố Nhươc Vân nhìn hộ vệ Ôn gia, lại đem ánh mắt chuyển dời trên người trưởng lão, nhàn nhạt nói: " Ta không có thời gian, nếu các ngươi muốn đánh, liền cùng lên hết đi."
Nếu các ngươi muốn đánh... cùng lên hết đi.....
Đây là kiểu ngu xuẩn gì vậy?