Khuôn mặt cốc chủ lạnh lùng tràn đầy phẫn nộ, đôi con ngươi chuyển hướng về sắc mặt tái nhợt của Phong Tiêu Tiêu hỏi: " sao lại thế này?"
Bước chân Phong Tiêu Tiêu không ngừng lui về phía saum, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, vì sao mị hoặc chi thuật của mình đối với nam nhân này không có tác dụng? chẳng lẽ thực lực của hắn cường đại hơn nàng?
Chuyện này căn bản không có khả năng!
Nàng vội vàng lắc lắc đầu, phủ nhận cái đáp án này.
Hồng Liên lĩnh chủ hơn một năm trước mới đột phá đến Võ Thánh sơ kỳ, hắn không có khả năng tấn chức nhanh như vậy, rốt cuộc hắn dựa vào cái gì chống đỡ lực lượng mê hoặc?
" Chuyện này là Phong Tiêu Tiêu chính mình làm ra, cùng Phong Cốc không có quan hệ."
Mọi người ở đây khϊế͙p͙ sợ hành vi của Phong Tiêu Tiêu, một đạo âm thanh thản nhiên vang lên, nháy mắt làm cho mọi người dời đi ánh mắt, tầm mắt dừng trên một dung nhan thanh lệ xuất trần.
" Bất quá," Cố Nhược Vân dừng một chút, cười khẽ nói, " ta thật ra không nghĩ tới ngươi lại đến nơi này, lại còn có thể uy phong như thế, vừa xuất hiện làm dọa tứ phương, không thấy nhiều người như vậy bị ngươi dọa sợ tới mức không nói nên lời sao?"
Mọi người lại ngây ngẩn, không nghĩ tới Cố Nhược Vân sẽ nói chuyện với Hồng Liên lĩnh chủ, nhưng thật ra lại bắt đầu suy đoán thân phận bọn họ.
" ha ha ha!"
Dưới ánh mắt mọi người, Hồng Liên lĩnh chủ cười ha ha hai tiếng, tiếng cười kia tràn đầy vui sướng không thể diễn tả, không còn lãnh khốc vô tình như trước.
" Ngươi nha đầu này, có người như ngươi cùng lão cha nói chuyện sao? mau đến bên cạnh lão cha, để lão cha nhìn xem ngươi gần đây như thế nào?"
Lão cha?
Lời này giống như một đạo sấm sét oanh tạc lần nữa, tức khắc mọi người trợn tròn mắt.
Ngay cả Phong Ngọc Thanh đứng bên cạnh Cố Nhược Vân cũng ngây ngẩn cả người, ánh mắt kinh ngạc chuyển về khuôn mặt Cố Nhược Vân, trong mắt kia tràn đầy khϊế͙p͙ sợ.
Cố cô nương là nữ nhi Hồng Liên lĩnh chủ?
Khó trách nàng sẽ thề son sắt như thế khi nói ra một lời kia, hóa ra nàng thế nhưng là nữ nhi thân sinh của hắn! buồn cười Phong Tiêu Tiêu ở trước mặt nữ nhi hắn là Cố Nhược Vân, liền bí mật mưu đồ trở thành mẹ kế người ta.
Phong Tiêu Tiêu cũng bị một đạo tin tức này oanh tạc đến thất điên bát đảo, gắt gao cắn chặt môi, ánh mắt không dám tin từ trên người Hồng Liên lĩnh chủ chuyển qua khuôn mặt Cố Nhược Vân, trong lòng thật chấn động.
Nàng biết, bản thân mình yêu đơn phương hắn nhiều năm như vậy, cũng chỉ có một kết cục như vậy.
Còn nguyên nhân của hắn, chính bởi vì nàng muốn ám sát nữ nhi hắn yêu thương.
Nếu nàng có thể sớm biết thân phận của Cố Nhược Vân, bất luận như thế nào, nàng sẽ không phạm phải sai lầm không thể vãn hồi như vậy!
" Lão cha."
Thân thể Cố Nhược Vân chợt lóe, liền nhảy vào trong cái ôm của Hồng Liên lĩnh chủ, nàng gắt gao ôm nam nhân trước mặt, trên mặt hiện ra một nụ cười: " Rốt cuộc ngươi cũng tới.........."
" Ta có thể không tới sao?" Hồng Liên lĩnh chủ khẽ cười một tiếng, nhẹ nhàng vỗ đầu nữ tử trong ngực, con ngươi lãnh khốc dần dần ôn nhu xuống, " nếu ta không tới, ai vì ngươi trút giận? thế nhưng lúc đó Phong Tiêu Tiêu ở trong Dược Tông làm khó dễ ngươi! hiện giờ còn dám ba hoa chích chòe nói ta sắp sửa cùng nàng thành hôn! ta khi nào đáp ứng nghênh thú nàng? cho rằng dùng mị hoặc chi thuật kia có thể làm mọi chuyện thuận lợi, buồn cười, thật sự là buồn cười đến cực điểm!"
Ngay từ đầu, Phong Tiêu Tiêu còn chưa rõ ràng mình cùng Hồng Liên lĩnh chủ không oán không thù, mặc dù hắn không thích nàng, cũng không nhất thiết hại nàng như thế.
Nhưng hiện tại nàng đã biết, hóa ra hắn là phụ thân Cố Nhược Vân!
Kể từ đó, tất cả mọi chuyện đều có thể giải thích!