Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1230: Sinh thần Phong Tiêu Tiêu 3

Đương nhiên, mọi việc đều có ngoại lệ.
Tỷ như nói đan dược!


Ngươi đột phá thất bại, sau khi tiến vào hàng ngũ bán thánh, xác thật không thể tu luyện, nhưng mà nếu có đan dược có thể làm cho võ giả từ trong bán thánh đi ra thành Võ Thánh! chỉ là loại đan dược này rất là trân quý, cho dù ở vạn năm trước cũng khó nhìn thấy.


Nhưng Cố Nhược Vân cũng không có nghĩ đến, trong di tích nàng phát hiện một tấm đan phương này....


Trong mắt Hỏa linh thú tràn đầy thần sắc kích động, nó run rẩy vươn móng vuốt chính mình đem đan dược cầm lại, một ngụm nuốt xuống, tiếp theo sau đó oanh một tiếng, một cỗ lực lượng cường hãn từ từ trên người hắn phát ra, khuếch tán trong toàn bộ Thượng Cổ Thần Tháp.
Võ Thánh!


Nó rốt cuộc đột phá đến Võ Thánh!
Hỏa linh thú kích động hoàn toàn, lời muốn nói đều không thể nói ra được, ánh mắt cảm kích nhìn Cố Nhược Vân, trong ánh mắt tràn đầy sùng bái.


" Xem ra đan dược này xác thật có thể đem bán thánh đột phá thành Võ Thánh," Cố Nhược Vân trầm ngâm nửa ngày, nhìn về phía Hỏa linh thú nói, " hiện tại ngươi củng cố lực lượng sau khi đột phá một chút, bởi vì ngươi là nhờ đan dược mới có thể thành công tăng cấp Võ Thánh, cho nên lực lượng có chút không ổn định, trong thời gian mấy ngày này nhất định củng cố một chút."


Hỏa linh thú vội vàng gật gật đầu, hiển nhiên còn chưa có đi ra từ trong kinh hỉ.
Cố Nhược Vân nhìn Hỏa linh thú lần nữa, liền rời đi Thượng Cổ Thần Tháp...
...............
Phong Thành.
Muốn đi đến Phong Cốc nhất định phải đi qua Phong Thành.


Hiện tại trong Phong Thành, một bộ hồng y xuất hiện trong thành, dung nhan nam nhân tuấn mỹ lộ ra thần sắc lãnh khốc, mày kiếm nhíu chặt, môi mỏng mang theo độ cong lãnh ngạnh, hắn không có bất luận do dự gì liền đi vào bên trong thành.


Trong phút chốc hắn đi vào trong thành, liền bị hộ vệ thủ cửa thành phát hiện, vội vàng đi bẩm báo Phong Tiêu Tiêu.
" Ngươi nói là thật?"
Bỗng nhiên Phong Tiêu Tiêu đứng lên, trong mắt tràn đầy kích động, trên dung nhan thanh tú đoan trang không tự chủ được tràn ngập đỏ ửng: " Hồng Liên lĩnh chủ thật sự tới?"


" Bẩm báo đại tiểu thư, chúng ta xác thật thấy Hồng Liên lĩnh chủ đi vào trong Phong Thành, cho nên mới tới báo lại."
Người nọ củng củng nắm tay, cung kính nói.


" Được, ngươi đi xuống đi," Phong Tiêu Tiêu phất phất tay, ngăn chặn cảm giác xúc động trong lòng nói, " Mặt khác, điều tra một chút Hồng Liên lĩnh chủ đi vào khách điếm nào, sau đó ta liền đi tìm hắn...."
" Vâng, đại tiểu thư."
Sau khi được phân phó xong, người nọ liền lui xuống.


Khách điếm, bên trong phòng, hồng y nam nhân khoanh chân ngồi trên giường nhắm mắt dưỡng thần, ngoài cửa sổ gió nhẹ thổi vào, một thân hồng y nhẹ lay động.
Phanh phanh phanh!


Đúng lúc này, ngoài cửa phòng truyền đến tiếng động gõ cửa, làm hồng y nam nhân mở ra đôi mắt, trong mắt lãnh khốc hiện lên tia sáng khác thường.
" Ai?"
Âm thanh hắn trầm thấp mà khàn khàn, lại giống như một đạo búa ta hung hăng đánh lên trái tim nữ tử ngoài cửa phòng.


Trong lòng nữ tử run lên, nàng vươn tay về phía cửa phòng nhẹ nhàng đẩy ra, vì thế nháy trong gian phòng, xuất hiện dung nhan nàng ngày đêm nhớ mong.
" Là hắn!"


Thật sự Hồng Liên lĩnh chủ là nam nhân nàng đã từng thấy qua, nhưng nàng như thế nào cũng không nghĩ tới điểm này, nếu không mà nói lúc trước nàng liền đi Hồng Liên lãnh địa tìm kiếm hắn.


" Hồng Liên lĩnh chủ," nàng hít sâu một hơi, kiềm chế trái tim muốn nhảy lên kia, hướng về hồng y nam nhân trong phòng đi đến, trên dung nhan thanh tú đoan trang biểu hiện một mạt tươi cười làm người thư thái, " Ta là đại tiểu thư Phong Cốc, Phong Tiêu Tiêu, vì có ý nghênh đón Hồng Liên lĩnh chủ nên đến đây, thỉnh Hồng Liên lĩnh chủ đừng trách móc."