Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1186: Di Tích 4

Oanh!
Nắm tay của võ giả dừng trên thân thể người Đá, chợt mọi người chỉ nghe thấy " bang" một tiếng giòn tan, tiếp theo một đạo tiếng hét như giết heo vang lên.
" A!"
Toàn bộ cánh tay hắn đều gãy từng khúc, trên mu bàn tay một mảnh máu đỏ tươi, máu tươi chậm rãi chảy dọc cánh tay.


Người đá xoay người nhìn xuống, ánh mắt khinh thường nhìn về phía tên võ giả sắc mặt tái nhợt, âm thanh trào phúng nói: " Nhân loại, trở về tu luyện thêm mấy năm nữa rồi tới chiến đấu cùng ta! Nga, đúng rồi, ta quên mất, ngươi đã không còn mạng rời đi nơi này!"


Một kích toàn lực của Siêu Phàm sơ kỳ, thế nhưng không thể mảy may đả thương nó, càng nghĩ đến người Đá này đều đứng bất động, mặc cho nắm tay của hắn đánh lên người nó.
" Chúng ta cùng nhau lên, chúng ta nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn sợ không được thương tổn cho gia hỏa này?"


Mai trưởng lõa cắn chặt răng, giọng nói tàn nhẫn ra lệnh.
" Không sai, lực lượng của một người đánh không lại nó, chúng ta nhiều người như vậy, chẳng lẽ không thương tổn được nó?"
Xôn xao!
Sau khi nói lời này, người nọ nhằm hướng người Đá vọt lên.


Những người khác hai mặt nhìn nhau liếc mắt một cái, sau đó rút ra vũ khí nhanh chóng tiến lên, tức khắc một đạo kiếm phong từ trong hư không hạ xuống, hung hăng chém về phía đầu của người Đá.


Người Đá đứng thẳng bất động, cũng chưa từng chống đỡ, chỉ cười cười nhìn một đám nhân loại nhỏ bé trước mặt hắn giãy giụa.
Phanh!
Phanh phanh phanh!
Vô số chiêu thức từ dưới mặt đất đánh về hướng người Đá, phát ra từng âm thanh vang vọng, quanh quẩn bên trong toàn bộ di tích.


Người Đá xoay đầu của mình vòng vòng, âm thanh trào phúng chậm rãi vang lên: " Đây là lực lượng hiện giờ của nhân loại? So với lúc trước thật sự kém xa, chỉ bằng các ngươi cũng muốn thương tổn ta? Gãi ngứa cho ta, ta cũng ghét bỏ các ngươi lực lượng không đủ!"
" Sao có thể?"


Bước chân mọi người đều lui về sau hai bước, thở hổn hển nhìn người Đá, sắc mặt khó coi noi: " lực lượng hiện giờ của người Đá không sai biệt lắm cũng là Siêu Phàm hậu kỳ! Giữa chúng ta cũng có không ít Siêu Phàm hậu kỳ, vì sao không thương tổn được nó?"


Vận trưởng lão vừa rồi cũng không có tham dự chiến đấu, ngừng một chút nói: " Tuy nói thực lực người Đá là Siêu Phàm hậu kỳ, nhưng mà tộc người Đá từ trước đến nay thân thể rất cứng rắn, cho dù tới đây là cảnh giới Chí Tôn sơ kỳ, cũng khó có thể thương tổn hắn."
" Ha ha."


Người Đá cười lớn tiếng: " Nhân loại, ngươi nói không sai, cho dù thực lực hiện tại của ta đã lùi lại nhưng có bên ngoài cứng rắn, các ngươi vẫn như cũ không thể thương tổn ta, mà hiện tại, các ngươi đã chuẩn bị tốt nhận lấy cái chết chưa?"
Oanh!


Người Đá bộc phát ra một cỗ lực lượng cường hãn, tiếp theo hướng về mọi người phía trước bay nhanh qua, nháy mắt liền đứng trước mặt một người võ giả.
Phanh!


Nắm tay hắn hung hăng nện trên đầu võ giả kia, tựa như một tòa núi lớn đè ép xuống, lập tức tên võ giả bạo nổ, óc văng ra bắn đầy trên đất.
" Cẩn thận!"
Mai trưởng lão hét lớn một tiếng, lại lần nữa dẫn đầu công kích hướng người Đá mà đi.
" Không biết tự lượng sức mình!"


Người Đá cười lạnh một tiếng, một quyền đánh về phía Mai trưởng lão.
Phịch một tiếng, nắm tay kia thật mạnh dừng trên bụng Mai trưởng lão, làm thân thể nàng bay ra ngoài, chật vật té ngã trên mặt đất, từng ngụm từng ngụm máu tươi phun ra, sắc mặt xanh mét nhìn người Đá trước mặt.