Thời điểm nam tử áo xanh áp dụng chiêu vừa đe dọa vừa dụ dỗ, bỗng nhiên một tiếng cười khẽ truyền đến.
" Ngươi cười cái gì!"
Nam tử áo xanh nhìn về Cố Nhược Vân đứng sau lưng Vô Ngần đại sư, phẫn nộ rống lên một câu.
Đối mặt với Vô Ngần đại sư, hắn nhất định phải hạ thấp thái độ, nhưng mà đối với nha đầu này không cần thiết! Mà vừa rồi hắn bị Vô Ngần đại sư cự tuyệt, tâm tình không được tốt, cũng liền đem lửa giận phát tiết lên đầu Cố Nhược Vân.
Đáng tiếc chính là, hắn vẫn luôn ở nơi này đợi Vô Ngần đại sư trở về, tự nhiên không có nhìn thấy một màn trên quảng trường, bằng không cho hắn hàng vạn cái lá gan, hắn cũng không dám phát tiết lửa giận của mình với Cố Nhược Vân.
" Theo ta được biết, Vô Ngần đại sư ngay cả thế lực Phong Cốc cũng đều cự tuyệt, ngươi cho rằng hắn có khả năng gia nhập Lâm gia? Nhưng ta không nghĩ tới Lâm gia vì muốn mượn sức hắn mà chuyện gì cũng làm! Uy hϊế͙p͙ cũng đem ra dùng! Quả thật Lâm gia không có chuyện gì là không làm được."
Vô Ngần tò mò nhìn Cố Nhược Vân, hắn đương nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói của nữ tử, không nhịn được có chút nghi hoặc, chẳng lẽ Lâm gia này cùng Cố nha đầu có thù oán?
" Tiểu nha đầu, chuyện không nên quản thì đừng quản, ngươi cho rằng thân phận của ngươi có thể đánh đồng với Vô Ngần đại sư sao?" nam tử áo xanh cười lạnh một tiếng, khinh miệt nói, " Ta nể mặt mũi Vô Ngần đại sư, nhưng không đồng nghĩa ta cũng cho tiểu nha đầu ngươi mặt mũi, khuyên ngươi vẫn là đừng nên lắm chuyện, bằng không sẽ dẫn lửa thiêu thân."
Trong Đệ Nhất thành, Lâm gia tuy rằng xếp sau, nhưng cũng là thế lực hạng trung ở Đệ Nhất thành! So với những Võ Thánh mới vừa tiến vào Đệ Nhất thành, hoặc là võ giả nhàn tản vẫn là mạnh hơn rất nhiều.
Rốt cuộc, chỉ khi trong gia tộc có người đạt cảnh giới siêu phàm, mới có tư cách thành lập một phương thế lực.
Vô Ngần đại sư nhìn nam tử áo xanh như nhìn kẻ ngốc, trên dung nhan già nua nâng lên một tia nhạo báng.
So với hắn, thuật luyện đan của nha đầu này rõ ràng là mạnh hơn rất nhiều, kết quả Lâm gia ngu xuẩn này không hỏi thăm thân phận đối phương một chút liền ở trước mặt nàng kêu gào. Có một đám ngu xuẩn như vậy tồn tại, sợ là Lâm gia tồn tại cũng không được lâu.
" Người Lâm gia như cũ thích ỷ thế hϊế͙p͙ người?"
Cố Nhược Vân cười lạnh một tiếng, con ngươi thanh lãnh dừng trên dung nhan nam tử áo xanh, lạnh lùng nói: " đúng rồi, quên nói cho ngươi một việc, Vô Ngần đại sư hiện giờ đã bại bởi ta, cho nên ngươi muốn hắn gia nhập Lâm gia sợ là không thể thực hiện."
Sắc mặt nam tử áo xanh lạnh lùng, đem tầm mắt chuyển hướng về phía Vô Ngần đại sư, trong mắt hiện lên một đạo lửa giận: " lời nàng nói chính là sự thật?"
" Không sai," Vô Ngần đại sư hồi phục tinh thần từ trong lời nói của Cố Nhược Vân, cười đối mặt với chất vấn của nam tử áo xanh, " Ta thừa nhận bản thân đã bại dưới tay nha đầu này, từ nay về sau ta sẽ đi theo nàng, nhưng à cho dù ta không có bại dưới tay nàng, ta cũng không có khả năng nguyện trung thành với Lâm gia các ngươi, các ngươi vẫn là từ bỏ ý định này đi, mặc kệ tới bao nhiêu lần đều là kết cục như vậy."
Vô Ngần đại sư hung hăng phất phất ống tay áo, một mình thư thả đi vào trong nhà, từ đầu tới cuối đều không nhìn sắc mặt xanh mét của nam tử áo xanh.
" Đại nhân, chúng ta làm sao bây giờ?"
Nhìn mấy người đi vào bên trong nhà ngói, người bên cạnh hỏi: " gia chủ đã hạ mệnh lệnh, hiện tại vô luận như thế nào chúng ta đều phải thỉnh Vô Ngần đại sư đến Lâm gia."
" Hừ!" nam tử áo xanh hừ lạnh một tiếng, trong mắt hiện lên sát khí, " lão nhân Vô Ngần này dám năm lần bảy lượt làm lơ Lâm gia chúng ta! Đáng tiếc chính là, lão nhân này ở Đệ Nhất thành còn có danh vọng, ta không thể giết hắn, bất quá.... Tiểu nha đầu đáng chết kia cũng không cần sống nữa! Hiện tại chúng ta liền ở chỗ này chờ, chờ tiểu nha đầu kia rời đi, liền đem nàng......"