Phật Môn Ác Thê

Chương 61: Chúng ta lại thấy mặt

Sau khi Âm Tế Thiên và Bắc Dực Đồng dùng qua điểm tâm, liền rời khỏi Minh Thăng viện.

Mới vừa ra khỏi viện tử, thì trông thấy Bắc Duy và Bắc Sinh đầy mặt tươi cười đón chào, trăm miệng một lời mà hướng hắn thỉnh an:“Bắc Duy, xin thỉnh an thiếu phu nhân!”

“Bắc Sinh, xin thỉnh an thiếu phu nhân!”

Âm Tế Thiên thấy bọn mặt bọn họ tràn đầy tiếu ý không thể nào áp chế, khóe môi hơi hơi cong một chút:“Xem các ngươi mặt mày hớn hở, có phải gặp chuyện gì tốt hay không?”

Bắc Duy và Bắc Sinh nhìn nhau cười, lại trăm miệng một lời nói:“Cám ơn thiếu phu nhân ban thưởng cho chúng ta!”

Ngày hôm qua, chỉ cần là hộ vệ ở đại viện Hoành trưởng lão, mỗi người đều có thể nhận được ban thưởng là một vạn khối thượng phẩm linh thạch, nhưng, bởi vì bọn họ là hộ vệ theo bên người thiếu phu nhân, cho nên phần thưởng ước chừng hai vạn khối thượng phẩm linh thạch, trừ đó ra, tổng quản còn chuẩn bị cho bọn họ pháp bảo cao cấp hơn so với mức quy định rất nhiều, thêm vào một số lượng lớn đan được loại tốt nữa.

Nếu không phải phát sinh việc yêu thú ở thú viên chạy trốn, bọn họ sẽ còn được bạn thưởng thêm yêu thú cao cấp làm khế ước thú, trong lòng mặc dù có chút tiếc nuối, bất quá, có thể nhận được nhiều phần thưởng như vậy, bọn họ đã cảm thấy mỹ mãn!

Âm Tế Thiên mỉm cười không nói, xoay người hướng thú viên đi tới.

Bắc Sinh nhìn bóng lưng Âm Tế Thiên, lặng lẽ huých Bắc Duy một phen.

Khi Bắc Duy nhìn sang, thì Bắc Sinh hất một ánh mắt về phía trước ra dấu!

Bắc Duy nhíu nhíu đầu mi, do dự một lát, mới mở miệng gọi Âm Tế Thiên:“Thiếu phu nhân!”Âm Tế Thiên nghe tiếng gọi thì dừng bước chân lại, xoay người, nhìn thấy trên mặt bọn họ lóe lên sắc thái xấu hổ, nghi hoặc hỏi:“Có chuyện gì sao?”

Bắc Duy chi chi ngô ngô nửa ngày, không dám nói chữ nào.

Bắc Sinh rốt cuộc nhìn không được, nhanh chóng nói:“Thiếu phu nhân, sự tình là như vậy! Hơn hai tháng nữa là Thú Triều, chúng ta… chúng ta muốn……”

Tháng chín hàng năm là tháng của Thú Triều, toàn bộ yêu thú của Vạn Yêu Sâm Lâm đều khuynh xào xuất động, công kích biên giới thành trấn của đông bộ, nam bộ, tây bộ, bắc bộ.

Đến lúc đó, tu sĩ đạt tới cảnh giới ngoài Trúc Cơ đều có thể đăng ký tham gia. Trọng yếu nhất chính là sau khi Thú Triều hàng năm chấm dứt, mỗi cá nhân hay gia tộc đều có thể được phân phối cho yêu thú, yêu đan, pháp khí, trang bị, thảo dược làm các loại phần thưởng.

Bắc gia thân là Tứ đại gia tộc của Nam Bộ, đương nhiên sẽ không bỏ qua hoạt động long trọng này, mà gã và Bắc Duy đã đạt tới tầng thứ chín của Trúc Cơ, tất nhiên là muốn giành lấy phần thưởng sau Thú Triều, nhất là phần thưởng Khế ước thú.

Tại Bắc gia, mỗi đệ tử Luyện Khí khi đạt tới Trúc Cơ đều có thể đến Thú viên nhận lấy Khế ước thú cho riêng mình, nhưng mà, yêu thú trong Thú viên phẩm chất đặc biệt thấp, đa số đệ tử nhận được toàn là yêu thú cấp một và cấp hai, đệ tử nhận được yêu thú cấp ba trở lên đã thiếu nay lại càng thiếu, trừ phi tích cóp đủ điểm tích phân, mới có thể đổi đến yêu thú càng cao cấp.

Nay Thú Triều sắp tới, chính là thời điểm tốt để bọn họ lấy đến tích phân. Nhưng, bọn họ là hộ vệ bên người thiếu phu nhân, tất nhiên phải một tấc mà không rời khỏi ngài, không thể tự đi hoặc là lén hành động.

Hoạt động hung hiểm như Thú Triều, thiếu phu nhân không có khả năng tham gia, hơn nữa, thiếu gia cũng sẽ không để cho thiếu phu nhân tham gia vào việc nguy hiểm như vầy, thế thì bọn họ chỉ có thể canh giữ ở Bắc gia, không thể tham gia Thú Triều!

Âm Tế Thiên vừa nghe, lập tức minh bạch ý tứ của Bắc Sinh, nhìn gã đầy mặt toàn là sắc thái xấu hổ và sốt ruột, nhịn không được khẽ cười:“Các ngươi muốn tham gia Thú Triều phải không?”

Nói đến Thú Triều, hắn nhớ tới mình đối với nó cũng rất là mong chờ.

Tuy rằng hằng năm đều có Thú Triều, nhưng mà, Tịch Thiên lại chưa từng tham gia hoạt động ấy.

Đừng nói Thú Triều, ngay cả Khế ước thú cũng không có. Nguyên nhân thứ nhất là Hư Không không có chuẩn bị yêu thú cho Tịch Thiên, nguyên nhân thứ hai là cả ngày Tịch Thiên đều trầm mê trong việc tu luyện, đối với hắn ta mà nói, Khế ước thú có cũng được mà không có cũng chẳng sao.


Bắc Duy và Bắc Sinh kích động gật gật đầu.

“Ta cũng sẽ tham gia Thú Triều, khi đó các người cũng sẽ được đi theo!”

Đột nhiên Âm Tế Thiên thực chờ mong đến Thú Triều, không biết hơn hai tháng sau năng lực của mình có phải càng thêm đề cao hay không.

Không được!

Hắn phải tranh thủ tu luyện mới được!

Nghĩ đến đây, Âm Tế Thiên đột nhiên yên tĩnh lại.

Nhớ rõ tngười trong mộng đã nhắc nhở hắn đừng nóng lòng cầu thành!

Bắc Sinh nôn nóng nói:“Nhưng mà……”

Nhưng mà, tu sĩ không đạt tới cảnh giới tầng thứ năm của Trúc Cơ thì không thể tham gia……

Huống chi thiếu phu nhân bị hủy linh căn, một phàm nhân phổ thông không thể lại phổ thông hơn nữa, thì sao có thể tham gia Thú Triều, chỉ sợ còn chưa bước vào Vạn Yêu Sâm Lâm đã bị các tu sĩ chen bẹp lép!

Không đợi Bắc Sinh nói xong, Âm Tế Thiên lập tức ngắt lời nói:“Ngươi sợ Bắc Minh không đồng ý chứ gì?”

Bắc Sinh sửng sốt, gật gật đầu:“Đúng, này……”

Đương nhiên này chỉ là một trong nguyên nhân!

Âm Tế Thiên không đợi gã nói xong, lại ngắt lời nói:“Yên tâm đi! Y tuyệt đối sẽ phải đồng ý! Y dám không đồng ý, ta liền… ách… ta liền từ… từ vợ! Đúng, chính là từ vợ!”

Hắn có thể thừa nhận Bắc Minh là vợ mình, đã là giữ mặt mũi cho Bắc Minh lắm rồi!

Bắc Sinh và Bắc Duy hoảng sợ nhìn Âm Tế Thiên:“Thiếu phu nhân, vạn vạn không thể ah!”

Nếu sự tình thật sự diễn biến thành như vậy, bọn họ chắc chắn sẽ bị trục xuất hỏi Bắc gia, hơn nữa, cuộc sống sau này sẽ vô cùng bi thảm!

Lại nói! Thiếu phu nhân muốn từ cũng là từ chồng chứ!

“Cứ quyết định như vậy!”

Âm Tế Thiên không thèm nhiều lời với bọn họ, xoay người đi về phía Thú Viên, bất quá, mới vừa đi hai bước, đột nhiên ngừng lại.

Bắc Sinh và Bắc Duy đang mặt đầy đau khổ đi theo phía sau, thấy thế bèn ngước đầu, liền nhìn thấy trong ngõ nhỏ đi ra hơn mười người, trong đó đầu lĩnh là sáu gã đệ tử của Bắc gia, sau là Tổng quản của Đại viện gia chủ Bắc Hạ, về phần nam tử bên cạnh ……

Bắc Duy và Bắc Sinh trợn to hai mắt:“Hiên Viên công tử!”


Trời ạ!

Người đã mai danh ẩn tích mười năm Hiên Viên Duật thế nhưng lại xuất hiện tại Bắc gia.

Âm Tế Thiên hơi hơi nheo lại mắt, đối với sự xuất hiện của Hiên Viên Duật ở Bắc gia, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái. Bất quá, hai tên đệ tử Thuần Trần phái đi ở phía sau Hiên Viên Duật lại khiến khóe môi hắn gợi lên một mạt cười lạnh.

Thanh Phong! Thanh Bảo!

Chúng ta lại thấy mặt!

Sáu gã đệ tử dẫn đường thấy Âm Tế Thiên bọn họ đi tới, lập tức hướng Tổng quản ở phía sau hội báo:“Khởi bẩm Hạ tổng quản, Minh thiếu phu nhân hướng chúng ta đi đến!”

Bắc Hạ ngẩng đầu nhìn, lập tức giơ mỉm cười tươi tắn, bước đến trước mặt Âm Tế Thiên:“Tiểu nhân bái kiến Minh thiếu phu nhân!”

Âm Tế Thiên khẽ gật đầu, dư quang liếc đến Hiên Viên Duật đang dùng ánh mắt thâm ý đánh giá hắn, Thanh Phong và Thanh Bảo ở phía sau lộ ra một mạt châm biếm.

Bắc Hạ đối Âm Tế Thiên nói:“Minh thiếu phu nhân, bọn họ đều là đệ tử Thuần Trần phái.”

Bắc Hạ nâng tay hướng Hiên Viên Duật làm ra tư thế giới thiệu:“Vị này là đại đồ đệ của Huyền Ngọc trưỡng lão Thuần Trần phái, Hiên Viên Duật tu sĩ!” Sau đó, Bắc Hạ lại nhìn về phía cô nương mĩ lệ bên cạnh Hiên Viên Duật:“Vị này là Tư Đồ Tâm ái nữ của chưởng môn Thuần Trần phái ……”

Tư Đồ Tâm không đợi Bắc Hạ nói xong, liền không khách khí ngắt lời:“Ngươi chính là xú hòa thượng mà Minh sư huynh cưới về Bắc phủ?”

Âm Tế Thiên nhíu nhíu đầu mi, nghe ra thanh âm của Tư Đồ Tâm, chính là nữ tử ngày hôm qua trên đường cái thẳng hô đại danh của Hiên Viên Duật!

Bất quá, sao nàng ta lại gọi Bắc Minh là sư huynh?

Đây không phải là xưng hô của đồng môn sư huynh đệ sao?

Ánh mắt Tư Đồ Tâm quét tới quét luôi trên người Âm Tế Thiên, môi đỏ mọng gợi lên khinh thường:“Bộ dáng cũng không sai, đáng tiếc là một phế vật không thể tu luyện, căn bản chẳng xứng đôi với Minh sư huynh!”

“Ngươi……” Bắc Sinh tức giận bước tới trước một bước, đang muốn trào phúng lại vài cậu, liền bị Bắc Duy ngăn cản xuống dưới.

Hiên Viên Duật nhíu mi, nhẹ nhàng nói: “Sư muội, chớ có vô lễ!”

Tư Đồ Tâm tức giận dậm chân một cái, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Âm Tế Thiên.

Âm Tế Thiên nhướng nhướng mày, mấy ngày nay đã sớm thói quen ánh mắt và những câu châm chọc, khinh thường của người khác, cho nên, cũng không quá để ý đến nàng ta, bất quá, khiến hắn cảm thấy đáng tiếc là hôm qua còn cảm thấy âm thanh của cô nương này dễ nghe, hôm nay liền cảm thấy y như con vịt già, khó nghe vô cùng.

Hiên Viên Duật hướng Âm Tế Thiên lộ ra tiếu ý thản nhiên:“Sư muội của tại hạ không hiểu chuyện, thỉnh tiểu sư phụ thứ lỗi!”

Còn làm bộ!

Âm Tế Thiên dưới đáy lòng cười lạnh!

Nếu thật sự cảm thấy băn khoăn, thì sớm nên lên tiếng can ngăn ngay khi Tư Đồ Tâm mắng hắn là xú hòa thượng chứ!

Nếu y muốn làm bộ, thì mình cũng phụng bồi đến cùng!

Âm Tế Thiên chắp một tay trước ngực:“A Di Đà Phật! Hiên Viên thí chủ nói quá nghiêm trọng rồi! Sư muội của ngài chẳng qua ăn ngay nói thật mà thôi!”

Tư Đồ Tâm hừ một tiếng:“Xem như ngươi cũng tự mình hiểu lấy!”

Hiên Viên Duật thản nhiên liếc nhìn Tư Đồ Tâm, mỉm cười:“Tiểu sư phụ lòng dạ rộng lớn như thế, không hổ là đệ tử đắc ý của Hư Không Đại Sư!”

Lập tức, y liễm liễm tiếu ý:“Vừa rồi Hạ tổng quản chỉ nói tại hạ là đại đồ đệ của Thuần Trần phái, lại không có giới thiệu thân phận khác của tại hạ, vậy thì tại hạ đành tự mình giới thiệu!”

Hiên Viên Duật nhìn Âm Tế Thiên, đáy mắt chợt lóe một mạt ý vị thâm trường:“Tại hạ Hiên Viên Duật, đại đồ đệ của Huyền Ngọc trưởng lão Thuần Trần phái, là sư huynh của Bắc Minh sư đệ, cũng là bạn lữ song tu tương lai của Bắc Minh sư đệ, Tịch Thiên tiểu sư phụ, thỉnh chỉ giáo nhiều hơn!”