Phật Môn Ác Thê

Chương 205: Nội loạn ở bắc gia (1)

Âm Tế Thiên bám vào bàn đá, vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc nói: “Xảy ra chuyện gì thế?”

Liền sau đó, trong sân viện trở nên rối loạn, bên ngoài viện truyền đến âm thanh nhốn nháo của các đệ tử!

Hiên Viên Duật vụt đứng dậy, ra khỏi đình, ngẩng đầu nhìn lên màn trời, chỉ thấy phía trên lập lòe màu ánh kim của chiếc ***g bảo hộ, rồi ngay dưới ánh mắt của mọi người, biến mất!

Y nhíu nhíu mày, trầm giọng nói: “Trận pháp phòng hộ của Bắc gia … bị phá hủy rồi!”

——-

Cùng lúc đó trên Quảng Trường Tế Tự, nhóm tu sĩ cao giai đang chuyện trò vui vẻ, đột nhiên nhận thấy mặt đất rung chuyển, tức khắc khựng người, hai mặt nhìn nhau, đều kinh nghi hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Tiếp đó, bọn họ liền thấy một đạo kim sắc của ***g bảo hộ hiện ra, bất quá, rất nhanh đã biến mất không còn bóng dáng tăm hơi!

Các trưởng lão Bắc gia có mặt trong Đại Điện Tế Tự đều trầm sắc mặt, sau khi liếc mắt trao đổi với nhau, gia chủ Bắc Diệu Đông đứng dậy, bước lên chiếc bục của quảng trường, cao giọng nói: “Ta thay mặt Bắc Minh và Tịch Thiên, cảm tạ mọi người đã đến tham dự Đại điển thành thân của bọn họ, hiện giờ sắc trời không còn sớm, buổi yến hội của hôn lễ xin mạn phép dừng tại đây, nếu có chỗ nào đón tiếp không chu toàn, mong chư vị thứ lỗi!”

Các tu sĩ cao giai đều mơ hồ đoán được Bắc gia có chuyện xảy ra, cũng không trách bọn họ làm mất hứng, chỉ đứng dậy cười nói từ biệt, rồi lần lượt khởi động pháp khí rời khỏi quảng trường bái tế tổ tiên của Bắc gia.

Nhìn tu sĩ của các môn phái lục tục rời đi, nhóm trưởng lão Bắc gia không nhịn được nữa, lên tiếng mắng: “Đám súc sinh kia, thế nhưng dám phá hủy trận pháp bảo hộ do tổ tiên Bắc gia tạo ra!”

“Ta mà biết là ai phá hư trận pháp, nhất định sẽ trói hắn lại, Tiên Hồn cho đến chết!”

Lúc này, Bắc Diệu Đông trầm mặt đi trở về, nói: “Các ngươi nhìn tà tu bên kia!”

Các trưởng lão nghe vậy, lập tức liếc nhìn sang phía tà tu, chỉ thấy cả trăm bàn tà tu, vậy mà chẳng có ai rời đi. Không những thế, bọn chúng còn thỏa thuê ăn uống hoan hỉ, một bộ mặc kệ Bắc gia phát sinh việc gì cũng hoàn toàn không liên quan tới chúng!

Bắc Minh nói: “Trước lúc Tịch Thiên rời khỏi Quảng Trường Tế Tự, từng nhắc đến việc khí tức của Ly Trĩ lão tổ và Quỷ Quái lão tổ không được bình thường, muốn các trưởng lão chú ý nhiều hơn!”

Nhóm trưởng lão vừa nghe, đồng loạt dùng khóe mắt quan sát Ly Trĩ lão tổ và Quỷ Quái lão tổ, nhưng không phát hiện được gì!

Bắc Diệu Đông nghi hoặc nói: “Ta không hề cảm thấy khí tức của bọn họ có cái gì khác biệt, xem chừng Tịch Thiên nghĩ sai rồi?”

Bắc Minh nửa híp mắt: “Ta tin tưởng phán đoán của Tịch Thiên!”

“Một khi đã như vậy, chúng ta cần phải cẩn thận hơn nữa!”

Tất cả các trưởng lão đều gật đầu!

Bắc Minh vội nói: “Tịch Thiên đang một thân một mình trong Minh Thăng Viện, ta thật không yên tâm. Giờ để Bạch Tư ở lại đây, ta trở về nhìn xem!”

Không đợi các trưởng lão đồng ý, y dặn dò Bạch Tư, rồi khởi động pháp khí bay vút về phía Minh Thăng Viện.

Bắc Minh chân trước vừa đi, Bắc Tiềm cùng các trưởng lão phe chi thứ liền mang theo rất nhiều đệ tử Bắc gia tràn vào tới, giơ kiếm, cấp tốc bao vây lấy Quảng Trường Tế Tự!


Bắc Diệu Đông híp mắt, phẫn nộ quát: “Lớn mật! Bắc Tiềm, ngươi đây là muốn tạo phản hay sao?”

Bắc Tiềm mỉa mai: “Gia chủ, ngài hiểu lầm ta rồi! Ta đã từng tuyên thệ trước mặt phe trực hệ của Bắc gia, sao có thể làm phản cơ chứ!”

“Vậy ngươi mang theo một đám đệ tử vọt vào Quảng Trường Tế Tự, là có ý gì?”

Bắc Tiềm cười nói: “Từ lúc Bắc gia được sáng lập đến nay, đã trải qua cả vạn năm dài, vậy mà phe chi thứ của Bắc gia thế nhưng vẫn bị phe trực hệ đạp ở dưới chân, hoàn toàn không ngóc đầu lên được. Bây giờ, là thời điểm để Bắc gia thay da đổi thịt!”

Lời hắn ta vừa dứt, lại có một đám người khác tràn vào Quảng Trường Tế Tự. Lúc này đây, không phải là đệ tử Bắc gia nữa, mà là trưởng lão và các đệ tử mặc y bào màu trắng của Lăng gia.

Sắc mặt Bắc Diệu Đông trở nên lạnh lẽo: “Ngươi giỏi lắm Bắc Tiềm, thế nhưng dám cấu kết với người của Lăng gia!”

Bắc Tiềm cười lạnh: “Gia chủ, nếu như ta đã tuyên thệ trước mặt phe trực hệ, thì sao có thể cấu kết với người Lăng gia, như vậy đã bị Thiên Đạo xử phạt mất! Hiện giờ, ta còn khỏe mạnh đứng ở chỗ này, đã chứng minh rằng ta không có cấu kết với Lăng gia, mà là Lăng gia đã sớm nhìn đám trực hệ các người không vừa mắt!”

Trưởng lão Lăng gia hừ lạnh một tiếng: “Bớt nói nhảm! Lên hết cho ta!”

Đệ tử Lăng gia như ong vỡ tổ nhào tới, đánh nhau với đệ tử Bắc gia!

Chỉ chốc lát sau, toàn bộ quảng tường trở thành một mảnh hỗn loạn!

——-

Minh Thăng Viện

Lúc Âm Tế Thiên biết được trận pháp phòng hộ của Bắc gia bị phá, tức khắc khôi phục lại vẻ mặt bình tĩnh, ngồi trở lại ghế đá: “Chắc là bọn Bắc Tiềm làm!”

Trước đó, lúc ở Quảng Trường Tế Tự kính trà cho các trưởng lão, hắn đã không nhìn thấy Bắc Tiềm cùng đám trưởng lão phe chi thứ đâu!

“Bắc Tiềm? Tiềm trưởng lão của Bắc gia?” Hiên Viên Duật hơi híp mắt: “Ý của ngươi là Tiềm trưởng lão muốn phản bội Bắc gia sao?”

“Không! Hắn ta chỉ muốn cướp đoạt Bắc gia, rồi tự mình lên làm gia chủ!”

Đúng lúc này, Minh Thăng Viện vang lên tiếng leng keng của đao kiếm giao phong, cùng với âm thanh va chạm của linh lực đụng nhau, toàn bộ viện, đều là bang bang đương đương!

(Coi phim chưởng nó đánh kiếm nghe thế đó).

Bắc Duy Bắc Sinh vừa nghe, tức khắc lao ra Minh Thăng Viện, liền nhìn thấy cảnh các đệ tử Bắc gia đang đánh nhau với đệ tử trong Đại viện. Đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại lo lắng chạy trở về, hướng Âm Tế Thiên nói: “Thiếu phu nhân, đại sự không ổn, chúng ta mau mau tìm chỗ an toàn trốn đi!”

Bọn họ đã ở Bắc gia nhiều năm, ít nhiều cũng biết được sự tình bên trong. Lúc này, đệ tử Bắc gia cùng với đệ tử của Đại viện đánh nhau, nhất định là đám người phe chi thứ tạo phản!

Âm Tế Thiên hỏi ngược lại: “Các ngươi cảm thấy Bắc gia còn có chỗ nào an toàn sao?”


Cho dù Bắc gia có chỗ an toàn, chắc chắn người sống ở Bắc gia hơn một ngàn năm như phe chi thứ, cũng sẽ biết, cứ như vậy nó sẽ không còn an toàn nữa rồi!

Bắc Sinh khổ não gãi gãi đầu: “Này…”

Bắc Duy nói: “Chúng ta ở chỗ này cũng không an toàn, lấy thân phận hiện tại của Thiếu phu nhân, chắc chắn sẽ có người muốn bắt lấy ngài để lợi dụng!”

Nghe vậy, Âm Tế Thiên khẽ híp mắt lại, con ngươi xẹt qua một tia ngoan độc, rút thanh kiếm Hiên Viên Duật vừa đưa ban nãy ra, nâng hai ngón tay lau lau phía trên thân kiếm, khóe miệng dần dần tràn ra ý cười khát máu, giống như phù dung sớm nở tối tàn, đẹp đến nỗi khiến người không khỏi thất thần!

Dưới bóng đêm, Hiên Viên Duật và hai người Bắc Sinh Bắc Duy nhìn thấy nụ cười lãnh diễm kia, không khỏi ngẩn ra. Nhưng rất nhanh, Hiên Viên Duật hoàn hồn, khẽ cười nói: “Không nghĩ tới thanh kiếm này lại được sử dụng nhanh như vậy! Bất quá, kiếm dù sao cũng chỉ là kiếm, ngươi vẫn nên lượng sức mà chạy trốn cho thỏa đáng!”

Ý nói là, tuy kiếm có lợi hại, nhưng dù sao ngươi cũng chỉ là phàm nhân bình thường, nếu không cẩn thận bị tu sĩ tổn thương đến, mạng nhỏ kia liền khó mà giữ được!

Âm Tế Thiên liếc Hiên Viên Duật một cái, không nói!

Bắc Sinh lo lắng hỏi: “Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?”

Âm Tế Thiên không chút nghĩ ngợi đáp: “Chúng ta tới Quảng Trường Tế Tự tìm Bắc Minh!”

Hiên Viên Duật chậc một tiếng, nhưng cũng không lên tiếng phản đối!

Bắc Duy nghĩ, trên Quảng Trường Tế Tự có gia chủ cùng các trưởng lão trấn trụ, nhất định có thể bảo hộ tốt cho Thiếu phu nhân, ít nhất so với nơi này – chỉ có một tu sĩ cao giai là Hiên Viên Duật thì an toàn hơn nhiều!

“Vâng!”

Bắc Duy và Bắc Sinh mới vừa triệu hồi pháp khí, tức khắc có một đám đệ tử Bắc gia tràn vào cản trở đường đi của bọn họ.

Âm Tế Thiên nhìn thấy trên tay phải của đám đệ tử Bắc gia kia đều cột một sợi dây màu đỏ, đoán rằng bọn chúng chắc là sợ giết nhầm người nhà, mới làm như thế để làm kí hiệu.

Bắc Duy phát hiện có không ít tu sĩ cao giai tràn vào, vội vàng hộ Âm Tế Thiên sau người, kế đến triệu hồi khế ước thú của gã ra!

Hiên Viên Duật nhìn thấy trong đám người kia, có hai kẻ là trưởng lão phe chi thứ của Bắc gia, hơn nữa, còn là tu sĩ Độ Kiếp Kỳ!

Y không khỏi nhíu chặt mày: “Ta có một chuyện không rõ, chắc hẳn Minh sư đệ đã sớm biết việc trưởng lão phe chi thứ muốn chiếm lấy Bắc gia, vậy tại sao y không phái thêm vài người nữa đến bảo hộ ngươi?”

Âm Tế Thiên nhìn vào mắt Hiên Viên Duật, đáp: “Lấy tình trạng hiện tại, trừ khi là trưởng lão Bắc gia đến bảo hộ ta, bằng không, cho dù hắn phái hai trăm hộ vệ đến đây, cũng không đối phó được với hai tu sĩ Độ Kiếp Kỳ!”

“Chẳng lẽ ngươi tưởng, y đã sớm đoán được sẽ xảy ra tình huống như vậy, cho nên mới không phái người đến bảo hộ ngươi?” Hiên Viên Duật nhếch môi mỉa mai: “Ngươi ít lừa mình dối người lại đi! Ta thấy rõ ràng là y không có coi trọng ngươi mà thôi!”.

Âm Tế Thiên không giận mà còn mỉm cười, thâm ý nói: “Ta cảm thấy, chắc y nghĩ ta sẽ có năng lực tự bảo vệ mình!”

Hiên Viên Duật xuy một tiếng, nhưng chưa kịp nói tiếp, đã bị tiếng hô của trưởng lão phe chi thứ cắt ngang: “Mọi người nhớ kỹ! Phải bắt sống! Tuyệt đối không được tổn thương đến Ngự thú sư cấp mười!”

“Vâng!”

Hơn hai trăm đệ tử Bắc gia xông lên, đánh nhau cùng đám đệ tử trong Minh Thăng Viện!

“Ngươi theo sát phía sau ta! Rồi tìm cơ hội chạy khỏi nơi này!” Hiên Viên Duật lập tức triệu hồi bốn Yêu thú cấp bảy và hai Yêu thú cấp tám ra.

Âm Tế Thiên nhìn hai trưởng lão phe chi thứ đang đi về phía bọn họ: “Ngươi có thể đối phó với tu sĩ Độ Kiếp kỳ?”

“Dùng toàn bộ pháp bảo, đối phó với một tu sĩ Độ Kiếp kỳ tuyệt đối không thành vấn đề!”

Âm Tế Thiên xuy một tiếng: “Nhưng mà hiện tại có tới hai tên Độ Kiếp Kỳ!”

Hơn nữa, hai vị trưởng lão phe chi thứ học khôn, cư nhiên không mang theo Yêu thú bên mình. Cứ như vậy, hắn không thể kích động Yêu thú phản công kích bọn họ!

Đúng lúc này, hai vị trưởng lão phe chi thứ phóng uy áp, đánh về phía đám người Âm Tế Thiên!