Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1964: Lại xâm nhập Mộc tộc

"Lúc này đây ta giấu tai mắt mấy tên gia hỏa khác lén đi tới giới này không phải vì không dám ra tay, mà vì tranh thủ chỗ tốt dựa theo hiệp nghị lúc đầu của Thánh tổ, vô luận là ai đánh hạ lãnh địa Nhân tộc, đến lúc cuối thành lập cứ điểm của bổn tộc tại Linh giới đều chỉếm được quyền cai quản một nửa diện tích. Chỗ tốt lớn như thế ta hiển nhiên phải tranh thủ rồi."

Hắc giáp nữ tử ngưng trọng nói.

"Vậy ý tỷ tỷ là?"

Nguyên Sát nhíu mày hỏi.

"Sau khi trở về ta sẽ dùng Tỏa Long Đan kích thích tiềm lực của khối hóa thân này, để pháp lực tạm thời khôi phục, chỉ cần không phải đối mặt với đối thủ cường đại thì có thế tiếp tục âm thầm ra tay."

Hắc giáp nữ tử hơi trầm ngâm, nói.

"Tỏa Long Đan, tỷ tỷ chẳng phải vừa nói phải bế quan trăm năm mới có thể làm thương thế chính thức khỏi hẳn sao?"

Nguyên Sát lấy làm kinh hãi.

"Không sao, muốn đạt được lợi ích lớn thì để một khối hóa thân bế quan ngàn năm cũng không sao, chỉ cần muội muội ở bên cạnh thủ hộ là được, phòng ngừa hóa thân này thật sự vẫn lạc."

Hắc giáp nữ tử chậm rãi nói.

"Tỷ cứ yên tâm, lần này ta hạ giới nguyên bổn là giúp tỷ tỷ hành động, chỉ là không ngờ lại gặp Bảo Hoa. Nhớ đến tình cũ giữa mấy người chúng ta năm đó, thật đúng là khiến người ta cảm thán."

Nguyên Sát cười khổ một tiếng, nói.

"Hừ, nếu Bảo Hoa đã lựa chọn con đường khác với chúng ta thì còn nói đến giao tình gì nữa. Thắng làm vua thua làm giặc, đó mới chính là vương đạo của Thánh tộc chúng ta. Ngày đó nếu chúng ta thất bại thì kết quả tuyệt đối so với Bảo Hoa còn thê thảm hơn nhiều."

Hắc giáp nữ tử hừ một tiếng, lãnh đạm nói.

"Có lẽ là thế, nhưng dù sao Bảo Hoa cũng là một trong tam đại Thủy tổ của Thánh tộc chúng ta, nếu muốn hoàn toàn xóa bỏ ảnh hưởng của nàng thì không thể. Không ít người mặc dù bên ngoài không biểu hiện ra, nhưng bên trong vẫn âm thầm trung thành và tận tâm với nàng."

Nguyên Sát thở dài nói.

"Thân là một trong những Thủy tổ, ảnh hường hiển nhiên không phải Thánh tổ bình thường có thể sánh bằng. Nhưng dù cho ảnh hưởng có lớn bao nhiêu thì thời gian cũng có thể khiến nó tiêu tan. Ba vạn, bốn vạn năm có lẽ còn có người nhớ đến nàng, nhưng qua mười vạn năm, trăm vạn năm, ảnh hưởng hiển nhiên sẽ tiêu tan như mây khói. Bất quá cũng không thể để nàng quanh quẩn gần đây được, ngay khi bản thể chúng ta phủ xuống, ta sẽ tổ chức một nhóm nhân thủ chuyên môn đối phó nàng ta. Đến lúc đó, ngay cả khi không thể hoàn toàn diệt sát nhưng cũng có thể ngăn không cho nàng ta phá hỏng đại sự của chúng ta."

Trên mặt hắc giáp nữ tử đầy sát khí nói.

"Uh, nếu tỷ tỷ đã quyết định như thế thì tiểu muội hiển nhiên không có ý kiến. Hiện tại, nếu tỷ tỷ đã ngăn chặn thương thế thì chúng ta lập tức xuất phát trở về Nhân tộc, không sai biệt lắm cấm chế của Thiên Linh thành đã bị công phá, có lẽ sau khi trở về thì thành này đã hoàn toàn bị chiếm lĩnh."

Nguyên Sát gật đầu, trên mặt đột nhiên lộ ra một chút hưng phấn, nói.

"Đại quân mà khối hóa thân kia thống lĩnh là lực lượng tinh nhuệ do ta ngàn chọn vạn tuyển, đủ để xếp hạng ba trong số tất cả đại quân phủ xuống Linh giới lần này. Nếu không thể phá hủy một chủ thành của Nhân tộc thì ngược lại mới là chuyện kỳ quái."

Hắc giáp nữ tử thản nhiên nói, bộ dáng không chút ngạc nhiên, nói.

"Điều này cũng đúng, nếu không khối hóa thân nọ của tỷ tỷ cũng không dư hơi phái ta đi phá động tác nhỏ của Nhân tộc."

Nguyên Sát cười rộ lên.

"Đi thôi, hy vọng mọi chuyện thật sự thuận lợi như ta nghĩ."

Hắc giáp nữ tử ngẩng đẩu nhìn trời, ánh mắt chợt lóe nói.

"Đáng tiếc chính là lúc này đây lại tiện nghi cho Hàn tiểu tử nọ, không công để hắn chạy thoát."

Nguyên Sát sau khi nhớ tới mục tiêu chủ yếu của lần truy đuổi này mà có chút buồn bực oán hận hai câu.

Hắc giáp nữ tử mỉm cười không tiếp lời, nhưng lại há miệng phun ra một đoàn hồng quang. Trong hồng quang rõ ràng là một hồng sắc phi xa trong suốt sáng long long, lớn cỡ một tấc, vô cùng tinh sảo, dưới pháp quyết thúc dục, trong khoảnh khắc liền biến to thành mấy trượng.

Nguyên Sát không chút chần chờ, thân hình vừa động liền xuất hiện trên phi xa, mà hắc giáp nữ tử sau khi đứng lên, đôi chân thon dài khẽ nhấc, cũng chậm rãi bay lên phi xa.

Sau một khắc, bên ngoài phi xa chợt lóe quang mang, hóa thành một đạo xích hồng bay vút lên trời, thoáng cái liền phá không biến mất ở cuối chân trời.

Năm tháng sau, Thiên Linh thành, một trong ba đại hoàng thành của Nhân tộc rốt cục dưới vô biên vô hạn đại quân Ma tộc bao phủ mà thất thủ. Trận chiến này chẳng những khiến tất cả tu tiên giả trong thành chết trận mà ngay cả mấy vị trưởng lão Họp Thể kỳ cũng bị cao giai Ma tộc mạnh mẽ vây khốn diệt sát.

Bất quá, khi mấy vị tồn tại đỉnh giai của Nhân tộc sắp chết liền tự bạo phản công kéo theo số lượng ma tôn đồng giai tương tự và mấy ngàn cao giai Ma tộc cùng chết. Chỉ có vị linh hoàng kia, ngoài dự đoán của mọi người thi triển thần thông khó tin, đột nhiên đem pháp lực tăng vọt đến tình trạng bất khả tư nghị, từ trong đại quân Ma tộc mạnh mẽ mở một đường máu, thân chịu trọng thương chạy thoát.

Nhưng, sau trận chiến rốt cục không có chút tin tức nào về vị linh hoàng này nữa.

Cao giai Ma tộc thống lĩnh đại quân Ma tộc trong cơn giận dữ chẳng những diệt sát tu sĩ Nhân tộc trong thành không còn một mống mà còn chặt đứt kình thiên cự thụ nối thẳng chín tầng trời, biểu tượng của Thiên Linh thành.

Cả tòa linh thành từ đó bị phá hủy, số kiến trúc còn sót lại không quá một phần mười. Bất quá đại quân Ma tộc trải qua trận đánh ở Thiên Linh thành cũng tổn thất không ít nguyên khí, vẫn chưa lập tức càn quét mấy khu vực khác mà đóng quân trong Thiên Linh thành nghỉ ngơi khôi phục nguyẻn khí, bên cạnh đó không ngừng bổ sung vô số ma thú Ma tộc từ thông đạo thông với Ma giới.

Càng khiến cho những thế lực còn sót lại trong phạm vi Thiên Linh cảnh kinh hãi chính là những Ma tộc này bắt đầu chặt cây, xây dựng rất nhiều pháp đài quan trọng, bên cạnh đó còn trồng trọt ở xung quanh một số cổ quái ma thụ đen thui phun ra ma khí, bộ dáng như thật sự sẽ định cư lâu dài ở Nhân tộc.

Những thế lực Nhân tộc này kinh hãi, liều mạng đem mấy tin tức này chuyển đến những cứ điểm Nhân tộc khác ở gần đó. Không bao lâu sau, kể cả Thiên Uyên thành và mấy cứ điểm lớn đều biết tin này, bề ngoài mặc dù không phản ứng quá lớn, nhưng bên trong hiển nhiên ba đào mãnh liệt.

*****

Trong Man hoang thế giới, sâu trong một phiến rừng rậm nguyên thủy bên cạnh lãnh địa Mộc tộc, tại mười mấy ngọn tháp cao và một bức tường thành màu trắng hợp thành một cứ điểm đường kính vài dặm. Bên trong cứ điểm là ma khí quay cuồng, mơ hồ có thể thấy được từng đội phi giáp Ma tộc đang tuần tra trên tường thành, mà trên bầu trời cứ điểm, một đại động đen thui rộng cỡ một mẫu như ẩn như hiện trong ma khí, đúng là một trong những tiết điểm giao giữa Ma giới và Linh giới.

Bất quá, tiết điểm này so với mấy tiết điểm bên Nhân tộc thì đúng là nhỏ hẹp vô cùng, căn bản không đáng nhắc tới. Mà đám Ma tộc tuần tra cũng bình thường, tu vi thấp, dường như không phải tinh nhuệ Ma tộc chính thức.

Điều này cũng rất bình thường, tiết điểm nhỏ như thế hiển nhiên không thể nào đóng nhiều quân để bảo vệ. Đây cũng là do số lượng tiết điểm bên khu vực Mộc tộc vượt xa khu vực Nhân Yêu lưỡng tộc, nếu không cũng không gặp phải cứ điểm Ma tộc ở chỗ này.

Bất quá, dựa theo vô số cây cối cháy đen thui bốn phía cùng với vô số hố to trên mặt đất thì có thể nhìn ra nơi đây đã trải qua tranh đấu không ít, nhưng thất bại hiển nhiên không phải thuộc về bên Ma tộc.

Đương nhiên đây cũng là do những thế lực lớn của Mộc tộc căn bản không coi trọng tiết điểm nhỏ như thế mà chính thức đem lực lượng hướng về những tiết điểm to lớn khác, nơi có thể chính thức uy hiếp sinh tồn của Mộc tộc.

Nhưng đối với một số thế lực nhỏ bản địa Mộc tộc thì tiết điểm này lại giống như cái gai trong mắt, như giằm trong thịt, tự nhiên không nhổ không cam tâm, cho nên cứ cách một đoạn thời gian, bọn họ liền tổ chức một đám nhân thủ tấn công một lần.

Đáng tiếc, lần nào cũng thất bại trong gang tấc.

Mà cứ điểm Ma tộc tại tiết điểm này lại không ngừng bổ sung lực lượng, ngược lại bày ra xu thế càng đánh càng mạnh. Điều này khiến một số thế lực Mộc tộc gần đó lâm vào khủng hoảng, số lần tấn công càng lúc càng thường xuyên.

Một ngày kia, sâu trong rừng cách cứ điểm này hơn mười dặm, từng đội nhân ảnh Mộc tộc mặc mộc giáp hai màu vàng xanh quỷ dị xuất hiện, dùng mộc độn thuật chậm rãi tiến về phía cứ điểm Ma tộc.

Đám người Mộc tộc này mặc dù tu vi không đều, nhưng đều hành động trong im lặng, bộ dáng đã được huấn luyện kỹ càng. Trong đám người, một lão giả Luyện Hư kỳ và một cặp trung niên nam nữ Hóa Thần hậu kỳ là có tu vi cao nhất, rõ ràng là người dẫn đầu.

Ba người chẳng những dùng độn thuật đi trước đoàn người mà thỉnh thoảng còn truyền âm cẩn thận nói chuyện với nhau.

"Trúc lão, lúc này đây cảm ơn ngươi ra tay, chỉ cần có thể giúp chúng ta phá hủy cứ điểm Ma tộc này thì mấy nhà chúng ta sau khi trở về nhất định sẽ cảm tạ xứng đáng."

Trung niên nam tử khuôn mặt thanh tú kia rất cảm kích nói với lão giả.

"Không có gì, lão hủ bản thân là một thành viên trong Mộc tộc, bỏ ra chút khí lực đối phó với Ma tộc cũng không tính là gì. Bất quá, lần này ta mạo hiểm lặn lội đường xa tới đây, ở nhà không có ai tọa trấn nên cực kỳ nguy hiểm, trận này phải tốc chỉến tốc thắng."

Lão giả lắc đầu, dường như có chút lo lắng.

"Trúc lão yên tâm, lần này mấy nhà chúng ta cơ hồ đều xuất toàn lực, quyết định đánh một trận cuối cùng. Lần trước chúng ta chỉ đánh thử để dò xét, tu vi cao nhất trong cứ điểm Ma tộc bất quá chỉ là bốn tên cao giai Ma tộc Hóa Thần kỳ. Có Trúc lão ra tay giải quyết bọn chúng khẳng định không thành vấn đề."

Nữ tử Mộc tộc bên cạnh, da thịt tái nhợt, trên mặt không có một chút huyết sắc cũng thấp giọng truyền âm nói.

"Uh, nếu thật sự chỉ có mấy tên cao giai Ma tộc đó thì toàn bộ giao cho lão phu là được, đám người các ngươi trước tiên ra tay hủy diệt tiết điểm kia, đám Ma tộc còn sót lại cho dù chạy thoát cũng không gây ra phiền phức gì."

Lão giả gật đầu nhưng lại lo lắng ra lệnh.

"Được, cứ dựa theo lời Trúc lão nói, chờ sau khi chúng ta hủy diệt được tiết điểm nọ liền quay trở lại giúp Trúc lão tận lực đánh chết mấy tên cao giai Ma tộc kia."

Đôi nam nữ Mộc tộc sau khi nhìn nhau một cái. liền đáp ứng nói.

Lão giả nghe vậy, vẻ mặt lúc này mới hòa hoãn.

Tiếp theo ba người lại cúi đầu thương thượng vài câu, sau đó yên lặng chuyên tâm dẫn đoàn người tiến về phía trước, nhưng vô luận là ba gã cao giai Mộc tộc hay mấy ngàn Mộc tộc nhân bình thường phía sau đều không ngờ trong một đám mây mù trên trời, một đôi linh mục chớp động thanh mang đang thản nhiên nhìn bọn họ.

Chủ nhân linh mục là một thanh niên mặc thanh sam, tuổi chỉ vừa hơn hai mươi, đúng là Hân Lập đã không xuất hiện mấy tháng nay.

Giờ phút này hắn một bên đánh giá đội ngũ Mộc tộc bên dưới, một bên nhìn về phía cứ điểm Ma tộc ở xa, trên mặt lộ ra vẻ như nghĩ tới điều gì đó.

Đột nhiên Hàn Lập mỉm cười, thân hình thoáng một cái liền trở nên mơ hồ, cuối cùng hóa thành một đạo thanh ảnh mờ nhạt như không khí, thoáng cái liền bay ra khỏi đám mây, chậm rãi theo sát đám người Mộc tộc bay về phía cứ điểm Ma tộc.