Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 146: Nhị tu đảo Thanh Vũ

Dịch: cubihu



Lão giả mặc vũ bào rùng mình, giơ một tay lên bắn ra một tia hào quang đen kịt, là một lá cờ nhỏ màu đen.

Cờ nhỏ phần phật, tỏa ra hào quang màu đen vô cùng chói mắt. Trong khoảnh khắc lẫn trong hắc quang hiện ra một cái đầu lâu ác quỷ mặt xanh nanh vàng, há cái miệng lớn đớp luồng điện quang màu bạc đang lao tới.

Bề mặt điện quang màu bạc đột nhiên hiện ra một tầng phù văn màu bạc, tốc độ đột nhiên tăng vọt, lóe lên, rồi chui vào trong miệng ác quỷ màu đen.

Lão giả mặc vũ bào gặp tình hình này, tựa hồ nghĩ tới điều gì, biến sắc.

Y không kịp phản ứng, một tiếng vang rất lớn truyền đến, đầu lâu ác quỷ mãnh liệt nổ tung, hóa thành khí đen đầy trời.

Đạo điện quang màu bạc đã co lại thành rất nhỏ bay ra từ trong khí đen, tiếp tục phóng điện, rồi hung hăng đánh vào mũi phi thuyền đỏ thẫm.

"Ầm" một tiếng, phi thuyền màu đỏ nổ tung.

Vào lúc này, lão giả mặc vũ bào cùng đại hán đã mang theo Lục Vũ Tình chạy trốn khỏi phi thuyền, xuất hiện ở trong hư không ngoài mấy trăm trượng.

Trong không trung, lôi quang màu bạc lập lòe vài cái, rồi tiêu tán, hiện ra thân ảnh Hàn Lập. Ánh mắt hắn liếc qua lão giả mặc vũ bào, rồi cuối cùng nhìn vào Lục Vũ Tình đang bị xiềng xích hồng quang trói quanh thân.

Thấy nàng chẳng qua là bị chế ngự, còn tính mạng cũng không đáng lo nên trong nội tâm hắn thoáng nhẹ nhàng thở ra.

"Các hạ là ai? Dám can đảm nhúng tay vào việc của Đảo Thanh Vũ, lá gan cũng không phải nhỏ!" Sắc mặt lão giả mặc vũ bào hơi trắng, nhìn Hàn Lập từ đầu xuống chân, trầm giọng quát.

"Đảo Thanh Vũ..." Lông mày Hàn Lập cau lại, ánh mắt nhìn vào đồ án trên ống tay áo của lão giả mặc vũ bào.

Đảo Thanh Vũ tại hải vực Hắc Phong có tiếng tăm lừng lẫy, trừ đảo Hắc Phong ra thì là một trong mấy hòn đảo có thế lực lớn nhất. Uy danh đảo chủ Thanh Vũ Chân Nhân cũng không hề thua kém đảo chủ Hắc Phong, không biết bao nhiêu vạn năm trước tu vi đã đạt đến Chân Tiên trung kỳ đỉnh phong. Hiện tại, y đã tiến thêm một bước nữa hay không thì cũng không ai biết.

Đến ngày hôm nay, thế lực đối địch lớn nhất của đảo Hắc Phong chính là đảo Thanh Vũ rồi.

Nhất là mấy năm gần đây, đảo Thanh Vũ không ngừng lôi kéo các thế lực khác ở xung quanh hải vực, mơ hồ tạo ra vị thế ngang đảo Hắc Phong.

Những ý niệm này chẳng qua chỉ lóe lên trong đầu Hàn Lập rồi biến mất. Sau một khắc, trên người hắn lại lóe lên điện mang màu bạc, một lần nữa biến mất ngay tại chỗ, cũng không có chút ý tứ nào muốn trả lời hai tên kia.

Trong nháy mắt, thân hình Hàn Lập xuất hiện ở hư không cách không xa phía sau lưng hai người lão giả mặc vũ bào một cách quỷ mị. Lôi điện màu bạc quấn quanh toàn thân, bàn tay hắn đánh một trảo ra hư không phía trước.

Một đạo hồ quang điện màu bạc tạo thành đại thủ xuất hiện trên đỉnh đầu hai tên kia, rồi mạnh mẽ chụp xuống.

Oanh!

Đại thủ chưa đến, một cỗ lực lượng đáng sợ giống như bài sơn đảo hải đánh xuống.

Lúc này, bên trên làn da lão giả mặc vũ bào thình lình được bao trùm bởi từng đạo ma văn màu tím. Hai luồng ma diễm màu tím đen chẳng biết từ lúc nào hiện ra, đan xen lẫn nhau, rồi quấn quanh tạo thành một hỏa trụ ngút trời màu tím đen bao phủ thân thể của y vào bên trong.

"Ầm ầm" một tiếng!

Đại thủ lôi điện màu bạc chộp vào bên trên hỏa trụ màu tím đen. Tại chỗ tiếp xúc, hai đạo hào quang màu bạc tím đột nhiên bộc phát ra như sóng khí, tràn khắp bốn phía.

Đại thủ lôi điện tuy mãnh liệt nhưng tựa hồ cũng bị ngăn cản lại.

Nhưng vào lúc này, cách đó không xa trên người nam tử mặt vuông liên tục chớp động hào quang đỏ. Gã đã sớm tế ra mười ba đoản đao màu đỏ đón gió biến lớn đến hơn mười trượng. Thân đao đỏ thẫm lượn lờ hỏa diễm.

Tiếp theo vài tiếng "viu viu"!

Mười ba hỏa diễm cự đao bắn nhanh ra, thừa dịp đại thủ lôi điện bị ngăn lại, lập tức hung hăng trảm lên phía trên, chém thật sâu vào trong đó.

Ầm ầm ầm!

Bên trên đại thủ, điện mang màu bạc chợt hiện, rồi mãnh liệt nổ tung, hóa thành vô số điện mang màu bạc quét ra bốn phương tám hướng, biến phạm vi tầm hơn mười trượng xung quanh thành một mảnh lôi hải màu bạc.

Vụ nổ sinh ra gió mạnh tàn sát bừa bãi khiến lão giả mặc vũ bào cùng nam tử mặt vuông không kịp đề phòng, thân hình không khỏi lùi lại mấy bước.

Nhưng vô luận là điện quang màu bạc hay là gió mạnh đều không mảy may chạm đến người Lục Vũ Tình đứng cách hai tên đó không xa vì khi sắp chạm đến thân thể nàng thì lập tức giống như là cá bơi lách sang hai bên mà qua.

Điều này làm cho nàng lúc đầu sợ tới mức không dám mở mắt thì lúc này thần sắc thoáng buông lỏng.

Nhưng ngay sau đó, lôi quang đang bay tán loạn đột nhiên ngừng lại, rồi giống như là cá voi hút nước, mãnh liệt hội tụ lại với nhau, ngưng tụ thành một lôi trận màu bạc bao phủ nàng lại.

"Hỏng bét!"

Nam tử mặt vuông khó khăn lắm mới ổn định thân hình, thét một tiếng kinh hãi. Cánh tay gã vung lên, một đạo đao quang màu đỏ như hỏa điểu bay ra, bổ vào Lôi trận.

Cùng lúc đó, một ngọn ma diễm màu tím đen từ bên cạnh bay vụt đến, giao nhau rồi cùng phóng tới Lôi trận.

Nhưng đã muộn, phía trên trận pháp lóe lên lôi quang màu bạc, thân ảnh Lục Vũ Tình ở bên trong biến mất vô tung. Sau một khắc, thân ảnh nàng xuất hiện ở bên cạnh Hàn Lập, những xiềng xích hồng quang trên người đã không còn sót lại chút nào.

Nam tử mặt vuông thấy cảnh này, sắc mặt cứng đờ.

Hỏa trụ màu tím đen ở bên cạnh cuốn lại rồi quay về, hiện ra thân ảnh lão giả mặc vũ bào. Ma văn trên người đã lặn hết, mặt y không có biểu lộ gì nhưng trong ánh mắt hiện lên vẻ vô cùng giận dữ.

"Đa tạ các hạ xuất thủ cứu giúp! Không biết xưng hô như thế nào?" Trong nội tâm Lục Vũ Tình vừa mừng vừa sợ, không ngớt lời cảm ơn Hàn Lập.

"Tại hạ Liễu Thạch, phụng mệnh lệnh tôn đến đây cứu người." Hàn Lập thản nhiên nói, ánh mắt vẫn chưa nhìn nàng.

"Phụ thân..." Lục Vũ Tình khẽ giật mình.

Không chờ nàng định nói gì, đột nhiên Hàn Lập vung cánh tay lên. Trận pháp lôi điện màu bạc lập tức hiện ra, bao phủ cả hai người, rồi lóe lên điện quang, lập tức thân ảnh hai người biến mất ngay tại chỗ.

Oanh oanh!

Vô số cự đao được hỏa diễm bao bọc từ trên trời giáng xuống, chém vào chỗ hai người vừa mới đứng, tự nhiên thành chém vào hư không, nhao nhao chui vào phía dưới hải vực.

Toàn bộ mặt biển lập tức như sôi trào, rồi ù ù trắng xóa, nổi lên từng cơn sóng dữ.

Trong hư không cách đó không xa, Hàn Lập đứng sóng vai cùng Lục Vũ Tình. Giờ phút này, nàng mới phản ứng kịp với chuyện vừa mới xảy ra, bộ dạng còn vô cùng sợ hãi.

"Ngươi lui xa một chút." Hàn Lập trầm giọng nói.

"Vâng... Ngươi cẩn thận." Lục Vũ Tình nghe vậy, biết không nên chậm trễ, vội vàng bay về phía xa.

Vù vù!

Vô số hỏa diễm cự đao kèm theo sóng lửa cực nóng một lần nữa gào thét lao tới, nhằm đầu Hàn Lập chém xuống, hầu như phong tỏa tất cả đường lui của hắn.

Hàn Lập thấy vậy, không nói hai lời, nhấc hai tay. Mấy đạo hồ quang điện màu bạc to lớn bị trúng chưởng tâm liền bắn ra. Mặt ngoài của chúng lóe ra vô số phù văn lôi điện màu bạc, ngưng tụ thành mấy quả Lôi cầu màu bạc cực lớn, nghênh đón hỏa diễm cự đao.

Mặt ngoài Lôi cầu lập lòe vô số phù văn màu bạc, tỏa ra tán loạn điện mang cực nóng, xì xì rung động.

Thình lình đúng là Tế Lôi Thuật mà Hàn Lập nắm giữ được khi ở Linh Giới.

Hôm nay, hắn dùng Tiên Linh Lực thúc giục Lôi Bằng lực, chẳng những nhanh gấp mấy lần so với trước, mà khi thi triển ra các loại bí thuật cũng càng là dễ dàng, thuận buồm xuôi gió.

Ầm ầm ầm!

Lôi cầu và diễm đao va chạm vào nhau, liên tiếp truyền đến tiếng nổ long trời lở đất, hiện ra mấy vầng mặt trời, khiến cho hư không gần đó một hồi ông ông chớp lên. Từng vệt dấu vết di chuyển mà mắt thường có thể thấy được hiện ra.

"Viu viu" vài tiếng!

Vô số hỏa diễm đoản đao ở trung tâm nổ tung, rồi bắn ngược trở về. Linh quang trên bề mặt chúng trở nên ảm đạm, hiển nhiên bị hao tổn không nhẹ. Mà thân hình nam tử mặt vuông thì lảo đảo, miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng nhợt.

Tất cả diễn ra nhanh như tốc độ ánh sáng. Lúc này, ở cách đó không xa, toàn thân lão giả mặc vũ bào tỏa ra hào quang ma văn màu tím sáng rực. Sau lưng y chẳng biết từ lúc nào hiện ra một ma ảnh ba đầu sáu tay to lớn màu tím đen, khuôn mặt nhìn không rõ, chỉ có thể nhìn thấy sáu cái đầu lóe ra con mắt màu tím dữ tợn, tóe hung mang.

Ma ảnh bỗng nhiên ngửa đầu gào lên một tiếng. Sáu bàn tay to lớn ấn vào hư không.

Hàn Lập chỉ cảm thấy hư không xung quanh truyền đến một tiếng nổ đùng, tiếp theo, cả không gian phảng phất như sụp đổ. Sáu vòng xoáy to lớn đen kịt lăng không hiện ra, bao bọc tất cả khu vực trên dưới, trái phải.

Hai hàng lông mày của hắn cau lại, trên người hiện ra điện quang màu bạc, định một lần nữa thi triển lôi độn thuật.

Đúng lúc này, vô số hào quang màu đen từ bên trong vòng xoáy màu đen cuốn ra nhanh như điện, cuồn cuộn một hồi, thành từng vòng trói thân thể Hàn Lập vào trong đó.

Ngay tại thời điểm hắc hà quấn người, điện quang màu bạc quanh thân thể Hàn Lập cùng linh quang hộ thể đều tiêu tán, thậm chí Tiên linh lực đang vận hành trong cơ thể hắn cũng trở nên chậm chạp.

"Xen vào việc của người khác, đi chết đi!" Trong mắt lão giả mặc vũ bào lóe lên vẻ lạnh lẽo. Tay y liền biến đổi pháp quyết.

Ma ảnh to lớn há mồm phun ra một ngọn ma diễm to lớn màu tím đen, liền hóa thành một cây hoả mâu màu tím đen.

Vèo một tiếng!

Hỏa mâu phóng nhanh như điện, hóa thành tàn ảnh tím đen, hung hăng đâm vào ngực Hàn Lập. "Bùm" một tiếng nổ tung. Một ngọn lửa lớn tỏa ra vầng sáng lòe loẹt, lóa mắt...

Lục Vũ Tình ở chỗ xa xa thấy cảnh này, ngọc dung biến sắc, nhưng cũng không vì thế mà quay người bỏ chạy.

Hai người lão giả mặc vũ bào cùng nam tử mặt vuông thấy nàng như vậy thì thần sắc buông lỏng, nhưng tiếp theo, sắc mặt lại đồng thời đại biến.

Diễm quang tan hết, một điểm dấu vết trên ngực Hàn Lập cũng không có. Toàn thân hắn từ trên xuống dưới được một tầng quang mang nhàn nhạt bao bọc, ngăn cách hào quang màu đen ở bên ngoài.

"Cái này là..."

Ánh mắt lão giả mặc vũ bào lộ ra vẻ không dám tin, lập tức nhìn vào quang mang ngưng tụ bên ngoài thân Hàn Lập. Trong nội tâm y lộp bộp, rơi vào hoảng loạn.

"Chúng ta không phải là đối thủ của hắn. Chạy mau!" Nam tử mặt vuông kinh sợ, hô to.

Hàn Lập hừ nhẹ một tiếng, trên bụng hiện ra đồ án bảy ngôi sao. Thân thể ra sức giãy giụa, một cỗ lực lượng đáng sợ bộc phát, hư không phụ cận ù ù chấn động.

Rắc rắc rắc!

Hắc hà quấn quanh thân thể hắn lập tức đứt đoạn, sáu vòng xoáy màu đen cũng biến mất theo.

Vừa mới quay người chạy đi không bao xa, ma ảnh sáu tay sau lưng lão giả mặc vũ bào sau không hề có dấu hiệu, đột nhiên nổ tung. Ma ảnh to lớn chớp liên tục vài cái, rồi cũng tiêu tán theo.

Trên mặt lão giả hiện lên một tia đỏ ửng bất thường, buồn bực hừ một tiếng, thân hình loạng choạng ngã.

Sau lưng y nhoáng lên một thân ảnh, hiện ra Hàn Lập. Hắn không nói hai lời, đánh ra một quyền.

Trên người lão giả mặc vũ bào lóe lên hắc quang, hiện ra một bộ ma giáp đen kịt, mặt ngoài khắc trận văn phức tạp, lóe ra u u hào quang đen giống như kim loại.

Đồng thời trên tay y sáng lên hắc quang, tựa hồ còn định làm gì đó.

Vào thời khắc này, “hừ” một tiếng hừ lạnh bỗng nhiên vang lên trong tai lão giả.

Trong đầu y phảng phất như bị cái dùi đâm mạnh một phát, không khỏi hét thảm một tiếng, hắc quang trong tay lập tức tán loạn.

Nắm đấm của Hàn Lập hóa thành một tia chớp, đánh vào bên trên ma giáp màu đen, xé rách dễ như trở bàn tay, rồi xuyên qua ngực lão giả.

"Bụp" một tiếng!

Thân thể lão giả mặc vũ bào lập tức chia năm xẻ bảy, thành mảng lớn huyết vũ phiêu tán, thậm chí Nguyên Anh của y cũng không kịp thoát ra, liền bị một cỗ man lực chấn vỡ.