Ông Xã Thần Bí Không Thấy Mặt

Chương 258: Sự thật phía sau tấm màn (2)

“Tôi suy đi nghĩ lại, nếu thật sự con bé làm như vậy thì kế hoạch này của tôi sẽ bị “gà bay trứng vỡ”. Đã vậy thì, tôi thuận theo ý của nó là hơn. Dù sao cũng là vì tiền, còn về phần làm thế nào để tiền tới được thì tôi không ngại. Tôi biết Lãnh Dực rất thích Tĩnh Lam, trước khi kết hôn vì muốn tỏ rõ tâm ý đối với Tĩnh Lam nên đã mua một khoản bảo hiểm, mà người thụ hưởng là Tĩnh Lam. Nếu như Lãnh Dực bị chết ngoài ý muốn, thì Tĩnh Lam sẽ được nhận một khoản tiền lớn.”

“Vì vậy, khi xe Lãnh Dực đỗ ở trong ga ra tôi mới giở trò để làm hỏng phanh xe của Lãnh Dực, vừa đúng lúc ấy Lãnh Ngạn lái xe trở về, suýt nữa tôi đã bị hắn phát hiện, thật may là tôi đã tránh được! Đêm đó, Lãnh Dực đã bỏ mình vì tai nạn xe cộ. Công ty bảo hiểm bồi thường rất nhiều tiền, dĩ nhiên tiền đó cũng chính là tiền của tôi, có nhiều tiền thì sẽ làm được nhiều việc rất tốt!”

“Tại sao con gái nuôi của ông lại để mặc cho ông quyết định mọi việc như vậy? Tại sao cô ta lại cam nguyện giao tiền cho ông?”Đội trưởng Chu lại hỏi.

“Bởi vì tôi nắm được điểm yếu của nó. Nó đã giả vờ làm nữ quỷ dọa chết vợ trước của Lãnh Ngạn.Thật may là lúc ấy Lãnh Ngạn ra nước ngoài, đến khi hắn trở về thì mọi dấu vết đều đã bị mất hết, hắn cũng không điều tra được gì cả. Tôi uy hiếp Tĩnh Lam, nếu như con bé không chịu nghe lời tôi sẽ nói chuyện này cho Lãnh Ngạn biết, nếu như nó chịu hợp tác, tôi sẽ giúp để nó đạt được mục đích gả cho Lãnh Ngạn.”

“Hay cho một việc làm thành giao dịch để kiềm chế lẫn nhau, hay cho sự lợi dụng lẫn nhau qua mối quan hệ của phụ nữ!”Đội trưởng Chu không khỏi giễu cợt.

“Không sai! Vốn dĩ trong quan hệ giữa người với người, vẫn luôn có sự lợi dụng lẫn nhau mà, đó cũng chỉ là một cuộc giao dịch. Tình cảm ư? Tôi cũng đã từng tin tưởng, tôi đã điều khiển chiếc thuyền nhỏ trong bão táp để đi cứu những người lớn nhỏ trong nhà họ Lãnh, cũng vì tin tưởng ở tình cảm mà tôi thà để mình bị đập gãy chân cũng phải cứu bằng được Nhị thiếu gia. Nhưng nhà họ Lãnh bội bạc đã bức tôi phải quyết định làm tất cả mọi việc! Hắn đã bất nhân, thì tôi đây sẽ bất nghĩa!”

“Cho đến tận bây giờ rồi, mà ông vẫn còn không biết hối cải sao!” Giọng nói của đội trưởng Chu chợt nghiêm nghị.


Quản gia cười lạnh, “Hối cải ư? Hôm nay đã đi tới bước này rồi, việc hối cải còn có tác dụng sao? Hối cải sẽ đặc xá để cho tôi được ăn đạn sao?”

Đội trưởng Chu kinh ngạc nhìn đưa mắt nhìn ông ta, theo trình tự, anh nói một câu, “Hãy cung khai tất cả mọi tội lỗi đi, căn cứ thái độ nhận tội của ông, trong phạm vi của mình, chúng tôi sẽ tận lực trợ giúp cho ông theo quy định của luật pháp!”

Tuy nhiên, điều này cũng chỉ là một trình tự mà thôi! Hai bàn tay đã dính đầy máu tươi, làm sao Quản gia không biết là cái gì đang chờ đợi ông ta chứ? Khi ông ta bước chân vào con đường không thể quay về này, từ đó trở đi đã xác định ngày hôm nay nhất định sẽ đến, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Lúc này, việc cung khai với ông ta mà nói, có lẽ chỉ là việc quay đầu nhìn lại quá trình của cuộc sống. Không, phải nói đó là một chặng đường mà người đó đã từng suốt ngày sống trong bóng tối, cũng chỉ khi ở trước cái chết mới có cơ hội để nói ra những lời này. Nhưng, người ta cũng chỉ nói để mà nói vậy thôi...

*****

“Mục tiêu của Tĩnh Lam là được gả cho Lãnh Ngạn, mục tiêu của tôi là tài sản của nhà họ Lãnh, bất cứ mục tiêu là gì cũng vẫn có thể nói, mục tiêu của chúng tôi là giống nhau. Nhưng mà, Lãnh Ngạn kia lại đương nhiên cho phép người phụ nữ khác vào ở trong nhà. Cái gì mà là bạn học của hắn chứ, tôi sẽ không để cho hắn thực hiện được mong muốn của mình. Tĩnh Lam không thể sinh con được, nếu như người phụ nữ hắn mang về sinh đứa con cho hắn, chắc chắn sẽ rất bất lợi đối với Tĩnh Lam. Cho nên, khi người bạn học cùng trường của hắn còn đang bơi lội, tôi đã giở trò với đường dây điện, dòng điện đã giật chết người phụ nữ kia, rồi sau đó lại cố ý làm cho chỗ dây điện đó có vẻ giống như đã bị lão hóa, như thế khi cảnh sát đi điều tra mới thật sự cho rằng đó là việc ngoài ý muốn.”

Đội trưởng Chu nhìn người đàn ông năm mươi tuổi bị què chân kia, trừ đôi mắt lộ vẻ sắc sảo, còn đâu cũng không thể nào nhìn ra được ông ta là người có lòng dạ độc ác như thế.


Tiếp đó Quản gia lại nói: “Nhưng dù tôi chết, bà vợ của tôi sẽ đương nhiên đối nghịch với tôi, dứt khoát muốn thuyết phục Lãnh Ngạn ly hôn, còn luôn miệng mắng tôi là đồ nghiệp chướng! Tôi nói cho bà ấy biết, từ ngày bà ấy tìm thầy tướng số để coi bói cho Lãnh Ngạn trở đi, bà ấy đã chính là đồng phạm rồi, bà ấy sẽ phải ngồi tù, mọi người sẽ cùng nhau ngồi tù, ép tôi quá, tôi sẽ đánh cho bà ấy một trận thật đích đáng. Bà ấy thuộc loại phụ nữ truyền thống, dù sao cũng chưa từng không dám không vâng lời theo ý của tôi.”

“Nhưng tôi đã đánh giá bà ấy quá thấp, không ngờ rằng bà ấy lại nói rất đương nhiên là sẽ phục tùng Lãnh Ngạn, đã gạt tôi, giúp Lãnh Ngạn lấy được một người vợ. Tôi biết mong muốn của bà ấy là muốn Lãnh Ngạn ly hôn, chính thức cưới Nhiễm Duy Nhất. Nhưng xem ra trời đã giúp tôi, thằng ngốc Lãnh Ngạn kia dĩ nhiên không chịu ly hôn, lại còn cái giả kết hôn, để sau đó đã đẩy chính bản thân vào vị trí bị động.”

“Nhiễm Duy Nhất vừa vào nhà, tiếp đó Tĩnh Lam liền dọn đến hậu viện. Mới đầu, con bé chỉ muốn hù dọa, muốn cho Nhiễm Duy Nhất bỏ đi vì sợ hãi, cho nên lại giở trò diễn vai nữ quỷ một lần nữa, nhưng lại không dùng được. Tôi cũng lập lại chiêu cũ, để dây điện ở đám cỏ bên đường, nhưng cô ta may mắn chạy thoát được. Tôi dự cảm, lần này sẽ không được dễ dàng như trước nữa, có lẽ Nhiễm Duy Nhất đúng là kình địch.”

“Đúng là Tĩnh Lam không mong Nhiễm Duy Nhất mang thai, chính tôi cũng không mong muốn điều này, nhưng sau khi mà Lãnh Dực bị chết do tay tôi, tôi đã từng thấy ông già kia mắng Lãnh Ngạn, nói là hắn đã hại chết Lãnh Dực, sau này tài sản của nhà họ Lãnh sẽ không cho hắn dù chỉ là một chút xíu, mọi thứ vẫn thuộc về Lãnh Dực, nếu như sau này nhà họ Lãnh có đời thứ ba, thì sẽ truyền lại cho đời thứ ba, nhưng tuyệt đối cũng không cho Lãnh Ngạn. Lúc ấy tôi còn cho rằng chẳng qua đó chỉ là lời nói lẫy, nhưng nếu như Lãnh Ngạn có con thì rốt cuộc không phải là không có lợi cho chúng tôi. Cho nên, khi vợ tôi cho Nhiễm Duy Nhất uống canh tăng sinh lực, thì tôi lại bỏ thêm thuốc tránh thai. Việc này, Tĩnh Lam có biết.”

“Những động tác nhỏ này của tôi bị vợ tôi phát hiện ra, hơn nữa vào ngày sinh nhật Lãnh Ngạn đó, sau lần Tĩnh Lam nổi cơn điên, nửa đêm đi đánh đàn Piano, ba lần tôi nhìn thấy bà ấy khẩn cầu muốn được hồi hương. Có thể nói, lúc này Lãnh Ngạn đã động lòng đối với Nhiễm Duy Nhất. Sự tồn tại của Tĩnh Lam đối với hắn là một sự uy hiếp, mặc dù tôi tức giận nhưng cũng đáp ứng thỉnh cầu của Tĩnh Lam, nhưng ở ngoài mặt thì cũng không thể nói gì.”

“Sau khi chúng tôi đi, tôi vẫn để lại cơ sở ngầm ở trong thành phố, rất nhanh đã có người nói cho tôi biết, Nhiễm Duy Nhất mang thai. Làm sao tôi có thể để cho Lãnh Ngạn có con được đây? Vì vậy, tôi mới bố trí để người ta diễn một tuồng kịch, làm cho Nhiễm Duy Nhất bị sảy thai.”

“Sau đó Tĩnh Lam lại giở trò tự sát, rốt cục làm cho chuyện bí mật của nhà họ Lãnh bị tin tức truyền thông đào lên lan ra khắp trong thành phố. Tôi nghĩ đây là cơ hội tốt để tôi giành lại tài sản của nhà họ Lãnh. Vừa lấy tiền để xúi giục mọi người làm càn đi truyền bá, vừa gây áp lực đối với dư luận, vừa thuyết phục Tĩnh Lam đồng ý ly hôn, điều kiện là phải giao lại toàn bộ tài sản của nhà họ Lãnh, bởi vì lúc ấy dư luận xã hội cũng đảo hướng về phía Tĩnh Lam, yêu cầu này có khả năng thành công được .”

“Vậy mà Tĩnh Lam, đồ não phẳng chết tiệt kia lại nhất định không muốn ly hôn với Lãnh Ngạn. Tôi thật vất vả vừa đấm vừa xoa buộc phải nói ra điều kiện với vợ tôi và Nhiễm Duy Nhất, lại đến tòa án uy hiếp Tĩnh Lam, nếu như không chịu ly hôn thì cứ chuẩn bị chịu tử hình đi, nhất định tôi sẽ đưa chuyện năm ấy nó đã hại chết Tử Đình công khai ra bên ngoài, mọi người cùng đồng quy vu tận. (cùng nhau chết)”