Ông Xã Thần Bí, Buổi Tối Gặp!

Chương 112: I do (4)

Editor: May
Trong nháy mắt nhìn thấy Lãnh Tư Thành, cả người cô ta đều như là hoa xuân nở, xuống xe rất có vẻ quyến rũ đi về phía anh.
Lãnh Tư Thành lại giương mắt nhìn cô ta trong chớp mắt, cũng không chào hỏi, cũng không để ý cô ta, lập tức đi qua từ bên người cô ta.


Trần Văn Tiệp sửng sốt, tuy rằng bình thường, lúc tiếp xúc với Lãnh Tư Thành, anh nhìn thấy cô cũng không có bao nhiêu nhiệt tình bao nhiêu thân cận, nhưng bộ dáng mắt nhìn thẳng như vậy -- giống như, vẫn là lần đầu tiên đi?


Cô cho rằng, Lãnh Tư Thành còn đang oán trách lần trước cô đường đột, sửng sốt vài giây, nhìn Lãnh Tư Thành trực tiếp vào tiểu khu, ấn thang máy lên lầu, cũng đi mau vài bước theo.


Chung cư Khuynh Thành là chung cư kiểu khách sạn, thang máy vừa mở cửa liền đối diện phòng anh. Trần Văn Tiệp ở thang máy trộm nhìn bộ dáng lạnh lùng cao ngạo của Lãnh Tư Thành, trong lòng có chút chờ mong, cũng có chút khẩn trương.


Ngoại trừ lần trước, đây là lần thứ hai, cô đi theo Lãnh Tư Thành vào chung cư Khuynh Thành, có phải đềm nay, chính mình là có thể…… Thuận lợi bò lên trên giường anh không?


Lần này, cô nhất định phải làm tốt, nhất định sẽ không để Lãnh Tư Thành sinh khí nữa, hơn nữa -- cô có tự tin, sẽ làm quan hệ giữa hai người, nâng cao một bước!


Đang nghĩ ngợi, thang máy “Đinh” một tiếng tới rồi, Lãnh Tư Thành cũng không thèm để ý cô ta, trực tiếp nhấc chân cất bước đi ra ngoài, Trần Văn Tiệp dưới cơn sửng sốt cũng đi lên theo, nũng nịu kêu một tiếng: “Lãnh tổng……”


Lãnh Tư Thành đến đầu cũng không hề quay lại, sau khi vào cửa, trên người anh thậm chí còn mặc quần áo ở nhà áo thun và quần nỉ từ biệt thự Tây Sơn ra, cũng không cần thay đổi, thay đổi dép lê liền đi vào trong.


Trần Văn Tiệp cũng không nhụt chí, chung cư Khuynh Thành chỉ có một đôi dép lê, cô ta cởi giày cao gót, gót chân trần đi về phía anh. Lãnh Tư Thành bật đèn, cũng không để ý cô ta, một đường đi qua chỗ trà nước nho nhỏ bên cạnh phòng khách, mở quầy rượu ra, lấy một chai Chivas 25 năm ra.


Đây là muốn uống rượu sao? Cũng đúng, rượu là bà mối sắc. Nhưng Trần Văn Tiệp nhìn tới nhìn lui, cũng cũng chỉ có một cái ly rượu -- cô ta bất đắc dĩ, cầm một cái chén trong tủ chén, uống rượu chén lớn giống như người cổ đại, cũng rót cho mình một chén.


Uống lên một chén, quay đầu nhìn, Lãnh Tư Thành lại rót cho mình một ly, cô ta cũng rót theo. Rượu quá ba tuần, đến cô ta đều có chút choáng đầu, nương “lực rượu”, cô ta quyến rũ tản tóc dài ra, eo nhỏ lay động, đi về gần phía anh: “Lãnh tổng, anh đi công tác vất vả, không bằng, em mát xa một chút cho anh, để thả lỏng……”


Không nghĩ tới, cô ta vừa mới dựa qua, Lãnh Tư Thành cũng làm hành vi cô ta khó hiểu -- anh dứt khoát, trực tiếp xê dịch mông, dời từ quầy bar bên này, đi tới ngồi xuống trước sô pha!
Trần Văn Tiệp có bao nhiêu vũ mị ôn nhu đều dồn lên tươi cười, trong nháy mắt tất cả đều cương cứng ở trên mặt.