Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 62

Xe rời khỏi phủ tổng thống, phía sau có năm chiếc xe hộ tống, chiếc xe chạy trên đường nửa tiếng thì dừng lại.

Bùi Mộng Na mở cửa dắt tay Đỗ Lôi Ti xuống, không để ý Lâm Thanh ngồi cạnh tài xế.

“Lôi Ti, tòa nhà này đẹp không?” Bùi Mộng Na mỉm cười nói.

Đỗ Lôi Ti trợn mắt, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy tòa nhà lớn như vậy.

“Lôi Ti, không phải bây giờ cô rất tò mò bên trong thế nào sao?”

“Đúng, rất tò mò!” Đỗ Lôi Ti nói.

Lâm Thanh xuống xe đi tới bên cạnh hai người, không nhanh không chậm nói “Hừ, thật đúng là quê mùa, tòa nhà lớn như vậy mà chưa bao giờ thấy!”

Bùi Mộng Na nghe cô ta nói, không hài lòng trả lời “Công chúa, thân phận của cô cao quý mà có thể nói những lời như vậy, thật là làm tôi phải thay đổi cách nhìn của mình!”


“Cô?” Lâm Thanh đang muốn trút giận nhưng cô ta khống chế được, bây giờ không phải lúc nổi giận, ngay sau đó đổi giọng “Mộng Na, thật xin lỗi, vừa rồi tôi lỡ lời, đừng buồn nha, còn có Đỗ Lôi Ti, đừng để bụng những lời tôi vừa nói nhé!”

Đỗ Lôi Ti gật đầu “Không sao, công chúa!”

“Cô chủ, tổng thống yêu cầu chúng tôi hộ tống cô vào!” Ba hộ vệ đi theo cạnh ba người.

“Không cần, các người về trước đi, khi nào chúng tôi về sẽ gọi các anh!” Bùi Mộng Na không có dáng vẻ tiểu thư nói.

“Vâng, cô chủ!”

Sau đó hộ vệ ngồi lên xe, một hàng sáu chiếc quay về phủ tổng thống.

Ba người cùng đi vào tòa nhà, sau khi đi vào, Đỗ Lôi Ti bị choáng ngợp bởi cách bài trí bên trong.

“Cô chủ, nơi này thật sự rất xinh đẹp!” Đỗ Lôi Ti vui mừng nói.


“Lôi Ti, nơi này không phải để ngắm, hôm nay chúng ta tới đây là có chuyện cần làm!”

Lâm Thanh đứng bên cạnh dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hai người, một là quê mùa, một là em gái tổng thống, hai người không khác nhau là mấy.

“Lôi Ti, chúng ta đi thôi!” Nói xong cầm tay Đỗ Lôi Ti, đi về phía thang máy.

Sau khi đi vào thang máy, Bùi Mộng Na ấn lầu hai mươi sáu, ba người im lặng đứng trong thang máy.

“Ding ding......” Thang máy dừng lại ở lầu hai mươi sáu, ba người cùng ra khỏi thang máy.

Bùi Mộng Na đi tới trước cửa kính thì dừng lại, cánh cửa kính này căn bản là người bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong.

Cô đẩy cửa đi vào, nhìn thấy người đàn ông đang khiêu vũ bên trong nói “Anh Bằng, tôi tới đây!”

Người đàn ông đang luyện nhảy dừng lại, nhẹ nhàng tắt nhạc, đi tới trước mặt cô nói “Mộng Na cô đến rồi, thật là sớm!”

“Đến sớm một chút không được sao? Ngày mai nhà tôi tổ chức tiệc cho nên ,ới muốn anh dạy bạn tôi nhảy!” Bùi Mộng Na nói xong kéo Đỗ Lôi Ti đang đứng bên cạnh tới.

Tiếu Bằng mỉm cười, vươn tay “Xin chào, tôi là Tiếu Bằng, Mộng Na gọi tôi anh Bằng, cô cũng gọi giống Mộng Na là được!”