Editor: Ngạn Tịnh.
“Ừm hửm?” Nicolas phát ra một giọng mũi nghi hoặc, “Hứa tiên sinh, bà cảm thấy thế nào?”
Câu đơn giản này, An Mộc nghe hiểu.
An Mộc chậm rãi ngẩng đầu lên.
Nếu còn bất động, Nicolas sẽ nghi ngờ.
Cô nhẹ nhàng đặt chén trà trên đầu gối, sau đó khóe miệng nhẹ cong, đây là nụ cười đặc biệt của Hứa Nặc.
An Mộc đã nghiên cứu qua những nụ cười của bà. Nụ cười này, không giận mà uy. Mà cố tình An Mộc lại trộn lẫn vào đó một chút cảm xúc không vui.
Nhưng tiếp theo, cô liền nhìn thấy Lăng Hi thay đổi sắc mặt.
An Mộc biết, bản thân sai rồi...
Lăng Hi nhìn thấy nụ cười kia, liền biết không xong.
Loại thời điểm này, sao có thể cười?
Anh ta có một loại cảm giác, rốt cuôc cục đá treo trên đầu cuối cùng cũng rơi xuống. Làm ra một cái thủ thế, cấp dưới liền cảnh giác lên. Nếu Nicolas tức giận, lập tức chuẩn bị xông lên!
-----o0o-----
Nụ cười An Mộc vừa triển khai, lại đột nhiên thu liễm!
Đồng thời, chén trà trong tay cô cũng hung hăng ném trên mặt đất!
Choang!
Thanh âm thanh thúy đột nhiên vang lên, kinh động đến cấp dưới của Lăng Hi. Chỉ nghe từng tiếng ‘cạch cạch’, đám người đứng phía sau An Mộc lập tức tiến lên bảo vệ An Mộc, sau đó giơ súng lục lên nhắm ngay đám người Nicolas.
Người của Nicolas cũng không phải ăn chay, nhìn thấy hành động này, lập tức cũng giơ sung lên.
Hai bên lập tức vào thế giằng co!
Trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng, giống như... Một hồi bắn nhau, chạm vào là nổ ngay!
Nhưng lại vào lúc này...
“Xuy~” một tiếng cười nhạt đột nhiên truyền tới. Mọi người vốn đang khẩn trương, nháy mắt nhìn về phía An Mộc.
Liền thấy trên mặt cô mang theo nụ cười trào phúng, nheo đôi mắt lại, nhìn về phía Nicolas. Sau đó, cô chậm rãi há miệng...
Lăng Hi thật sự khẩn trương đến mức trái tim như nhảy lên cuống hong!
Cái An tiểu thư này, sao lại không hành động như đã an bài?!
Anh ta đã quên mất, là vì Nicolas không hành động theo như an bài. Cho nên, kế hoạch của bọn họ, vốn đã bị phá hỏng rồi.
Nhưng là An tiểu thư sao có thể mở miệng chứ?
Trước không nói đến cô căn bản không biết tiếng Anh, chỉ nói đến một khi cô mở miệng, giọng nói không hề giống với Hứa Nặc á!
Lúc này Lăng Hi thật muốn cạy đầu An Mộc ra xem bên trong rốt cuộc có gì. Mạch não của người phụ nữ này, sao lại không giống người thường?!
Lúc anh ta trong lòng run sợ, cảm thấy trái tim của mình như muốn bay ramootj tiếng ho khan đột nhiên vang lên!
Tiếng ho khan kia, giống như muốn đem tất cả tim phổi đều ho ra!
Người nghe, đều cảm thấy cả người chấn động.
Mọi người nhìn về phía An Mộc, lại thấy cô cong eo, ho khan đến tê tâm liệt phế.
Khi mọi người ở đây đều bị tiếng ho khan của cô làm cho tâm phiền ý loạn, lúc này tiếng ho khan của cô mới ngừng. Cô mở miệng, “I...”
Một từ, giọng nói cực kỳ khàn, rõ ràng là vì trận ho vừa rồi.
An Mộc nói không ra lời, nhướng mày, chỉ chỉ trợ lý phía sau.
Trợ lý là người Phong Kiêu chọn lựa kỹ càng, hắn đương nhiên nghe hiểu đoạn đối thoại vừa rồi, cho nên tự nhiên mà đứng ra.
Vừa rồi Nicolas đột nhiên đánh gãy Phong Kiêu, lời nói là: “Phong, nếu Hứa tiên sinh đã ra mặt, tôi đây nhất định phải đáp trả ân tình này của Hứa tiên sinh. Lô hàng này không bằng như vậy đi, cậu ra giá cả cùng giá với Cô Lang, tôi sẽ dựa trên mặt mũi của Hứa tiên sinh, bán cho cậu”
Lúc Lăng Hi cùng Phong Kiêu nghe nói thế, hai người đồng lòng hiện lên một câu, ‘Không biết xấu hổ!’
Nếu Phong Kiêu ra giá giống với Cô Lang, vậy còn muốn Hứa tiên sinh làm gì?!