Editor: Ngạn Tịnh.
Bà là đương gia của tổ chức 3K ở nước M, Hứa Nặc. Hiện tại 3K do con trai của bà, Lãnh Tiêu kế thừa.
Từ mấy năm trước thân thể của bà đã không tốt cho nên thoái ẩn, sau đó cho dù thế nào cũng không lộ diện.
Lúc này đây, bà chết, tất cả mọi người đều có vài phần suy đoán.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết, người Hứa Nặc thích, là vua của thế giới ngầm Luis của nước F. Cho nên bà chết, tất cả mọi người đều suy đoán, thật ra bà giả chết, chạy đến nước F, hưởng tuổi già với Luis.
Hai người dù sao cũng đã bỏ lỡ, gần 30 năm!
Cho nên, tuy rằng tin tức Hứa Nặc chết đã truyền lưu khắp giang hồ, nhưng người thật sự tin tưởng cũng không nhiều.
Đây là một loại tư thái.
3K cùng tổ chức ngầm của nước F là hai tổ chức đối lập. Hứa Nặc không thể trắng trợn táo bạo ở cùng Luis, cũng chỉ có thể mượn cớ này.
Trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, ngoài mặt cũng không truy cứu nhiều.
Đương nhiên, cho dù là 3K hay tổ chức ngầm của nước F, tính bảo mật đều cực kỳ cao, Phong Kiêu căn bản không chiếm được tin tức Hứa Nặc là giả chết hay chết thật.
Mà giờ phút này, từng nhất cử nhất động của bà, đều giống như trong ký ức của Phong Kiêu.
“Ngài không phải...” Phong Kiêu khϊế͙p͙ sợ, cũng chỉ duy trì được vài giây, liền khôi phục trấn định.
Anh nghi hoặc nhìn người phụ nữ từ trên xuống dưới, “Ngài không chết?”
Người phụ nữ chợt tà khí cong khóe môi. Cười như vậy, loại quý khí trên người càng nồng đậm, “Ta đương nhiên không chết”
Bà chậm rãi mở miệng, giọng nói thật trầm, “Nghe nói cậu tìm ta, ta liền thuận tiện đến đây”
Tròng mắt Phong Kiêu co rút lại, trầm mặc nhìn người phụ nữ trước mắt.
Đối phương cũng đứng thẳng thân thể, nhìn thẳng anh.
Nửa ngày, Phong Kiêu chợt duỗi tay, liền bắt được tay của bà, sau đó quay đầu nhìn về phía Lăng Hi, sắc mặt sắc bén, trong giọng nói lộ ra nguy hiểm, “Tôi xem cậu hẳn là ngứa da rồi? Hay là cảm thấy ngày trôi qua quá thoải mái?”
Lăng Hi nghe nói như thế, hai chân liền mềm nhũn ra, thiếu chút nữa quỳ rạp trên đất. Lửa giận Phong Kiêu đang ở đỉnh điểm, anh ta ngay cả lau mồ hôi trên trán cũng không dám.
Lão đại, thật sự là quá khủng bố!
Ngoại trừ đối mặt với kẻ địch, lão đại chưa từng có gương mặt tàn nhẫn như vậy với người một nhà!
Lăng Hi không chút do dự tin tưởng, nếu câu trả lời của mình khiến lão đại không hài lòng, có khả năng giây tiếp theo, anh nhất định sẽ giết mình!
Lăng Hi nuốt một ngụm nước miếng, sợ tới mức nói không ra lời.
“Đừng nóng giận mà ~” Người phụ nữ bị Phong Kiêu giữ chặt, lại đột nhiên mmowr miệng, giống như làm nũng mà nói, “Đây đều là chủ ý của em”
Cô gái mở miệng, Lăng Hi liền đột nhiên cảm giác, áp lực không ngừng phóng về mình kia, nháy mắt biến nhẹ đi. Anh ta có một loại cảm giác tìm đường sống trong chỗ chết, thở hắt ra.
Đôi mắt Phong Kiêu liếc mắt nhìn An Mộc một cái, sắc mặt sắc bén, “Ai cho em làm bậy?!”
An Mộc bĩu môi, cúi đầu, thở dài, “Em chỉ là muốn giúp anh làm chút chuyện này”
Giọng nói mềm mềm mại mại, khiến Lăng Hi nghe, da gà da trâu đều muốn nổi lên.
Thường ngày lão đại ghét nhất chính là loại giọng nói này. Lăng Hi nghĩ thầm lúc này An tiểu thư chỉ sợ xong rồi.
Nhưng không ngờ...
Phong Kiêu nhìn chằm chằm An Mộc hồi lâu, đột nhiên hừ lạnh một tiếng, “Không cần em!”
Giọng nói tuy rằng vẫn lạnh như băng như cũ, nhưng người quen thuộc Phong Kiêu đều biết, cổ lửa giận của anh, không còn.
Không còn...
Không còn?!
Lăng Hi không thể tưởng tượng nhìn người trước mặt. Đây, đay, người trước mặt này có thật sự là lão đại của anh ta không?
Không phải giống như An tiểu thư, là người khác sắm vai đó chứ?!
Chỉ là, kỹ thuật diễn của An tiểu thư, thật đúng là đệ nhất! Vừa rồi, ngay cả anh ta cũng đều không nhận ra!