Editor: Quỷ Quỷ
Lý Duệ trợn mắt nhìn bài đăng này, không tin nổi nhìn Hạ Thiên, “Cô, cô…”
Thủ đoạn này của Hạ Thiên đúng là cao minh!
Châm ngòi ly dán để Lý Duệ ra mặt, còn cô chỉ cần ngồi một chỗ ngư ông đắc lợi.
Nhưng kế hoạch đã thất bại, những scandal trước đi đã trở thành bàn đạp cho cô, thoáng chốc trở nên nổi danh trong vai trò người vô tội bị hại!
Hạ Thiên này…
Lý Duệ tức giận không thốt lên nổi lời nào!
Hạ Thiên đứng lên, nhìn những ngón tay của mình, “Sao nào, anh còn có gì để nói sao?”
Hai mắt Lý Duệ long lên, nắm tay siết chặt.
Hạ Thiên nói tiếp, “Ai da, cô của tôi là ai anh hẳn biết rất rõ, nếu anh dám mở miệng nói lung tung, anh đừng nghĩ tôi sẽ sợ anh!”
Lý Duệ nửa lời cũng không nói ra được.
Hạ Thiên tủm tỉm cười, “Vậy mới ngoan! Được rồi, lùi 10 bước về phía sau, mở cửa đi ra ngoài rồi đóng lại cửa giúp tôi, cảm ơn.”
Lý Duệ nhìn Hạ Thiên, lời muốn thốt ra mà rốt cuộc không thốt ra được.
Cuộc đời này chính là như vậy, cá lớn nuốt cá bé, Hạ Thiên là người nắm đằng chuôi, nếu không biết điều, hậu quả chỉ có tự mình gánh chịu, nếu anh ta dám tìm Hạ Thiên gây phiền phức, Tinh Huy sẽ không tha cho anh ta.
Hạ Thiên hiện tại đang là con cưng của Tinh Huy, xem ra là do Hạ Tâm Băng ở đằng sau chống lưng, nên mới có được vai chính trong bộ phim nhỏ này, có nó làm đòn bẩy cô có thể dễ dàng thể hiện được năng lực của mình!
*
Bộ phim rốt cuộc cũng đóng máy, cả đoàn làm phim rốt cục cũng được trở về Đế đô.
Đám phóng viên túc trực tại sân bay, nhưng chỉ chờ được Diệp Đồng Đồng chứ không thấy được Đường Hạ.
Mọi người đều không biết, Đường Hạ đã đi đâu?
Quay phim xong, An Mộc bắt đầu được nghỉ xả hơi, cô nhân cơ hội này ra nước ngoài.
Trước khi lên máy bay, Diệp Đồng Đồng tuy lưu luyến An Mộc không rời, biết rằng Phong tổng đại nhân đang chờ An Mộc về nhà, cũng chỉ có thể lặng lẽ tiễn cô, trước khi rời đi còn vẫy tay với An Mộc “Mộc Mộc, cậu nhất định phải nhớ tớ "~~~”
An Mộc:…!!
“Nhớ mua cái gì ngon ngon về!”
Đây mới là trọng điểm thì có!
Ngồi trên máy bay đi Anh, Âu Dương Sát Sát vẫn luôn bên cạnh, An Mộc cảm thấy một cái chớp mắt đã đến nơi rồi.
Máy bay hạ cánh, thấy quanh cảnh lạ lẫm, những con người xa lạ, An Mộc có chút không kịp thích ứng.
Trước đây vẫn luôn ở trong nước, rất ít khi ra nước ngoài. Hơn nữa tiếng Anh của cô…
Vì ngày còn đi học lúc nào cũng phải lo lắng tránh né nhà họ Phong, chả mấy khi ngồi nghe giảng nghiêm chỉnh.
Vừa bước xuống máy bay đã có người đi tới, đứng trước mặt An Mộc và Âu Dương Sát Sát nói một tràng tiếng anh, một câu An Mộc cũng nghe không hiểu.
Cô quay đầu nhìn Âu Dương Sát Sát, Âu Dương Sát Sát nhìn cô lắc đầu rồi đáp lại đối phương rất lưu loát.
An Mộc:..
Đến Âu Dương Sát Sát còn hiểu!
Người Anh kia vừa rời đi, An Mộc nhìn Âu Dương Sát Sát, “Anh ta vừa nói cái gì vậy?”
Âu Dương Sát Sát trả lời, “Khuyên chúng ta không cần phải thuê hướng dẫn viên, vì chúng ta đã có dịch vụ trọn gói rồi.”
An Mộc ồ một tiếng rồi nói, “Sao cái gì cô cũng biết vậy?”
Âu Dương Sát Sát trố mắt nhìn cô, “Lẽ nào cô không biết ở bên Úc tiếng Anh là ngôn ngữ thứ hai sao?”
An Mộc:…
Cô quyết định không tự làm mình bẽ mặt nữa, nhìn xung quanh cố gắng tìm Phong Kiêu, không ngờ vừa ngẩng đầu lên liền thấy bên đó có một đại mỹ nhân người Anh đang nói chuyện với Phong Kiêu!