Editor: Quỷ Quỷ
Lời nói cứng rắn của cô vang vọng đại sảnh.
Toàn bộ nhân viên Hoa Nghị đều khϊế͙p͙ sợ.
Người mẹ đến đánh con gái, gán cho con gái tội bất hiếu, nhưng có thế nào người mẹ cũng sẽ không bị khiển trách vì người mẹ là bề trên.
Nhưng An Mộc đã đánh Hạ Tâm Băng..
Đây chính là một tin tức vô cùng nghiêm trọng!
Quanh công ty luôn có phóng viên đi săn ảnh minh tinh, không ngờ trong này lại có một quả bom tin tức vừa phát nổ!
Hạ Tâm Băng ôm mặt mình, không tin nổi nhìn cô, “Cô dám đánh tô? Cô không muốn sinh tồn trong làng giải trí này nữa hay sao?”
“Tôi chịu đựng bà đủ rồi!” An Mộc híp mắt, nhìn bà chằm chằm, “Muốn công khai mối quan hệ của chúng ta sao? Được, bà làm mùng một, cũng không quản được tôi làm ngày mười lăm!”
Nói xong cô đi thẳng ra ngoài!
“Ngăn nó lại!” Hạ Tâm Băng ra lệnh, đánh người còn muốn đi, nào có chuyện dễ dàng như vậy?
An Mộc đã dám đánh người đương nhiên đã nghĩ xong đường lui. Có người dám xông ra ngăn cản cô, Âu Dương Sát Sát chỉ động một ngón tay đã gạt ra được một đám lớn vệ sĩ vây xung quanh!
Hai người hiên ngang ra ngooài bằng cửa lớn của Hoa Nghị.
Lên xe rồi, Âu Dương Sát Sát vẫn hưng phấn không ngừng được, “An Mộc, vừa rồi cô thực sự quá đỉnh!”
An Mộc ngơ ngác nhìn về phía trước, hiển nhiên vẫn chưa hoàn hồn lại.
Âu Dương Sát Sát đẩy cô một cái, “Nhưng, tiếp theo cô định làm gì?”
Dám đánh huyền thoại của làng giải trí, An Mộc có chút không màng tới hậu quả!
Cho dù Phong Kiêu đứng ra, anh có thể quản được mồm miệng của công chúng cả nước sao? Đương nhiên là không.
An Mộc hồi phục tinh thần, đầu óc điên cuồng xoay chuyển, đầu tiên cô gọi cho Ngôn Phi Thần, anh vừa nhận điện đã nói, “Đặng Uyên là loại gió chiều nào theo chiều ấy, Hạ Tâm Băng muốn dìm cô chết, cô nhất định phải nhờ Phong tổng ra tay áp chế!”
“Tôi biết rồi, tôi lâp tức gọi điện cho anh ấy.”
“Ừ, “ Ngôn Phi Thần trầm mặc một chút, một lúc sau mới nói, “Đường Hạ, sau này, cô hãy chuyển sang FAE đi.”
An Mộc sửng sốt, mím môi.
Cô hiểu Ngôn Phi Thần có ý gì, đắc tội với Hạ Tâm Băng, Hoa Nghị không thể đỡ nổi, cô không thể ở lại Hoa Nghị được nữa, chỉ có tới FAE thì Hạ Tâm Băng mới không dám chạm vào cô.
Thế nhưng Ngôn Phi Thần vẫn luôn an bài cho cô tất cả, cô cũng chỉ có thể tin tưởng ánh mắt của anh.
Phong Kiêu… dù sao cũng mới nhúng tay tiếp quản công ty, nhìn dáng vẻ của anh, dường như không hề đặt tâm ở FAE, chỉ là một tổng giám đốc trên danh nghĩa.
An Mộc trầm tư một chút, mãi mới lên tiếng, “Để tôi suy nghĩ thêm.”
Vừa cúp máy, An Mộc lập tức gọi cho Phong Kiêu, kể lại chuyện vừa xảy ra, Phong Kiêu nhếch môi nói, “Anh biết rồi.”
Ngữ điệu bình thản khiến An Mộc đang hoảng hốt lập tức bình ổn lại.
Có nghĩa đối với anh đây chỉ là chuyện nhỏ.
“Ngoan, về nhà trước đi.”
Giọng nói của anh đặc biệt dịu dàng.
An Mộc nhất thời cảm thấy được an ủi, gật đầu, “Vâng!”
FAE.
Vệ Uy bước vào phòng làm việc, đúng lúc Phong Kiêu vừa cúp điện thoại.
Vệ Uy nó, “Thiếu gia, đã đặt xong vé máy bay ngày mai, ra nước ngooài trong vòng một tuần,..”
“Hủy đi.” Phong Kiêu lạnh lùng ra lệnh, “Tôi phải xử lý xong chút chuyện nhỏ đã.”
Chuyện nhỏ.
Đây thực sự chỉ là một chuyện nhỏ.
Trước kia đối phương dù sao cũng là mẹ ruột của An Mộc, dù có thể nào anh cũng không tiện ra tay, nhưng giờ thì khác.
Theo tính cách của anh, có phải anh đã quá nhẹ tay với Hạ Tâm Băng rồi không?