Editor: Quỷ Quỷ
Sau đó, An Mộc chợt nghe đối phương nói, “An Mộc, nếu kết hôn với em, em có thể cho tôi những gì?”
Anh cấp bách đòi hỏi một đáp án, ánh mắt thâm thúy làm An Mộc cảm thấy hoảng hốt.
Cô nghiêng đầu muốn trốn tránh cặp mắt kia, trong lòng tự hỏi, cô có thể cho anh những gì?
Đúng vậy, cô là người trong làng giải trí, nếu kết hôn thì phải che giấu.
Phong Kiêu không muốn cô bước vào làng giải trí, vì một diễn viên không thể đảm đương được địa vị Phong phu nhân. Đến yêu cầu cơ bản này cô cũng không thể thỏa mãn anh.
Trong lòng trầm xuống, cô đột nhiên không biết phải nói về vấn đề này như thế nào.
Trước ánh mắt chờ mong của Phong Kiêu, cô càng lúc càng trầm mặc, dần dần yên lặng.
Một Hoàng đế oai phong của làng giải trí, Lão đại giới Mafia, mà cũng có thứ muốn cũng không có được!
Đôi mắt Phong Kiêu sầm xuống, lửa giận ngút trời dâng lên, khiến anh hung dữ mở miệng, “Đương nhiên, thứ tôi muốn nhất ở em chính là khoái cảm!”
Nói xong anh nằm xuống giường, “Cho nên, nếu làm tôi vui, nói không chừng tôi sẽ xem xét về hội thi toàn quốc.”
Vui vẻ thì sẽ xem xét?
An Mộc hiểu ra ý tứ câu này liền cảm thấy bị sỉ nhục.
Mọi chuyện đến ngày hôm nay, tất cả đều la do cô.
Nghĩ đến Đường Hạ, cô nhất định phải bất chấp tất cả!
An Mộc xoay người bước qua người anh, mở ngăn kéo ra bắt đầu tìm kiếm.
Một lúc thật lâu sau.
“Chú….bao cao su đâu?”
Phong Kiêu quay đầu ném cho An Mộc cái nhìn sắc lẹm, làm cô không khỏi rùng mình.
Anh nghiêng người nói, “Không phải muốn kết hôn với tôi sao? Có lẽ, nếu em mang thai, tôi sẽ để em làm Phong phu nhân.”
An Mộc khựng lại.
Mang thai?
Cô cắn môi, cô chưa từng nghĩ đến chuyện này.
Năm nay cô mới có 19 tuổi.
Cô còn muốn học đại học, gia nhập làng giải trí, nếu mang thai thì….
Nhìn ra được sự do dự của cô, Phong Kiêu híp mắt lại, sâu thẳm trong nội tâm dâng lên một nỗi buồn, người phụ nữa này……trong tim không hề có mình, làm sao có thể đồng ý sinh con cho mình?
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Phong Kiêu càng lúc càng xấu, nhìn vẻ mặt bất lực của cô, cùng với sự ức chế trong người toàn bộ đều bùng nổ, anh túm lấy cô, ra sức lôi kéo, ném thẳng cô xuống giường, động tác của anh không còn dịu dàng như thường ngày mà lại mạnh mẽ thô bạo.
Soạt!
Anh xé rách váy ngủ rộng thùng thình, liền nhìn thấy một tấm thân kiều diễm khoác lên mình bộ nội y gợi tình, làm cho anh khựng lại một chút.
Sắc mặt anh liền giống như con bão điên cuồng lao tới càn quét!
Người phụ nữ đáng giận này lại có thể làm được chuyện này!
Trước đây, mỗi lần làʍ ȶìиɦ, muốn đổi tư thế cô đều xấu hổ không thôi, nhưng bây giờ….
Anh hận không thể ném con người này đi!
Nhưng chết tiệt!
Nhìn ánh mắt của cô đang trừng to hoảng sợ, cơ thể gầy yếu mềm mại run rẩy, lại thành công thổi bùng lên lửa giận nhen nhóm trong anh.
Sự tức giận và phiền chán không có chỗ phát tiết được tích lũy đến cực điểm, tạo nên sự trừng phạt nguyên thủy nhất!
Nụ hôn của anh lúc này mang theo sự phẫn nộ tận cùng, dường như muốn cắn nuốt cô vào bụng, để cô không thể làm mình tức giận được nữa.
Anh hôn lên xương quai xanh của cô, dùng sức cắn ʍút̼, làm cơ thể cô run lên đau đớn.