Khúc gia lần này cử hành tiệc rượu đối với rất nhiều người mà nói, không chỉ là một tiệc rượu, mà còn là chiều hướng giao thiệp biến đổi. -- Tưởng Viễn Bằng và Đào Mẫn Á, hai người đó mấy mươi năm vợ chồng, hiện tại đột nhiên muốn ly hôn, nếu không có nguyên nhân gì đặc biệt, ai mà tin.
Vậy nên khi Thường Thời Quy mang theo bạn gái tham gia tiệc rượu của Khúc gia, mọi người đều truyền nhau là Thường Thời Quy công khai rằng hắn sẽ đứng về phía dì mình là bên Đào Mẫn Á.
Đây cũng là thói thường của con người, Đào Mẫn Á là em gái ruột của mẹ Thường Thời Quy, trước kia Tưởng gia và Thường giá quan hệ không tệ, nhưng đến thời cha của Tưởng Viễn Bằng thì mới quan hệ càng ngày đó càng nhạt đi, nếu không phải có Đào Mẫn Á ở giữa, Thường Thời Quy cũng không cần cố kỵ Tưởng giá, vô duyên vô cớ dâng bánh ngọt cho người ngoài.
Hai anh em nhà Tưởng gia, một người âm trầm, một người hoang phí, vô dụng, nếu không phải có gia sản của đời trước để lại thì. Sớm cũng có tin đồn là Thường Thời Quy cũng không coi trọng ảnh em nhà Tưởng gia, có vẻ tin tức này cũng không phải chỉ là tin vịt.
Ở một góc, có ba người đàn ông cầm ly rượu, nhìn về phía cửa vài lần, nhưng không thấy được người muốn thấy. Một người lên tiếng nói:
"Nghe nói Thường tiên sinh vừa ý một nữ diễn viên, còn định đem cô ấy cưới vào cửa?"
"Có nghe, "
Một người khác vội ho một tiếng, sau đó cảnh giác nhìn chung quanh, xác định không có người muốn nghe lén họ nói chuyện, mới tiếp tục nói:
"Mấy hôm trước nữ diễn viên gây ra chuyện lớn như vậy mà Thường tiên sinh cũng không bỏ cô ta, còn ra sức ủng hộ, thủ đoạn của nữ diễn viên đó cũng không vừa đâu,.... ".
Đa số mọi người ai cũng có tinh thần bát quái như thế, không phân biệt nam nữ, cũng chẳng phân biệt địa vị cao thấp.
Người còn lại tín cách khá trầm ổn, im lặng nghe hai hai người kia nói, từ đầu tới cuối không đưa ra ý kiến gì.
"Diễn viên, chẳng qua cũng chỉ là gặp dịp thì chơi, "
Một người lên tiếng lần nữa, trong giọng nói có vài phần coi thường:
"Kiểu này cũng đâu phải ít."
"Lời này của anh sai rồi "
Người kia cười ha hả vỗ vỗ vai hắn:
"Nữ diễn viên kia đã đem Thường tiên sinh mê hoặc đến thần hồn điên đảo rồi?"
"Đàn ông sao, đối mặt với một cô gái xinh đẹp, không phải đều như vậy?".
"Đến rồi, "
Người đàn ông ít nói còn lại nhẹ nhàng lên tiếng, cắt đứt cuộc nói chuyện của hai người kia, ba người cùng nhìn ra cửa, thấy được Thường Thời Quy dẫn theo một cô gái, vừa bước vào cửa đã được nhiều người vây quanh.
Ba người họ tự hiểu, bọn họ không có tư cách đi lên chặn đường chào hỏi, vì vậy chỉ có thể cầm ly rượu đứng nhìn, cũng hy vọng có thể tìm được một cơ hội có thể lộ mặt trước Thường Thời Quy.
Khúc Nguyên Bách đi theo đằng sau cha của mình, nghe cha hắn nói chuyện với Thường Thời Quy. Khúc Nguyên Bách đưa mắt liếc qua cô gái bên cạnh Thường Thời Quy. Chú ý tới ánh mắt của Khúc Nguyên Bách, Ninh Tây vẫn duy trì mỉm cười, hướng về đối phương khẽ vuốt cằm, khóe miệng cong lớn hơn một chút.
"Thường tiên sinh, Ninh tiểu thư, đây là con trai tôi, Khúc Nguyên Bách, "
Khúc lão gia không hề phớt lờ Ninh Tây, còn coi cô như khách quý, giới thiệu đứa con trai mà mình đắc ý nhất.
Khúc Nguyên Bách phát giác cha đối với nữ diễn viên Ninh Tây rất khách khí, vì vậy khi chào hỏi Thường Thời Quy cũng lịch sự chào Ninh Tây. Có thể được Thường Thời Quy mang tới bữa tiệc thì không chỉ là một diễn viên, còn có thể là vợ tương lai của Thường Thời Quy, bà chủ tương lai của Thường gia, Khúc gia nhà bọn họ không dám đắc tội.
Cho dù sau này cô ấy không thể làm bà chủ của Thường gia thì hắn cũng cảm thấy cô gái này đáng để được hắn tôn trọng. Trước đó để tìm hiểu sở thích của Thường Thời Quy, hắn cũng tìm hiểu một chút về diễn viên Ninh Tây này, sau khi biết về cô ấy, trong lòng có chút thổn thức, hắn hiểu được, vì sao Thường Thời Quy lại coi trọng nữ diễn viên này.
Nếu như là hắn, gặp được một cô gái như Ninh Tây, hắn nhất định cũng sẽ động tâm.
P/s: Rất xin lỗi vì thời gian gần đây không đăng truyện, khiến các bạn phải chờ, rất xin lỗi...????????????