Nữ Phụ! Nổi Loạn Đi!

Chương 37

(Hnay tôi bận quá:()

Trong một quán nước ở vỉa hè

Linh Vũ không thèm để ý đến hình tượng thục, chân gác lên bàn, tay nghịch điện thoại

" Linh Vũ à, chúng ta phải tập bài gì để vượt qua đây? " Dư Tịch hút ly nước cam trên tay

" Happy đi " Cô nhàn nhạt nói

" Được đó! Chúng ta sẽ làm thành rock sao? "

Linh Vũ cầm điện thoại lướt vài cái

"...Để tôi gọi cho lão đại đã... "

...

" Sao rồi? "

" Anh ấy đồng ý rồi " Linh Vũ tắt máy

" Anh ta đang ở đâu vậy? " Dư Nghị thắc mắc

" Chịu " Cô nhún vai

" Vậy bọn này đi luyện tập đây, cậu trả tiền hộ nhá " Dư Tịch uống xong ly nước đứng dậy kéo Dư Nghị đi

" Ừ " Linh Vũ uống nốt ly nước còn dang dở

" Tính tiền! "

" Của em tổng cộng là 6 ly nước vip. Hết 6 triệu tròn! "

Linh Vũ: "..." Mẹ kiếp!

Ở đây đến cả ly nước cũng đắt!

Bình tĩnh!...Bình tĩnh tạo nên quý tộc!

Khoan đã...Mình nhà giàu mà!?

" Trả tiền! Không cần thối lại " Linh Vũ đẩy một tệp tiền cho nhân viên

Nhân viên: "..." Lúc nãy còn trông tức lắm mà?

Bắt xe trở về Đàm gia

Căn nhà không có quá nhiều thay đổi ngoài đám người hầu đi đi lại lại

Nói thật thì Linh Vũ không thể quen nhà đông người như người như thế này

" Mừng tiểu thư về! " Đi đến đâu đám người hầu liền cúi chào đến đó

Ngại thật! Mấy người không thể làm lơ tôi được à?

Trên mặt bàn ở phòng khách, có một cái phong thư mà nâu. Ông Đàm nhấp một ngụm cafe nhìn chằm chằm vào cái tệp

" Ba...cái đó là gì vậy? "

" à...con về rồi sao? Đây chính là...bộ hợp đồng quan trọng chứa một nửa gia sản của Đàm gia "

" Tại sao thứ quan trọng như vậy ba lại để ở đây chứ? "

" Thật ra thì...Đàm gia có truyền thông là khi con cháu gả đi thì bản hợp đồng này sẽ được gửi tới nhà chồng. Mấy năm trước con nói thích con trai nhà họ Thịnh nên ba đã suýt chút nữa trao cho họ.. "

" Vậy bây giờ ba lôi nó ra ngắm làm gì? "

" Ba đang nghĩ...thứ quan trọng này nếu vào tay kẻ khác thì rất nguy hiểm không biết có lên hủy nó đi không? " Ông Đàm trầm tư

" Ba có thể đưa con giữ được không? "

" Để làm gì vậy? "

" Ba yên tâm con sẽ không đưa cho ai đâu. Con cất hộ thôi! " Linh Vũ dành ánh mắt kiên định nói

" Ừ cũng được " Ông Đàm phất tay ý bảo cứ lấy

Linh Vũ: "..." Không ngờ lại dễ dàng như vậy...

Đúng là con gái một!

Linh Vũ cầm tệp phong bao đi llên phòng, ném xuống mặt bàn của bàn học

Hình như cái tên Tuấn Lãng kia rất coi trọng cái tệp này. Nếu cô hủy nó trước mặt hắn ta không biết hắn sẽ cảm thấy như thế nào?

Linh Vũ nhoẻn miệng cười phấn khích

*Ting* Điện thoại hiện lên một cái tin nhắn là của Lão Đại

Mở giao diện ra là một cái bãn ghi âm kèm theo một cái tin nhắn Nhóc nghe thử xem ta hát có ổn không

Linh Vũ trầm mặc, mở trong ngăn tủ một cải tai nghe cắm vào điện thoại

Giọng hát vang vào tai cô kèm theo một tiếng guitar, giọng của Minh Triệt có vẻ như trầm và nhẹ hơn bản gốc sôi động kia nhưng mặc dù như thế nào bài hát cũng rất hay

Linh Vũ suy nghĩ một chút rồi nhắn lại một từ Ổn

Rồi cô lại ngả lưng xuống giường và nhấn nghe lại bài hát của Minh Triệt rất nhiều lần nữa cho đến khi ngủ thiếp đi...