Nữ Phụ Báo Thù

Chương 33: Cướp người

Trương Hạo Đình lại không ngờ tin tức địa bàn này chỉ truyền ra ở giới địa sản, một học sinh cấp 3 như Mạn Dao vậy mà cũng có nghe thấy. Cho dù Mạn Dao là cháu gái nhà họ Lý, nhưng theo cá tính của Lý Vạn Sơn cũng sẽ không đi nói loại cơ mật này với cô, vậy thì Lý Mạn Dao nghe chuyện này từ đâu.

Nghĩ đến Mạn Dao nói quan điểm trong lúc vô tình thậm chí cũng như anh, nên cũng có chút tò mò Mạn Dao có ý kiến gì đối với địa bàn này không. Sau khi có sự tò mò này, Trương Hạo Đình cố ý trông vẻ như không có chuyện gì xảy ra, thử thăm dò dẫn lời Mạn Dao nói. Chuyện chung cư này là tin tức nóng hổi nhất sau này, đời trước Mạn Dao cũng không có quá nhiều hứng thú đối với mấy cái này, cho nên cũng không tự phát hiện do tin tức vẫn chưa có người nào biết, mới có thể tiết lộ mấy phần ở trong giọng nói.

"Toà building này bán hoặc cho thuê xem ra hẳn cực kỳ có lãi, nhưng việc đời khó đoán, ai nào biết tương lai mảnh đất kia sẽ xảy ra cái gì. Hiện tại, chính sách của chính phủ luôn thay đổi xoành xoạch, mảnh đất kia bây giờ nhìn rất vắng vẻ, tương lai nếu chính phủ có kế hoạch gì, vậy nhà kinh doanh mua mảnh đất kia sẽ có thể được không bù nổi mất." Mạn Dao không thể nói thẳng ra tương lai mảnh đất kia sẽ xảy ra cái gì, chỉ có thể ám hiệu một chút chuyện kế tiếp có thể xảy ra.

"Làm ăn có lúc sẽ gần như là đánh bạc, rất nhiều lúc chính là được ăn cả ngã về không, nếu như luôn lo được lo mất, vậy tôi cũng sẽ không có thành tích như hôm nay. Trước đó, tôi đã xem mảnh đất kia, vị trí gì đó đều rất tốt, tương lai có thể sẽ kiếm được một khoản tiền, Lý đổng cũng đề cập tới với tôi, muốn chúng tôi hợp tác nắm bắt hạng mục này, ông nội em là người kỳ cựu giới thương mại, chắc sẽ không nhìn lầm những việc này."

Trương Hạo Đình cố ý nói như vậy, muốn tiếp tục thử dò xét Mạn Dao một chút rốt cuộc biết bao nhiêu. Lời vừa nãy của Mạn Dao nói là có thể, nhưng biểu hiện trên mặt quả thật một loại khẳng định. Mạn Dao là làm sao biết những thứ này, đầu tiên không phải ở chỗ Lý Vạn Sơn, nếu như Lý Vạn Sơn biết những thứ này, chắc là sau đó sẽ không bàn bạc chuyện hợp tác với anh. Nhất định những hành động này của Lý Vạn Sơn đều là cố ý, muốn lui khỏi vào phần sau, để cho mình mua chung cư này tương lai chuỗi tài chính xảy ra vấn đề.

Nhưng dựa theo khả năng kinh tế của nhà họ Trương bọn họ, không có nhà họ Lý ủng hộ, muốn nuốt chung cư này có thể nói là không có khả năng gì. Vậy Lý Vạn Sơn cũng hiểu rõ thực lực của nhà họ Trương, vậy thì Mạn Dao biết được việc này ở nơi khác. Nhìn Mạn Dao trước mắt không biết có thể trở thành người phụ nữ nhỏ hay không, Trương Hạo Đình càng ngày càng tò mò, tương lai anh nhất định sẽ làm cho người ở trước mắt tự nguyện chính miệng nói toàn bộ bí mật cho anh nghe. Ngược lại, Mạn Dao không ngờ Trương Hạo Đình kiên quyết như vậy, nếu anh cảm thấy hứng thú đối với mảnh đất này, đời trước tại sao lại từ bỏ, nhưng mà nếu đời trước anh đã lựa chọn từ bỏ, đời này chuyện này cũng không có quan hệ gì với anh.

Lý Vạn Sơn mua chung cư này, khiến chuỗi tài chính của nhà họ Lý xuất hiện vấn đề rất lớn, việc này là khâu quan trọng nhất trong kế hoạch báo thù của, Mạn Dao tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra bất kỳ biến hóa nào, dù là ai cũng không thể phá hư điểm này.

"Cháu cũng không hiểu đối với mấy cái này, cũng chỉ là tùy tiện nói một chút. Ông nội và chú ở thương trường nhiều năm như vậy, ánh mắt gì đó đương nhiên sẽ mạnh hơn cháu rất nhiều. Chỉ là cẩn thận chèo thuyền đi được vạn năm, cẩn thận một chút luôn không sai."

"Mạn Dao rất cám ơn em quan tâm tôi như vậy. Mạn Dao, nếu em đã nói như thế, sau khi tôi trở về sẽ phái người nghiên cứu một chút chuyện này. Thời gian không còn sớm, tôi bảo tài xế đưa em trở về. Yên tâm, nhà họ Lý không có ai nhận ra cỗ xe này, sẽ không vạch trần lời nói dối mới vừa rồi của em." Thời gian ở chung với Mạn Dao trôi qua thật nhanh, Trương Hạo Đình nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay, cho dù trong lòng không muốn, cũng chỉ có thể đứng dậy tiễn Mạn Dao rời đi.


"Trương tiên sinh, tạm biệt. Ah, Trương tiên sinh chú không đi sao, sao thế?" Nghe được rốt cuộc có thể rời đi, Mạn Dao và Trương Hạo Đình đến ngoài cửa, thì chú ý tới một chiếc màu đen xe đã đậu ở chỗ đó, thấy Trương Hạo Đình ra ngoài, tài xế vội mở cửa xe. Mạn Dao chú ý người đối diện ra dấu tay xin mời, ngồi vào chỗ ngồi phía sau xe, lại phát hiện người bên cạnh vậy mà cũng lên cỗ xe này.

"Sau khi đưa em trở về, tài xế lại đưa tôi trở về. Lái xe đi!" Lần này cùng ở trong không gian nhỏ hẹp đóng kín, khiến thần kinh Mạn Dao nhảy lên, cả người cứng còng ngồi ở chỗ đó, thân thể không để lại dấu vết di chuyển tới bên cạnh. Thấy phản ứng của Mạn Dao bên cạnh, ngửi mùi thơm trên người cô, Trương Hạo Đình hưởng thụ nhắm hai mắt lại.

Mùi thơm trên người Mạn Dao không phải loại nước hoa gay mũi đó, anh rất nhạy cảm đối với nước hoa, cho dù là nước hoa hàng hiệu đi nữa đều là một loại hành hạ đối với mũi của anh. Cũng là nguyên nhân này, người từng có nhân duyên mong manh ngắn ngủi với Trương Hạo Đình, ở lúc hẹn hò với anh cũng sẽ không tránh khỏi xịt nước hoa. Vậy mà hôm nay mùi trên người Mạn Dao lại không gây cho lỗ mũi bất kỳ khó chịu nào, ngược lại loại mùi thơm như có như không này, ngược lại khiến anh có chút suy nghĩ vẩn vơ. Tốc độ của tài xế rất nhanh, ở trước khi thần kinh Mạn Dao hỏng mất, đến được nơi cần đến.

Xe vừa dừng lại, sau khi Mạn Dao mở miệng tạm biệt với Trương Hạo Đình, bèn đẩy cửa ra có chút bối rối rời khỏi. Trên xe, Trương Hạo Đình yên lặng nhìn chăm chú đối phương, cho đến khi nhìn thấy đối phương đã đi vào cửa chính nhà họ Lý, cửa chính nhà họ Lý chậm rãi đóng lại, mới lên xe bảo tài xế rời đi.

"Trương Đổng, tiếp đó chúng ta đi đâu?" Hôm nay tài xế lái xe là người cũ của nhà họ Trương, làm việc ở nhà họ Trương vào lúc cha Trương Hạo Đình vẫn còn. Thời gian ở bên cạnh ông chủ nhiều năm như vậy, lần đầu tiên thấy ông chủ lại chủ động đưa nữ sinh về nhà, vị này có thể chính là mợ tương lai hay không, có điều nhìn vị này có vẻ như ông chủ còn chưa có bắt đầu.

Tuy nói trong lòng bát quái (bàn tán, ngồi lê đôi mách) quan hệ của Trương Hạo Đình và Mạn Dao, nhưng lại không thể để đối phương nhìn ra. "Đi chỗ khu vực thành thị, sáng sớm ngày mai còn có một buổi họp phải mở. Nhà cũ về công ty sẽ làm lỡ rất nhiều thời gian." Bình thường trừ thời gian chủ nhật khi rảnh, Trương Hạo Đình mới sẽ chọn về nhà cũ ở chung với mẹ, càng nhiều thời gian bận rộn công chuyện anh đều sẽ lựa chọn ở biệt thự trong thành phố.

Lúc Mạn Dao trở lại nhà họ Lý, những người khác của nhà họ Lý đã rời đi, ngoại trừ thím Trương chú ý tới Mạn Dao sau đó ngược lại không gặp phải những người khác, điều này cũng khiến Mạn Dao rất nhanh trở về phòng. Thu dọn xong tất cả nằm ở trên giường, Mạn Dao nghĩ tới thời gian ở chung với Trương Hạo Đình trước đó, ảo não ném gối ôm cầm trên tay xuống đất. Phía bên mình vẫn quá nhỏ yếu, không cách nào đối đầu với những con cá sấu lớn kia, nhìn một chút con số trong tài khoản ngân hàng trên máy vi tính, những thứ này là chuẩn bị vì tương lai mua cổ phần nhà họ Lý.

Nhưng chút tiền này vẫn có khoảng cách nhất định với mục đích cô muốn đạt thành, rốt cuộc phương pháp gì có thể nhanh chóng bắt đầu một sự nghiệp thuộc về mình, Mạn Dao cầm lên bản bút ký bí mật kia, cẩn thận tìm kiếm ở phía trên. Rất nhanh, thấy một tờ giới thiệu trong đó, hai mắt tỏa sáng, người này chính là ứng cử viên hợp tác rất tốt, nhất định phải nạy góc tường người kia, có điều mình nhắc nhở đối phương phải cẩn thận đầu tư, cũng coi là một sự bồi thường đối với việc này, [email protected]đlqđ@bubble editor khiến Mạn Dao chú ý tới chỗ đó chỉ là hai ba hàng chữ đơn giản, viết một cái tên và một hạng mục kỹ thuật. Việc này vẫn là một chuyện cũ sau khi kết hôn với Trương Hạo Đình, đối phương từng khoe khoang với anh.


Trên thời gian cân nhắc gần như là ở nửa năm sau, chính là lúc truyền bá bộ phim truyền hình bắt đầu nóng, một nhà phát minh cùng đường, không tìm được bất kỳ kẻ nào đầu tư nên ngăn cản xe Trương Hạo Đình, chào hàng phát minh của bản thân với đối phương. Lúc đầu, đối với phát minh có thể nói là kỳ dị này, Trương Hạo Đình cũng không có để ở trong lòng giống với nhà đầu tư khác, thế nhưng người kia cũng không từ bỏ, liên tục chừng mấy ngày đều ngăn xe của anh. Thấy thành ý trên mặt đối phương như vậy, anh cũng cho đối phương một cơ hội, giới thiệu cặn kẽ phát minh mà đối phương sáng tạo, sau dĩ nhiên chính là Thiên Lý Mã gặp được Bá Nhạc.

Trương Hạo Đình lấy tiền ra đầu tư phát minh độc quyền này, lúc ấy vì không đưa tới phiền phức, anh dùng hoàn toàn là tiền gửi ngân hàng của mình, đầu tư này cũng là không có bất kỳ quan hệ gì với tập đoàn nhà họ Trương, mà vài năm sau công ty này trở thành kho vàng cuồn cuộn không ngừng của Trương Hạo Đình, để cung cấp trợ giúp lớn nhất lúc chuỗi tài chính của tập đoàn nhà họ Trương xảy ra vấn đề. Vậy mà hôm nay Mạn Dao muốn làm chính là sớm tìm được người này, giúp đỡ phát minh của anh ta, tiền trên tay mình chắc trực tiếp đủ hạng mục này, cho dù thiếu một chút, bằng vào thủ đoạn biết trước, thời gian mấy năm cũng có thể gộp đủ khoản phần đuôi cuối cùng. 

Đối sách duy nhất khiến Mạn Dao lo lắng chính là người này chỉ là biết một cái tên của anh ta, những thứ kinh nghiệm cuộc đời khác thì Mạn Dao cũng không biết gì hết. Người này là một quái nhân khoa học, cũng không cảm thấy hứng thú đối với nổi tiếng gì đó, tiền bạc đối với anh ta mà nói chỉ là một con số thôi, chỉ cần có tiền có thể duy trì nghiên cứu của anh ta, anh ta hoàn toàn không để những chuyện khác ở trong lòng. Cũng là nguyên nhân như vậy, trên truyền thông báo chí không tìm được bất cứ tin tức gì về người này, ngay cả một tấm ảnh chụp cũng không có.

Mạn Dao có thể rõ ràng biết tên của anh ta, và tuổi tác đại khái vẫn là Trương Hạo Đình nói ra trong lúc vô tình. Chỉ biết một cái tên, làm sao có thể tìm được trong biển người mênh mông? Mạn Dao nản lòng ngã xuống giường, xem ra cũng chỉ có thể đợi đến nửa năm sau này, lúc người kia bắt đầu ra cửa tìm kiếm đầu tư chú ý tin tức một tý, nhớ Trương Hạo Đình đã từng nhắc tới khi đó anh ta hết lần này đến lần khác đi tìm đối phương, nếu như khi đó mình ôm cây đợi thỏ ở cửa tập đoàn Trương thị, không phải có thể vào lúc đối phương từ chối anh ta, nhân cơ hội có được cây rụng tiền này vào trong ngực.

Mạn Dao đã bắt đầu ảo tưởng chuyện sau khi có cây rụng tiền này ở trong đầu, có anh ta thì đồng nghĩa với có một cỗ máy sinh tiền, có những thứ này tương lai sẽ có tư cách đối lập với Lý Vạn Sơn. Chiều nay, Mạn Dao dường như mơ một giấc mộng đẹp rất ngọt ngào, đang ngủ cũng mang nụ cười ngọt ngào.

"Cha, Chu Vân và vợ Âu Thính Trường phòng kế hoạch là bạn rất thân, lần này Chu Vân đã thăm dò tin tức từ bên kia, hai năm này chính phủ sẽ bắt đầu quy hoạch khu phía tây, giá tiền mảnh đất trống kia rất nhanh sẽ có thể tăng lên, lúc này là thời điểm tốt nhất mua đất này." Anh cả xử lý công việc ở nước ngoài, Lý Thủ Thành đương nhiên muốn nắm chặt cơ hội hiếm có này biểu hiện một chút ở trước mặt cha.

Rõ ràng đều là con trai của cha, anh cả cũng là ỷ vào lý do lớn tuổi, chèn ép mình khắp nơi, khiến cha rất có ý kiến đối với mình, đặc biệt là mình cưới Chu Vân đã từng ngôi sao, càng làm cho cha có thành kiến rất lớn. Lý Thủ Thành cũng từng nghĩ nghe theo ý của cha cưới người vợ môn đăng hộ đối, nhưng ông thật sự không muốn để Chu Vân thất vọng, rốt cuộc vẫn là làm trái ý của cha, đã cưới Chu Vân về.

"Cha, bên kia con cũng biết thì ra mảnh đất trống kia thuộc về một xí nghiệp quốc doanh, nhưng đến nay xí nghiệp này đã gần như phá sản, mảnh đất trống này cũng đã định lấy ra. Đối thủ của chúng ta đã sớm liên lạc với người phụ trách của xí nghiệp này, nếu chúng ta thật sự không hành động, mảnh đất trống này sẽ rơi vào trên tay những người khác." Lý Ngọc Lam nói tiếp.

"Đây là bảng báo cáo những năm gần nhất của công ty, mỗi người các con xem thật kỹ một chút cho cha." Lý Vạn Sơn không trả lời chắc chắn cho hai người mà là trực tiếp ném hai chồng bảng báo cáo tới trong ngực hai người.

"Cha." Nhìn số liệu phía trên bảng báo cáo, hai anh em liếc nhau một cái, đã đạt thành nhận thức chung, muốn đẩy trách nhiệm tới trên người của anh cả Lý Kiến Nghiệp.

"Các con cũng đừng đẩy tất cả trách nhiệm tới trên người của anh cả con. Công ty phát triển đến hôm nay, chúng ta không thể ngồi ở nơi này mà chờ chết tiếp nữa, nhìn một chút Trương Hạo Đình, không phải là cha hạ thấp các con, nếu các con có một nửa bản lãnh của cậu ta, cũng không cần các con đứng ở chỗ này bị cha mắng. Nhớ, case này sẽ giao cho hai người các con, các con đi trước liên lạc với đối phương, xem bọn họ muốn giá bao nhiêu, tìm hiểu ra được có bao nhiêu đối thủ cạnh tranh, rõ chưa?"