Nữ Phụ Báo Thù

Chương 21: Ngoại truyện (hai)

Bắt đầu tất cả đều bắt nguồn từ một lựa chọn của cuộc đời. Nếu lúc đầu ông không cố ý đi tìm cháu gái thất lạc, có phải mình cũng sẽ không bị cháu gái của mình tự tay kết thúc tính mạng hay không. Sau khi uống thuốc, Lý Vạn Sơn chỉ cảm thấy thân thể co giật từng đợt, nhịp tim càng lúc càng nhanh, ông muốn kéo chuông báo động bên cạnh, nhưng đôi tay như nhũn ra. Ông dùng hết hơi sức toàn thân nhưng mà uổng công vô ích, rõ ràng vẻn vẹn chỉ có gang tấc, nhưng đối với ông mà nói lại thành chân trời.

Đau đớn khiến Lý Vạn Sơn té xuống từ trên giường, không ngừng □ kêu rên trên mặt đất, giẫy giụa muốn đứng dậy, lại ngã đùng trên mặt đất, che ngực, không cam lòng nhắm hai mắt lại. Vậy mà lại chết như vậy, Lý Vạn Sơn nhìn người nhà không ngừng cãi vả ở trước mặt thi thể của ông. Những người này hoàn toàn không kiêng kỵ hài cốt mình chưa lạnh, đã không kịp chờ đợi muốn luật sư tuyên đọc di chúc của mình, mưu tính lợi ích lớn hơn nữa thuộc về mình.

Từ đầu chí cuối không có bất kỳ người nào thật lòng đau khổ vì mình, ngay cả người vợ sớm chiều làm bạn mình hơn bốn mươi năm, cũng chỉ lạnh lùng nhìn thi thể của mình, ngay cả nước mắt cũng không chảy xuống một giọt.

"Lão phu nhân, bà đừng đau khổ, thân thể lão gia vốn đã không xong rồi." Thím Trương đỡ lão phu nhân muốn đến bên cạnh nghỉ ngơi.

"Đau khổ, làm sao tôi có thể đau khổ, tôi đã sớm tuyệt vọng đối với người đàn ông kia rồi. Lúc đầu, tôi thật sự là mù mắt mới nhận định một người đàn ông lòng lang dạ sói như vậy. Lúc trước dựa vào nhà chúng ta mới có thể làm giàu, một khi có quyền thế sau đó lại quên hết thảy tất cả ân tình của nhà chúng ta đến sau đầu, ăn chơi đàng điếm ở bên ngoài thì tôi không muốn nói gì, còn dẫn một đứa con hoang như vậy trở về, hoàn toàn không quan tâm tình cảm vợ chồng nhiều năm như vậy. Phải biết, coi như là đứa con hoang này khiến tôi mất hết mặt mũi ở trước mặt thế giao (quan hệ nhiều đời). Thím Trương, thím đi ra ngoài trước, tôi muốn một thân một mình ở lại một lát."

Lý Vạn Sơn đã chết, lão phu nhân rốt cuộc không cần phải ngụy trang nữa, cũng thổ lộ hết ra tất cả oán hận tích tụ trong lòng nhiều năm qua ngay ở trước mặt thím Trương. "Được, lão phu nhân, tôi sẽ ở dưới lầu, bà có chuyện gọi tôi." Thím Trương trả lời một tiếng lui ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

"Lý Vạn Sơn, ông có nằm mơ cũng không ngờ, ông lại sẽ bị cháu gái ruột của mình độc chết, ha ha, ông thông minh một đời lại hồ đồ nhất thời. Nghĩ ra được tìm một kẻ giả mạo để thay thế cháu gái của ông tới ứng phó tất cả.

Nhớ lại, con bé kia cũng đáng thương, vô duyên vô cớ chịu nhiều oan ức như vậy. Chỉ vì dã tâm của ông đến nhà họ Trương, tiếp đó ông lại vì cháu gái của ông ép buộc nó ly hôn. Chẳng lẽ ông thật sự không rõ chân tướng chuyện này, ông làm nhiều chuyện như vậy chỉ vì cháu gái của ông, vào lúc ông bệnh sắp chết, cô ta lại len lén động tay động chân ở trong thuốc của ông, tự tay chấm đứt tính mạng của ông. Lý Vạn Sơn, tôi thật sự vô cùng muốn thấy được phản ứng của ông sau khi biết tất cả chân tướng này, ha ha ha ha!"


Lão phu nhân nghĩ đến bà lơ đãng thấy một màn, một mình cất tiếng cười to lên ở trong phòng. Ngày đó trong lúc vô tình bà thấy động tác vô cùng thần bí của Lý Như Tuyết, bà lén lút núp ở phía sau, thấy sau khi Lý Như Tuyết nhìn chung quanh, nhanh chóng móc ra một bình thuốc từ trong quần áo, thay thế cái vốn có, tiếp đó vội vã rời đi. Sau khi Lý Như Tuyết rời đi, mình cũng đi vào, vào lúc Lý Như Tuyết thay thế thuốc trong bình đổi mấy vỏ con nhộng ra ngoài, lại bỏ cái này lại chỗ cũ.

Lý Vạn Sơn không biết người sau khi chết, linh hồn lại vẫn có thể tồn tại, khi nghe thấy vợ mình nói ra nguyên nhân cái chết của mình, cho dù đã biến thành quỷ hồn, Lý Vạn Sơn cũng cảm thấy trên người rét run từng đợt, trái tim đau đớn giống như xé rách vậy. Lại là Lý Như Tuyết, đứa cháu gái mình thương yêu nhất hại chết mình, đây là Lý Vạn Sơn có nằm mơ cũng chẳng ngờ thực tế không thể tiếp nhận này.

Trên đời này, ông thương yêu nhất chính là Lý Như Tuyết, ông làm quá nhiều chuyện vì Lý Như Tuyết. Lý Như Tuyết cũng không biểu hiện ngây thơ lương thiện ở trước mặt ông, cô đã từng làm gì đối với Mạn Dao, mình cũng rất rõ ràng tất cả, thậm chí len lén dọn dẹp tàn cuộc ở phía sau cho cô, cũng là có trợ giúp của mình, những trò vặt kia của Lý Như Tuyết mới có thể trở thành sự thật. Đối với hành động lúc trước của mình, Lý Vạn Sơn cũng không biết được cái gì không ổn, Lý Mạn Dao vốn chỉ là một vật thay thế, cho dù vứt bỏ cũng không tính là gì đối với ông.

Lúc trước, khi biết Như Tuyết có ý đối với thằng nhóc nhà họ Trương, mình cũng đã từng nghĩ muốn thành toàn cho bọn họ, nhưng thằng nhóc nhà họ Trương lại nhận định là vật thay thế, Mạn Dao kia. Khi đó, mình lại cần nhà họ Trương gia này trợ giúp, chỉ có thể oan ức cháu gái thương yêu, thức đẩy việc kết hôn của Mạn Dao và nhà họ Trương. Nhưng kết hôn lại coi là cái gì, bản thân hiểu rõ hơn hết thứ đàn ông kia, [email protected]#d#l#q#[email protected] không có được mới là tốt nhất. Lúc đầu, thằng nhóc nhà họ Trương cũng chỉ là bị vẻ thùy mị của Mạn Dao vui thích mê hoặc, đợi đến nếm thử mùi vị sau đó mới so sánh với Như Tuyết, thằng nhóc nhà họ Trương sẽ biết cái gì mới là lựa chọn tốt hơn.

Trong những ngày kế tiếp, có ông trợ giúp trong bóng tối, quả nhiên thằng nhóc nhà họ Trương rất nhanh trở nên thân thiết với Như Tuyết. Như Tuyết vì khiến thằng nhóc nhà họ Trương hết hy vọng đối với Mạn Dao, dùng tiết mục cũ bắt gian tại giường. Nhưng con bé rốt cuộc còn rất trẻ tuổi, chuyện tính toán không đủ chu đáo, cũng may mà ông sớm biết hành động của bọn họ, mới có thể không làm cho nhà họ Trương nghi ngờ sau đó lại là chuyện mua hành vi giết người. Kế tiếp, thân phận của Mạn Dao lộ ra ánh sáng, Như Tuyết và thằng nhóc nhà họ Trương bị người ta phát hiện ở trên cùng một cái giường, mọi chuyện liền thuận nước đẩy thuyền tiến hành tiếp, Mạn Dao ly hôn xuất ngoại, tất cả đều hợp ý của ông.

Nhưng Lý Vạn Sơn nghĩ đến lời thư ký Vương nói với ông vào lúc ông bệnh nặng, ông đã trở thành quỷ hồn lại chảy ra nước mắt hối hận. Thư ký Vương đã ở bên ông gian khổ hơn 30 năm, Lý Vạn Sơn tự nhận là đối với thư ký Vương không tệ, tại sao ông ta lại đối với ông như vậy? Ngày đó thấy thư ký Vương lấy ra kết quả giám định DNA, ông còn nghi ngờ đầy bụng, nhưng nghe được đáp án kia từ trong miệng thư ký Vương, lại được Đổng viện trưởng chính miệng chứng thật, một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng Lý Vạn Sơn.

Sinh đôi, lại là sinh đôi, sinh đôi khác trứng, Lý Vạn Sơn không ngờ trên đời thậm chí có chuyện buồn cười như vậy, ông vẫn cho là vật thay thế, đồ dỏm, thật ra lại chính là cháu gái thật sự của ông. Vậy mà ông vì một cháu gái tự tay hủy hoại một cháu gái khác. Từ ngày đó Mạn Dao đến bên cạnh Lý Vạn Sơn đến Mạn Dao đoạn tuyệt rời khỏi nhà họ Lý, từng màn một qua lại đều hiện lên tất cả ở trước mắt Lý Vạn Sơn, trái tim của Lý Vạn Sơn càng ngày càng đau, che ngực ai u kêu rên lên thư ký Vương thấy một màn như vậy, khinh thường liếc mắt nhìn Lý Vạn Sơn nghênh ngang rời khỏi nơi này.


Hôm nay, nhà họ Lý đã triệt để xong rồi, ông cũng có thật nhiều tài sản, nên đến lúc hưởng thụ cuộc sống thật tốt. Lý Vạn Sơn, ông có thể quên thù hận giữa chúng ta, lúc trước nếu không phải là vì ông, con của tôi sẽ không có khả năng chết thảm, đứa bé còn nhỏ như thế cứ như vậy mà rời khỏi nhân thế. Lý Vạn Sơn, đây là ông nợ tôi, hôm nay rốt cuộc tôi có cơ hội đòi lại tất cả lúc trước với ông. Nước mắt chảy ra từng giọt từ trong mắt thư ký Vương, lúc đầu tuổi trẻ nóng tính ông một lòng phục vụ cho Lý Vạn Sơn, ngày đó vốn là ông nghỉ ở nhà với con, nhưng Lý Vạn Sơn lại gọi điện thoại cho ông.

Nhận được điện thoại, ông đã làm quyết định khiến đời này ông hối hận cả đời, để con một thân một mình ở trong nhà. Vào sau khi trước mắt thư ký Vương xuất hiện thi thể lạnh lẽo máu tươi khắp người. Ngay vào lúc mình rời đi không lâu, đi đón Lý Vạn Sơn uống say, con của mình rớt xuống từ trên lầu, rời khỏi nhân thế. 

Biết chân tướng từ chỗ thư ký Vương, Lý Vạn Sơn gắng gượng muốn bù đắp lại, nhưng lại không biết phải bù đắp như thế nào. Sau khi Mạn Dao rời khỏi nhà họ Lý đi nơi nào, chuyện đời sau tiến triển tới đây, ông có thể làm những gì cho Mạn Dao, làm cái gì lại có chỗ ích lợi gì. Kể từ sau khi bị bệnh, mình đã bắt đầu bị người trong nhà theo dõi, Lý Vạn Sơn đã rất khó lấy được liên lạc với bên ngoài, mà người trong nhà thì làm sao sẽ thay ông tìm kiếm Mạn Dao. Mạn Dao, Mạn Dao......

Lý Vạn Sơn làm linh hồn trôi nổi bồng bềnh thật lâu, ông thấy nhà họ Lý sau khi ông mất đi sụp đổ, những đứa con này trở mặt thành thù, nhà họ Lý to như vậy rất nhanh suy tàn xuống. Trương Hạo Đình, Lý Vạn Sơn nhìn Trương Hạo Đình ngồi trên vị trí vốn là của ông ở cao ốc nhà họ Lý, Lý Vạn Sơn đã không có bất kỳ cảm giác gì.

Mình rốt cuộc coi thường đối phương, từ đầu chí cuối người đàn ông này đều vẫn luôn mưu tính nhà họ Lý, vào lúc nhà họ Lý nội loạn, mua vào số nhiều cổ phần nhà họ Lý, lại thêm cổ phần mình vốn cho Như Tuyết, một lần trở thành cổ đông lớn nhất tập đoàn. Nhà họ Lý, thế giới chính tay ông gầy dựng cứ như vậy rơi xuống trên tay Trương Hạo Đình.

Như Tuyết, mặc dù cô lấy đi tính mạng của mình, nhưng Lý Vạn Sơn vẫn hy vọng biết rõ tình trạng gần đây của đối phương. Có điều tại sao có thể như vậy, Lý Vạn Sơn nhìn Lý Như Tuyết người không giống người quỷ không giống quỷ, muốn đẩy người đàn ông ở trên người cô ra, nhưng thân là quỷ hồn vậy mà ông lại là cái gì cũng không làm được, chỉ có thể trơ mắt nhìn cháu gái mến yêu bị đàn ông lần lượt chà đạp.

Lý Vạn Sơn không muốn thấy tất cả những thứ này nữa, ông muốn rời khỏi, nhưng không biết đã xảy ra chuyện gì, ông sợ hãi phát hiện mình lại không cách nào rời khỏi thân phận của Lý Như Tuyết, chỉ có thể bị ép buộc mỗi ngày nhìn một màn khiến ông đau lòng tới cực điểm, nhìn cô bán rẻ tiếng cười mà sống, nhìn cơn ghiền của cô phát tác, nhìn bộ dáng cô nổi điên, cùng với cô sống ở trong phòng nhỏ duỗi tay không thấy được năm ngón đó...

Mình lại là chết đi như thế, vào trong khi Lý Như Tuyết nổi điên lầm bầm lầu bầu, mình rốt cuộc biết tại sao Lý Như Tuyết muốn đầu độc mình. Ha ha, nghĩ tới nguyên nhân trong đó, Lý Vạn Sơn không biết là cảm giác gì, vẻn vẹn chỉ một câu không nghe được lại chôn vùi tính mạng của mình, cũng chôn vùi cả đời Lý Như Tuyết.

Hai đứa cháu gái của mình, một đứa bị người □ chết thảm, một đứa trở thành kẻ điên, đây tất cả đều là một tay mình tạo thành. Nếu như lúc trước ông không kiên trì muốn đi tìm hai đứa cháu gái này, có lẽ họ và cuộc sống của mình cũng sẽ là một dáng vẻ khác.