Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1767

"Trước đây, ta không đồng ý cho mẫu thân của con nhập vào gia phả Tô gia, sau đó bị bà ấy làm cho cảm động, bởi vì bà ấy cũng bị vương...nữ nhân độc ác kia làm hại, nhân lúc ta không có ở đây, đã ra tay hại chết mẫu thân của con. Sau đó ta mới biết được, người trợ giúp cho nữ nhân kia là tiên đế, ông ta không chấp nhận được việc mẫu thân và phụ thân con ở bên nhau..."

"Tên nam nhân vô sỉ kia..."

Bản thân không có được tình yêu, liền không cho phép người khác có được hạnh phúc."

"Sau khi mẫu thân con mất, phụ thân con gần như phát điên, vài lần định đi theo bà ấy... Về sau tiên đế đến đây ban chiếu chỉ, ông ấy liền nguyện trung thành với tiên đế vì đã có ơn tri ngộ. Ai ngờ...ha ha, thật ra chỉ là một âm mưu, trở thành trò cười mà thôi."

Lão phu nhân lâm vào hồi ức, tự mình lầm bầm, nhưng Tô Mạt nghe vẫn hiểu.


Lão phu nhân tiếp tục nói: "Phụ thân con không chỉ một lần lộ ra vẻ chán đời, ta không muốn mất đi ông ấy, liên tục dùng nữ nhi để giữ ông ấy lại, nhất là con gái của ông ấy và Doanh Nhi..."

Đó cũng là lý do vì sao trước đây Tô Nhân Vũ rất thích Tô Mạt, nhưng vẫn nguyện ý vì Tô Hinh Nhi mà hết lần này đến lần khác làm tổn thương nàng.

Tất cả dựa vào tình yêu mà ông dành cho Cố Doanh Nhi.

"Sau khi con vào cung, phụ thân con quay về nhà, ở trong phòng đau khổ cả một đêm, đau khổ vì không bảo vệ được con."


"Về sau con được khôi phục tự do, ông ấy từng nói với ta, không còn vướng bận gì nữa, chỉ muốn đưa chúng ta đến một nơi an toàn, còn nói chỉ cần con có Tề vương điện hạ, tất cả chúng ta có chỗ dựa vững chắc, trọng trách của ông ấy cũng đã đặt xuống được."

"Mấy ngày nay hằng đêm, ta vẫn mơ thấy phụ thân con, ông ấy báo mộng cho ta, nói rằng ông ấy rất vui vẻ, đã được ở cùng một chỗ với mẫu thân của con."

"Tuy rằng ông ấy ăn mặc rất kỳ lạ, Doanh Nhi cũng kỳ lạ, mặc váy nhưng không giống váy bình thường, lại lộ ra cánh tay và chân, thật là tục..Nhưng có khả năng ở thế giới bên kia là như vậy? Biết đâu Doanh Nhi thật sự không uống canh Mạnh bà, là vì chờ ông ấy?"

"Bọn họ còn hỏi về con, nói rằng con không cần đau khổ, càng không nên vì cái chết của ông ấy mà tự trách. Những chuyện báo thù, nếu nuốt không trôi thì có thể đi điều tra, nếu địch nhân quá mạnh, liền quay về. Phụ thân và mẫu thân của con đều không hy vọng con xảy ra bất cứ chuyện gì. Phụ thân con nói, chuyện ngoài ý muốn của ông ấy, cũng là ông ấy tự nguyện, cho nên con không cần tự trách mình, càng không nên đau lòng...Ông ấy nói...Ông ấy rất vui vẻ..."

Lão phu nhân giống như rơi nói mê, tự thì thào, nói nhiều như vậy, hình như bà cũng mệt mỏi, mở mắt ra.