Nói dối và hẹn hò trực tuyến

Chương 14

Điều tốt: Tìm kiếm người đàn ông mất danh dự ...

Lucy đã mất cảnh giác và Quinn vứt bỏ đi quá khứ. Điều chú ý duy nhất của cô là cô quá mệt mỏi. Mệt mỏi vì hoảng sợ và tổn thương. Quá mệt mỏi vì phải chống lại cảm giác của cô đối với anh.

Cô nhìn chằm chằm vào mắt Quinn và bắt gặp một ánh mắt đen đầy khao khát đáp lại, kéo cô vào dấu hiệu của một tội lỗi nóng bỏng. Ngay cả khi cô không thể nhìn thấy nó trong ánh mắt cuả anh, cô có thể nghe và cảm nhận nó trong âm sắc giọng nói nhẹ nhàng của anh. Nó lướt qua làn da cô, một cái vuốt ve ấm áp và đầy nhục cảm mà cô đã không nhận ra trước khi quá muộn. Nó xoắn lại và làm ấm lõm thượng vị của cô , nung nóng cô từ trong ra ngoài. "Một cuộc mây mưa tuyệt vời sẽ luôn bắt đầu với một người đàn ông biết rõ những gì anh ta đã làm. Người đó quan tâm đến việc làm cho em cũng như người đó được sung sướng. Người đó biết được điểm nào cần phải săn sóc, và tiếp tục chăm sóc nó suốt cả đêm." Cô đẩy tóc mình ra phía sau tay. "Bây giờ anh phải trả lời một số các câu hỏi của em."

"Bắt đầu nào!"

"Trước khi mọi việc tiến xa hơn," cô cần biết "chỉ là công việc của anh thôi phải không?"

"Đôi khi" Cô cau mày lại vì câu trả lời của Quinn. Và nụ cười nhẹ nhàng của anh rút ngắn lại khoảng cách của họ. "Anh nghĩ nếu em biết được rằng anh đã khiến cho công việc của anh trở nên khó khăn như thế nào, em sẽ không cau mày như bây giờ đâu. Ngay đêm đầu tiên anh gặp em ở Starbucks, anh đã nghĩ em thật xinh đẹp và thông minh. Anh cố để quên rằng anh không ở đó chỉ để tự hỏi mình rằng cảm giác hôn em sẽ như thế nào."

"Anh đùa à?" Cô không biết được điều đó. Không một chút nghi ngờ.

"Không. Sau đó, khi anh hôn em, anh lại tự hỏi sẽ như thế nào nếu được hôn khắp người em nhỉ. Bắt đầu từ trán đến tân đầu móng chân. Anh sẽ ngừng lại ở những điểm thú vị và các phần mềm ở giữa."

Dạ dày cô quặn thắt lại và miệng cô khô đi. "Nhưng anh nghĩ rằng em có thể giết anh"

Anh tặc lưỡi. "Ừ thì thế, em nghĩ điều đó có thể làm mọi chuyện khác đi nhưng không phải thế. Ngay khi bọn anh tin chắc rằng em là kẻ giết người, anh vẫn muốn em, Lucy à. Từ đó dẫn đến việc anh nghĩ mình có thể chết khi đang ở sâu bên trong em. Và anh cho rằng cái chết của mình thật xứng đáng." Ánh mắt đen nháy của anh như đốt cháy hết sức sống của cô, nhưng anh không tiến tới, thay vào đó anh bước lùi lại, tránh xa cô.

Chưa có người đàn ông nào nghĩ rằng cô đáng để mạo hiểm với cái chết. Vượt lên cả lý trí cô đã yêu anh nhiều hơn những gì cô nhớ về tình yêu một người đàn ông. Bên trong cô trở nên nóng hơn và nhức nhối. Cô bước ra khỏi giường, đi về phía anh. Cô đưa tay lên một bên khuôn mặt của anh. Anh nghiêng đầu hôn vào lòng bàn tay của cô. Việc làm đó làm anh có cảm giác râm ran lan dần trên cánh tay vả lan sang cả ngực cô.

Anh nhắm mắt lại và lùi lại một bước nữa. "Anh muốn em nhiều hơn bất cứ thứ gì anh muốn trong đời." Cánh tay cô rơi xuống một bên ngươi cô. Anh mở mắt ra và nhìn cô.

Cô biết cảm giác đó. "Thế sao anh lại tránh em?"

"Anh đã nói với em rằng anh sẽ không để bất cứ bộ phận nào trên cơ thể anh chạm vào em. Tuần trước anh đã nói dối em. Và em đã bị tổn thương vì điều đó. Đó là công việc của anh. Giờ là cuộc sống của anh và anh muốn em biết rằng anh có thể giữ lời."

"Ngay lúc này sao? Ngay lúc anh vẫn còn lo lắng cho điều đó sao?" Điều đó thật danh giá. Cô cắn môi để gắng không bật cười

"Em đang cười anh à?" anh hỏi với giọng nhẹ nhàng và thích thú.

Cô bước tới một bước và lướt nhẹ lòng bàn tay vào bên cổ anh. "Em tự hỏi liệu em có được phép chạm vào bất cứ phần nào trên cơ thể của anh không?"

"Quỷ thần ơi, được chứ."

"Anh không nghĩ là em không thể giữ lời sao?"

"Không đâu" Anh lắc lắc đầu, và hàm anh chạm vào ngón tay cô. "Hãy chạm vào bất cứ phần nào em muốn. Anh có một gợi ý về nơi em có thể bắt đầu."

Cô nhón chân lên và lướt nhẹ môi mình dọc theo cằm anh.

Em đã có sẵn một vài nơi trong đầu mình nhưng em sẽ cho anh biết nếu em cần gợi ý từ anh. "Mùi cơ thể anh xâm chiếm vào đầu và trái tim cô. Cô hé miệng và hôn vào bên cổ anh. Hơi thở nặng nhọc của anh vang lên bên tai cô. Cô đưa tay chạy dọc từ vai xuống ngực để lắng nghe nhịp đập trái tim anh. Nó đập mạnh bên dưới bàn tay cô. Cô nâng mặt mình lên sát với mặt anh, nhẹ nhàng hôn vào môi anh. Cô trêu đùa với môi anh. Đến khi không thể chịu nổi, anh bèn đưa tay lên phía sau đầu cô giữ cô lại, và ấn mạnh môi mình vào môi cô. Anh mang đến cho cô một nụ hôn nóng bỏng và ướt át khiến bên trong cơ thể cô rối bời.

Cô lùi lại. "Quinn, anh đang chạm vào em đó"

"Cái gì?" Anh thở một cách khó khăn và vươn tay khéo cô về phía mình, muốn nhiều hơn nữa.

"Anh không được chạm vào em cơ mà," cô nói với nụ hôn khi nắm chặt áo sơ mi anh trong tay. Cô lôi nó ra khỏi cạp quần jean và đẩy nó lên trên phía ngực anh." Em không muốn anh tổn hại đến danh dự của mình."

"Ánh nắng của anh, anh đã thua trận chiến này vào năm anh mười sáu tuổi cơ."

"Nghe như có vẻ anh đang khoe khoang ấy nhỉ?" Lucy kéo áo anh ra khỏi đầu và quẳng nó ra phía sau cô.

"Anh chỉ nói lên sự thật."

Cô đứng lại xuống sàn và lướt tay mình lên khắp ngực anh, cào cào những ngón tay của cô vào những sợi lông ngực ngắn và mềm, cảm nhận những bắp thịt căng cứng của anh với lòng bàn tay cô, "Anh bao nhiêu tuổi nhỉ?"

"Ba mươi bảy."

"Ô, thế có những hai mươi năm để luyện tập cơ đấy?"

"Nhiều hơn nếu em tính luôn cả những năm anh luyện tập một mình."

Cô mỉm cười khi cô hôn vào cổ anh và cắn nhẹ vào vai anh. "Em ba mươi tư."

"Anh biết em bao nhiêu tuổi mà," Anh khẽ nói "Anh biết tất cả về em." Dưới bàn tay cô, anh hoàn toàn bình thản, nhưng hơi thở anh trở nên nặng nề và rời rạc hơn.

Cô cũng muốn biết tất cả về anh. Việc nhìn anh cởi bỏ hết đồ mình dường như là một khởi đầu tốt đẹp. Cái đêm họ xé toạc quần áo nhau ra, cô đã không có cơ hội nhìn thấy cơ thể của anh. Bây giờ thì cô có thể nhìn thấy rồi. Cô bước lùi lại và bắt đầu nhìn từ giầy anh. Cô từ từ đưa mắt lên đôi chân dài trong chiếc quần jeans hiệu Levi"s. Cô chăm chú nhìn vào chỗ phình ra ở đũng quần, và ép mình hướng ánh mắt lên phía trên phần eo hơi cong của anh. Vùng bụng như ván giặt. Những sợi lông cong, ngắn, đen rậm bao phủ toàn bộ cơ ngực của anh. Cô tiếp tục nhìn từ bờ vai rộng và cần cổ chắc đến khuôn mặt anh. Bộ râu vừa mới mọc lởm chởm bao quanh cằm và miệng anh.

Ngay cả khi anh không chạm vào cô, đôi mắt anh đã cho cô biết anh muốn cô nhiều đến chừng nào. Ánh mắt anh cháy bỏng ham muốn, ham muốn được chạm vào khắp cơ thể cô. Cô đưa bàn tay lên trước chiếc áo mình, mắt cô gắn chặt vào anh. Cô từ từ mở từng hạt nút, chiếc áo rơi khỏi người cô. Ánh mắt anh nhìn đăm đăm vào tay cô khi cô mở hàng hút quần jean. Cô mở nút, sau đó khéo khóa từ từ từng nấc một. Ánh mắt Quinn trở nên nóng bỏng. Cô ngạc nhiên là quần cô không bị đốt cháy bởi ánh mắt đó. Một bên chiếc quần lót của cô trượt xuống. Và cô kéo nó lên khi cô đá chiếc quần jeans của mình sang một bên.

Anh nắm chặt tay mình lại "Em đang giết anh đó!"

Nỗi thất vọng trong mắt anh cho cô biết anh phải chiến đấu như thế nào với ước muốn được nắm chặt và quăng cô lên giường. "Đừng chết vội." Cô đưa tay lên giữa chiếc nịt ngực mình và cởi nó ra. "Chúng ta còn chưa tiến đến phần hay nhất cơ mà," Cô nói khi hai lòng bàn tay cô ôm sát vào chiếc nịt ngực.

"Em biết liệu mình có làm cho điều nay trở thành hay nhất không."

Cô mỉm cười và thả tay mình ra, cô đẩy dây ngực trắng ra khỏi vai và cánh tay mình. Chiếc nịt ngực rơi xuống sàn, nằm cùng với chiếc áo sơ mi của cô.

Anh rên khẽ trong cổ họng. "Em có bộ ngực rất đẹp. Anh có thể nhìn em suốt ngày. Mỗi ngày và không bao giờ chán cả. "Anh đưa tay về phía cô. "Đến đây nào, Lucy."

Cô lắc đầu. "Anh hứa là không chạm vào em cơ mà."

Anh nhìn cô đắm đuối và rút tay về lại. "Chỉ bây giờ thôi nhé."

Cô vòng qua sau lưng anh và áp người vào tấm lưng thẳng mịn màng va săn chắc. Làn vải mền mại của chiếc quần jean chạm nhẹ vào bụng cô, trong khi da anh làm ấm bộ ngực trần của cô và làm đầu nhũ cô cương lên. Tựa má mình vào phía sau vai anh, cô vuốt ve hai bên hông đến vùng bụng và vùng lông ở chính giữa. Cô trượt ngón tay vào bên dưới cạp quần jean và hôn vào gáy anh. Anh giật bắn người khi cô trượt bàn tay vào giữa chiếc quần jean và quần đùi. "Cái gì đây nhỉ?" Cô hỏi khi chạm phải "bé cưng" của anh.

Anh cố để nói, nhưng tất cả những gì anh có thể là một tiếng rên.

Cô di chuyển ra phía trước và mở năm nút của chiếc quần jeans hiệu Levi"s. Với khóa quần được mở, cô trượt tay lên xuống. Cô ngẩng đầu lên và hôn anh cho đến khi anh lùi lại đủ khoảng trống để nói, "Cẩn thận đó em. Nó đã được nạp đạn."

"Ừm, đó là lời nói đùa của một cảnh sát sao?"

"Không. Đó là lời cảnh báo. Anh có thể kết thúc trong tay em đó."

"Chúng ta không thể để điều đó xảy ra," cô nói và quỳ xuống. Cô ngước nhìn anh và hé môi, tiếp nhận thành viên của anh.

Anh há hốc miệng và kinh ngạc. "Lucy à" Anh nhẹ nhàng đẩy tóc ra khỏi mặt cô, sau đó ngửa đầu ra sau.

Cô dùng lưỡi ve vuốt anh. Anh rên rỉ. Cô kéo quần jeans và quần lót xuống khỏi mông và đùi anh. Cô nắm lấy cặp mông căng cứng và thỏa mãn anh.

Mới giây trước cô còn quỳ trên sàn, giây kế tiếp cô đã được kéo lên giáp mặt với anh, "Anh không muốn kết thúc trong miệng em. Không phải lần này." Sau đó anh hôn cô bằng tất cả ham muốn mà anh đã phải kiềm chế. Anh siết chặt cô vào lồng ngực và hôn cô ngấu nghiến. Những sợi lông ngực của anh cọ cọ vào nụ hoa của cô, và thành viên căng cứng của anh áp vào bụng cô.

Anh lùi lại, hơi thở nặng nhọc khi lột bỏ quần áo và giầy ra. Anh giật mạnh tất và khom người xuống ghế lấy chiếc ví trong túi quần sau. Anh quẳng nó lên một chiếc gối, sau đó anh nâng cô lên và quăng cô lên giường.

"Anh đang làm gì thế?" cô hỏi khi gối đầu lên cánh tay va mỉm cười. " Em nghĩ anh đã hứa không chạm vào em cơ mà?"

"Quên chuyện đó đi." Anh leo lên và nằm phủ lên ngươi cô, hai đầu gối ở phía hai bên đùi cô và hai tay anh đặt lên chiếc gối cô đang nằm. "Giờ thì tới lượt anh."

"Anh định làm gì?"

Anh giật mạnh quần nhỏ và kéo chúng ra khỏi chân cô. Anh quẳng nó ra xa và đưa tay mình vào giữa hai chân cô. "Anh sẽ làm em phải gào thét tên anh"

Cô có thể mỉm cười nếu như anh không áp cái miệng nóng bỏng và ẩm ướt vào miệng cô trong khi những ngón tay tấn công vào giữa hai chân cô. Anh chạm vào va đùa giỡn cho đến khi cô cảm thấy mình chết mất nếu như anh ngừng lại. Nhưng cô không muốn một mình tận hưởng khoái cảm. Không thể để điều này lặp lại lần nữa.

"Ngừng lại nào," cô nói, và anh nâng người lên và với tay lấy chiếc ví. Anh lấy một bao Trojan, sau đó quẳng chiếc ví ra sau lưng. Cô đẩy tay anh ra và nắm lấy bao cao su từ tay anh.

"Em sẽ làm điều này." Cô xé toạc nó ra, rồi đặt nó lên phần đỉnh, lăn nó sát đến phần gốc của "bé cưng". Sau đó anh tiến vào bên trong cô. Cô như ngưng thở với khoái cảm đang lan khắp cơ thể. "Đây chính là phần hay nhất," cô nói một cách nặng nhọc.

Anh lùi lại, sau đó với hai nhịp đẩy mạnh mẽ, anh đi vào sâu trong cô. "Lucy" anh rên rỉ bên tai cô. "Em thật tuyệt". Anh lùi lại, sau đó đẩy vào mạnh hơn. "Nóng bỏng. Anh có thể cảm nhận được em. Quá tuyệt."

Chúa ơi, anh đang nói. Làm sao cô có thể lên đến tột đỉnh nếu cô chăm chú lắng nghe những gì anh nói thay cho việc ... Đó là suy nghĩ mạch lạc cuối cùng của cô trước khi anh nâng hông mình lên và đẩy mạnh. "Ôi, chúa ơi!" Cô rên lên.

Anh lùi lại và vuốt ve điểm nhạy cảm của cô. "Thế này có tuyệt không?"

Cô quấn một chân quanh eo anh. "Nữa đi anh," cô hổn hển, để mặc cảm xúc dâng trào mãnh liệt trong cô. "Đúng điểm đó."

"Ở đây ư?"

"Đúng rồi."

"Anh thử lại lần nữa. "Đây sao?"

"Đừng ngưng lại!"

Anh tắc lưỡi, "việc đó sẽ không xảy ra."

Anh đặt một tay vào bên mặt cô và đi vào trong cô với những cú đẩy nhẹ nhàng, từ tốn, theo nhịp điệu của chính anh. Anh nhìn sâu vào mắt cô khi anh ra vào bên dưới cô. Cô có cảm giác như anh đang cố tỏ ra nhẹ nhàng hay cố tỏ ra kiểm soát hay điều gì đó. Nhưng đó không phải là những gì cô muốn.

"Nhanh nữa đi anh," cô nói và di chuyển theo từng nhịp đẩy. Anh tăng tốc, càng lúc càng nhanh hơn càng mạnh hơn, đưa cô gần đến khoái cảm sau mỗi lần di chuyển. Chẳng mấy chốc, cả anh và cô đều rơi vào trạng thái bàng hoàng, tiến về đích. Cô đến đích trước. Làn sóng khoái cảm lan tỏa khắp da thịt cô. Cô rên rỉ tên anh. Cô xiết chặt anh khi anh tiếp tục đẩy, cho đến khi anh cảm thấy mình sắp tiến vào cõi mê. Anh đẩy mạnh vào lần cuối và thả người xuống trên người cô. Anh nằm im không di chuyển "Quinn?"

"Ừm."

"Anh có sao không?"

"Có sao không?" Một tiếng cười bật ra từ khuôn ngực của anh. "Đây," anh nói khi cố lấy lại hơi thở, "là điều tuyệt vời nhất anh từng có."

Cô thả chân mình khỏi eo anh và lướt hai tay khắp vai anh trước khi cánh tay cô rơi về phía bên người cô. Cô mỉm cười. Anh nói đúng. Đây là điều tuyệt vời nhất

Quinn chống khuỷ tay nâng người dậy, và cô hạ thấp ánh mắt xuống. Cô sợ những gì cô cảm nhận trong tim sẽ bị anh nhìn thấy. Anh hôn cô và rút ra khỏi người cô. "Anh sẽ trở lại ngay. Đừng đi đâu nhé."

Anh đi ra khỏi phòng để sử dụng nhà tắm trong phòng ngủ của anh, và Lucy ngồi dậy rời khỏi giường. Cô lấy áo và một chiếc quần lót mới trong vali, sau đó đi đến phòng tắm cách phòng cô một vài cánh cửa. Sau khi tắm xong. Cô mặc áo và xỏ chân vào chiếc quần lót bằng lụa màu hồng. Cô nhìn hình ảnh mình trong gương phía trên chậu rửa. Cô cũng đã nhìn nó trước đây khi cô đến nhà anh. Cô nhìn thấy một người phụ nữ vừa mới ân ái. Nhưng đằng sau đôi gò má ửng hồng và mái tóc rối, cô đã nhìn thấy những gì cô lo sợ sẽ phản chiếu trong đó. Một người phụ nữ đang yêu. Hoàn toàn dâng hiến cho tình yêu. Cô tự hỏi liệu anh có nhận ra điều này không và cô thầm ước là không. Điều cuối cùng cô muốn là anh nhận ra cảm xúc của cô. Anh không yêu cô, và cô không muốn anh bỏ đi.

Cô đẩy tóc ra khỏi mặt và nâng cằm lên nhìn những vệt xước đỏ trên cằm mà thủ phạm là những sợi râu lởm chởm của anh. Anh muốn cô. Cô không lầm về điều đó, nhưng không phải là tình yêu.

Anh không yêu cô, điều đó làm cô đau . Như thể một thanh kim loại nóng được đặt cạnh trái tim cô. Anh muốn ở cùng cô. Anh làm cô cười. Làm cô ngây nhất với những cái chạm nhẹ. Anh làm cô quên đi mất lý do tại sao đến ở với anh. Và ngày hôm nay. thế là quá đủ. Cô sẽ lo lắng về ngày mai... ôi, ngày mai.

Khi cô mở cửa phòng tắm, anh đã đứng đó, lưng dựa vào tường, đợi cô. Anh ở trần, chỉ mặc mỗi chiếc quần jeans hiệu Levi"s trễ xuống bên dưới hông. Một chú chó săn lông xù Ireland đang ngồi cạnh anh. Anh đang nắm vòng cổ của nó trong tay.

"Đây là Millie."

Nó là một con chó thật đẹp, lông màu nâu đỏ và đôi mắt màu nâu. Lưỡi nó lè sang một bên miệng khi nó lướt nhìn Lucy. "Vậy đây là Millie nổi tiếng sao?" Lucy cong người xuống và vò vò đỉnh đầu nó.

"Ít nhất Quinn không nói dối về màu lông của mày."

"Anh sợ nếu thả nó ra, nó sẽ lao đến và ngửi em," Lucy đưa một ngón tay ra phía trước mũi chú chó. "Đó không phải là phần nó muốn ngửi."

Cô ngước nhìn Quinn "Đó là lý do vì sao em nuôi mèo."

"Mèo không thể tìm về những cái que hay nhảy vào hồ để tìm và mang chim về."

"Điều đó nói cho anh biết mèo rất khôn ngoan."

Anh lắc đầu. "Đến đây và xem điều này nhé." Cô đi theo anh dọc theo hành lang. Bóng tối tràn ngập khắp bờ lưng trần mịn màng của anh. Vào bếp anh lấy hộp bánh dành cho chó ra khỏi tủ bếp. "Ngồi xuống Millie," anh ra lệnh. Khi chú chó làm theo anh đặt một chiếc bánh lên phần dưới mũi nó. "Ngồi yên." Millie tội nghiệp liếc nhìn phần thưởng, hai mắt giao nhau, cho đến khi Quinn nói "Làm đi." Chú chó hất miếng bánh lên trên không và bắt nó bằng miệng.

"Mèo không thể làm điều đó."

"Nếu Snookie muốn, nó cũng có thể làm điều đó được."

Anh nhìn cô ngờ vực và gãi gãi vào tai Millie "Con mèo của em chắc chắn không thể di chuyển nhanh được."

Anh nói đúng. "Anh xem thường ông Snookuns sao?"

"Nó béo."

"Mũm mĩm."

"Cũng như nhau cả thôi. Millie đứng dậy và bước vòng quanh Lucy, sau đó nó dúi đầu vào đầu gối cô và ngửi ngửi. "Không, ngồi xuống Millie," Quinn ra lệnh, con chó làm theo ngay.

Lucy đặt hai tay lên hông mình. "Snookie bị rối loạn ăn uống. Đó không phải là lỗi của nó."

Quinn tặc lưỡi, luồn tay qua eo cô, kéo cô dựa sát vào ngực anh. "Em thật dễ thương khi em nói về đám lông béo ụ đó"

"Này... " Cô phải tranh đấu vì danh dự của Ông Snookuns nếu như cô không cảm thấy một chiếc mũi ươn ướt xuất hiện bên trong đùi cô. "Ôi," cô giật nảy mình và đứng nhóm chân lên. "Con chó của anh vừa mới cù em."

"Anh biết" Anh thả ngón tay ra khỏi eo cô và đi đến phía cửa sau. "Ra ngoài đi."

Millie từ từ bước về phía Quinn, sau đó quay đầu lại nhìn Lucy với cái nhìn của người có tội. "Nó không lạnh à?"

"Không" Quinn đóng cánh cửa lại. "Nó có một cái nhà ở gara, và có một cái cửa luồn dẫn ra sân sau. Nó sẽ ổn thôi." Ánh đèn phía sau nhà bếp chiếu khắp bờ vai và lưng anh khi anh bước về phía tủ lạnh. "Em có đói không?"

"Còn tùy thuộc vào thực đơn." Cô không nghĩ rằng mình sẽ tiếp tục ăn nữa.

Anh lôi cả hộp kem ra khỏi ngăn đông, sau đó đóng cửa lại. "Không còn nhiều ở đây, vì thế chúng ta cùng chia nhau" Anh lấy một cái bát lớn và một cái muỗng để múc kem vào.

Có nhiều điều Lucy muốn biết về Quinn, ngoài công việc và cách anh dự tính để bắt kẻ giết người và việc viết thư cho cô. Nhưng điều quan trọng như, "Hãy kể cho em về Amanda."

Anh liếc nhìn lên từ phía hộp kem. "Tại sao?"

"Chỉ có chuyện để nói thôi." Cô đi đến bàn bếp và tựa lưng vào đó. "Anh biết mà, em đã kể chuyện của em và giờ đến lượt anh."

"Amada là một phụ nữ nhỏ con và có mái tóc đen. Cô ấy có mắt màu xanh và cặp vú ... à, ngực lớn"

"Hiển nhiên rồi,", Lucy nói một cách lạnh nhạt.

Anh cười lớn và thả viên kem cuối cùng vào bát. "Cô ấy có thói quên khó chịu là để tóc mình vương vãi khắp nơi." Anh đi về phía cô và đút cho cô muỗng kem lớn.

Nó lạnh và thơm. Cô cảm thấy rất tuyệt khi kem từ từ trôi xuống họng. "Làm sao mà một người có thể để tóc mình khắp mọi nơi được cơ chứ?"

"Làm sao anh biết được." Anh tự đút cho mình một muỗng kem và kéo muỗng từ từ ra khỏi miệng "Tóc cô ấy rất dày, và rụng khắp nhà."

Một người phụ nữ có bộ ngực lớn và mái tóc dày. Lucy ghét nguyên tắc của mình. "Anh có bạn gái nào khác không sau Amanda?"

"Không."

"Hẹn hò vớ vẩn thì sao?"

"Anh không nhớ."

Tuyệt thật, anh biết rõ về mối quan hệ của cô trong quá khứ, nhưng dường như không sẵn sàng nói về mình. "Anh có nhớ em sau khi em đi không?" cô hỏi.

Anh đút cho cô thêm muỗng nữa và kéo muỗng ra khỏi miệng cô. "Em sẽ không đi đâu cả." Anh lướt mặt sau của chiếc muỗng lên nụ hoa bên phải của cô. Phần áo ở ngực nhăn nhúm lại dưới cái lạnh của kim loại.

Cô nhìn xuống. "Anh đang làm gì thế?"

"Làm cho nụ hoa em lộ ra phía trước áo. Nó thật sự rất kiêu gợi."

Cô cố để không tròn mắt lại nhìn anh. "Anh nghĩ đến điều đó bao lâu rồi?" Cô liếc nhìn anh, nhưng sự chú ý của anh lại tập trung vào phía trước áo cô.

"Từ khi em bước ra khỏi phòng tắm"

"Anh thật là ... Ngay cả khi chúng ta trò chuyện về con chó của anh, về con mèo của em và về người vợ chưa cưới trước đây của anh nữa sao?"

"Ừ, thì một công đôi chuyện mà." Anh nhìn lên và nhún một bên bờ vai trần. Anh có thể đang nói với em về một chuyện nhưng lại nghĩ về một chuyện hoàn hoàn khác."

"Có lẽ đó là kỹ năng thám tử."

Anh tặc lưỡi và cắm cái muỗng vào giữa bát kem."Giống như chuyện của các chàng trai. Bọn anh nói những điều mà bọn em muốn nghe. Nhưng thật ra bọn anh chỉ muốn lôi kéo bọn em lên giường mà thôi. Nữa không?"

"Anh không quan tâm đến những mối quan hệ trong quá khứ sao ?"

Anh kéo muỗng ra khỏi bát, sau đó đặt bát kem lên bàn phía sau lưng Lucy. Anh đẩy nhẹ muỗng chứa đầy kem màu hồng lên xuống đầu ngực bên trái của cô. "Anh chỉ quan tâm đến em và anh, và việc anh sẽ lôi em ra khỏi chiếc quần nhỏ của em như thế nào mà thôi."

Cô há hốc miệng. "Anh bôi kem lên áo em kìa."

Một nụ cười đểu xuất hiện trên mặt anh. "Điều này xấu hổ nhỉ? Anh đoán là mình phải làm sạch nó thôi." Anh nghiêng người và mút nụ hoa của cô qua làn vải áo. Sự pha trộn giữa cái lạnh của kem và khuôn miệng nóng bỏng của anh khiến cảm giác ngứa ran lan tỏa khắp lồng ngực và xuống đến tận vùng bụng. Cô ngửa người ra sau và luồn tay vào mái tóc đen nhánh của anh khi anh đang làm sạch áo cô. Khi đã hoàn tất , anh mở bung nút áo và mút bầu ngực trần của cô. Không cần phải nhấc môi lên , anh đặt hai tay lên hông cô, nhấc bổng cô lên và đặt cô xuống bàn. Ngay phía trên bát kem lạnh. Nó lật úp sang bên và kem mâm xôi dính vào giữa hai đùi cô.

"Chết tiệt!" Cô cầm lấy bát kem va gạt bớt kem ra khỏi người cô. "Lạnh quá cơ!"

"Xem ra anh lại làm bẩn nữa rồi. Lần này là ở quần lót của em. " Anh cầm lấy bát kem và đặt nó xuống bên cạnh hông cô. Anh cầm hai chân kéo chiếc ghế lên phía trước.

"Đặt chân em lên vai anh để anh làm sạch cho," Anh nói khi ngồi xuống và kéo chiếc ghế lại gần bàn.

Cô không cần anh nhắc lại lần thứ hai.

"Ừm." Anh dùng chiếc lưỡi ẩm ướt liếm sạch kem trong đùi cô. "Em thật tuyệt. Có mùi của quả mâm xôi và mùi của da thịt ấm ấp." Anh từ từ hôn và tiến đến gờ của chiếc quần nhỏ. "Khi anh kết thúc việc thưởng thức em ở đây. Anh sẽ lại ghé thăm bên trong em lần nữa."

Cô ngửa người ra sau và dồn trọng lượng cơ thể lên hai bàn tay chổng ra phía sau. "Anh đã nói là anh sẽ làm cho em phải gào thét tên anh cơ mà."

Anh mỉm cười và nhấn đầu mình vào sâu hơn. Chuyện là một người đàn ông có thể thực hiện hai việc cùng một lúc, anh có thể thực hiện hai điều đó.