Chị Lâm với Lan ngoái cổ nhìn cảnh làm tình chát chúa ở nhà trên. Anh Lâm nằm ngửa. Bà Viên chổng mông đưa lỗ dít cho Báu đụ từ đằng sau. Lồn bà dính sát vào cặc anh Lâm. Bà hưởng một lúc hai khoái lạc Đầu lóc muối tiêu của bà xỏa hết xuống trông dâm loạn không chịu được. Báu vừa nắc vừa phải lấy tay vã chan chát vào cặp mông lớn của bà. Anh Lâm thì phải bóp mạnh cặp vú trái bười. Mặt bà trông đã nư, thỏa mãn dã man. Miệng la oang oác :
- Hai thằng con trai ơi? Tao đụ cái này chắc phải tới chiều tối mới ra à. Tao trả tiền nhiều thì phải đụ cho phỉ chí tang bồng. Đã lắm hai con ơi! Mỗi tuần chấc tao phải tới thăm hai dứa bây một lần. Có tiền mà không biết chơi là ngu!
Để rồi thím dẫn mấy con mẹ tướng tá tới đây cho hai đứa con kiếm tiền. Mấy con mẻ giàu ác ôn lắm. Ui, mấy sợi lông ngựa của thằng Báu qủa là thần tiên. Dâm mấy cũng hổng chịu nổi cặc mày đâu Báu ! Nấc mạnh đi con trai.
Báu nấc bả, bả nấc anh Lâm. Bà trân mình kêu lên:
- Thằng chồng thím mà nó đụ bằng góc tư của Báu thôi, việc gì tao phải đi ngoại tình cho mệt. Một năm nó rờ tới thím có vài lần, mà đâu có nên cơm nên cháo gì cho cam. Có khi tao mới có bú thội, là chả ọc mẹ nó trong miệng tao rồi. Lồn mình kể như huề tiền. Khốn nạn hết sức. Bị thím già rồi, chớ còn trẻ trẻ một chút là tao bỏ thằng chả, xuống đây ăn cơm tháng luôn. Tiền dụ tính riêng. Ngày
đụ vài cái sống qua ngày...
Để cho bả đụ cho đã nư. Chị Lâm hôi Lan :
- Đó là ngoài đường, ngoài rạp, ngoài rẫy, ngoài đìa. Còn trong nhà này, có khi nào anh Lâm với em lén lút vầy kia khác nọ không? Nói cho chị nghe với. Chị thèm nghe lắm!
- Năm lên 7 tuổi là em bất dầu biết nứng rồi. Cứ một tuần lễ, ít nhất em cũng được xem lén ảnh với chị đu vài lần. Những lần đầu thì em còn xem đụ Những lần kế tiếp, em chỉ thích nhìn cảnh chị bú ảnh. Trong buồng chị liếm con cặc dài thoòng của ảnh, là ngoài này em như con điên, em bắt chước le lưỡi liếm ngón tay cái của mình bú nó mà trí óc thì tưởng tượng em dang bú một con cặc. Từ đó em mơ mộng thèm khát. nm mọi cách làm sao dược cầm cặc của anh Lâm mà bú cho đã thèm.
Một lần, ảnh chở em đi ăn phở vào một chiều mưa, ảnh choàng cái áo mưa nhà binh cho cả ảnh và em khỏi ướt. Ngồi yên xe đầng sau thật kín đáo, em cho hai tay ra phía trước, mở nút quần của ảnh, lôi con cặc ra cầm vọc. Ảnh cho xe chạy ra ngoại ô, lên Thủ Đức, lên Biên Hòa, vòng về xa lộ, lên Tam Đa, v.v... Tay thì cầm cặc, miệng em thì xin ảnh làm sao ngừng lại ở đâu, cho em được bú ảnh như chị đã làm... Phải công nhận ãnh bản lĩnh thiệt. Không cho là không cho. Chạy về nhà, trời vẫn còn mưa. Hôm đó, hình như chị bận đi Sàigòn mua vải thì phải. Nhà vấng hoe. Khi ảnh bước vô phòng định thay đồ thì em bước theo ngay. Ảnh cởi cái áo ướt ra treo ở đầu giường, xong đến cái quần dài rồi quần lót. Trước khi ảnh định mặc cái quần ngủ vào, em liều mạng qùy xuống nâng cặc ảnh lên nhìn có mấy giây rồi sà mặt vô há miệng táp ngay con cặc của ảnh em bú ngon lành.
Ngoài kia mưa vẫn như cầm chĩnh mà dổ, gió mạnh gần như bão. Trời lạnh lắm. Tim em đánh ầm ầm. Em sợ chị về bất tữ. Tiếng mưa gió lớn qua có thể làm tiếng mở khóa cửa của chị chìm đi và chị sẽ vào bắt tại trận cuộc ngoại tình. Anh Lâm trần truồng, em cũng vậy. Em đang bú ngon lành, ảnh. xô nhẹ em ra, gương mặt thảm thương, năn nỉ :
- Anh lạy em. Tim anh muốn ngừng dập rồi Lan ơi! Vậy đủ rồi. Đừng để anh phải ngồi từ. Chờ đi chờ... đi... Lan... ơi!
Em hiểu tâm trạng lo âu khấc khoải của Lâm. Em biết tội nghiệp thương hại Lâm. Nhưng ưnh tò mò, thèm khát, "háu ăn" của em to lớn hơn. Em nhào tới, cầm cặc anh Lâm một lần nữa, bú tiếp tục cách dã man cuồng bạo. Em say nồng như con ác thú say mồi. Rồi không biết trong bao lâu, Lâm bắn hàng loạt tinh khí nóng hổi, thơm nồng mằn mặn vào miệng em. Em lại bắt chước chị nuốt gọn, đã nư không một giọt thoát ra ngoài. Xong anh mặc áo quần thật lẹ, bế em chạy nhanh qua buồng em, đặt em lên giường hôn nhanh lên má em, rồi dắp chăn cho em, thoát chạy như tên bay. Em nằm sấp, lót cái gối dưới lồn, nấc khơi khơi, miên man với cơn sướng ngấy ngây cùng cực của trận bú cặc đầu tiên. Miệng em gọi thì thầm tên Lâm vâ nói những câu yêu đương da diết..
Đó chỉ có lần đó là táo bạo nhất sảy ra trong nhà này. Còn thì chi lừa lừa, chị bận ở nhà bếp, trên này em nằm sấp lên người của ảnh ngoài võng, bất kể chuyện đời xưa, lúc hoàng hôn. Hay vờ nhảy tỏm lên dùi ảnh ngồi xem TV. Hay cọ quẹt ở bàn tay, mông đít. Hoặc cầm tay ảnh để lên mu lồn em...
Phải phục lương tâm anh Lâm. Coi như em mở ngõ trăm phần trăm, việc còn lại là ảnh chỉ cầm đũa gắp cho vào mồm nuốt. Vậy mà gần sáu năm liên tục. Dù có những lần anh thấy em thèm qúa nằm khóc một mình trong khi chị đi vắng... Hoàng đi vắng, cần gì ở nhà này. Những đêm trăng sáng ở ngoài rẫy xa ớ Thủ Đức. Những trưa ngoài đầm tranh Lái Thiêu. Những chạng vạng "trốn mưa " ở một hoang miếu. Hàng trăm hàng ngàn cơ hội để Lâm có thể làm thịt em, dù em là nai tơ mà rồi chàng về "tay không"? Với cõi lòng bừng cháy, thiêu đốt hết, ngoại trừ lương tâm. Có khi Lâm gọi em bằng con xưng bố. Có lúc chàng gọi bàng em xưng anh. Dù chàng hiểu em đã khám phá sự liên hệ của chàng với em chẳng có huyết thống ràng buộc, Lâm vẫn dứng lại, vững chấc, mỗi lần nỗi cám dỗ đẩy chàng xuống hố sâu...
Nhà trên không nghe bà Viên gào la nữa. Bà đã ra thêm cái thứ tư. Báu và anh Lâm bế bà vào phòng, đấp ra cho bà đánh giấc. Xế trưa hôm đó, bà thức dậy, dùng cơm với gia đình chị Lâm sau khi đã phát lương cho hai "người con trai", mỗi người đúng 100 ngàn, cho riêng chị Lâm 5 ngàn. Từ hôm đó, bà lớn nào muốn ngoại tình cũng phải order cá cặp, hoặc Lâm với Hoàng, hoặc Lâm với Báu hoặc hai cậu bé, nhưng phải cùng một lúc. Và, chị Lâm nổi tiếng là bà "Tào kê cá cặp" cũng từ đó.