"Vòng cổ?" Chân Tần Bì buột mồm phía sau anh, nói to lên điều mà anh đang nghĩ. Giọng của tên lính nhỏ đanh lại bởi kinh tởm. "Nhìn chúng kìa - chúng là mèo kiểng! Tụi này thì nhằm nhò gì mà chúng ta không đánh được."
"Im," mèo bảo trợ của nó, Da Bụi, lẳng lặng cảnh cáo nó. "Chừng nào chưa đánh giá đầy đủ kẻ thù chừng đó chúng ta không biết tí gì về bọn mèo này cả."
Sao Lửa vẫn im lặng cho đến khi tất cả mèo lạ đã tiến vào trảng trống và đứng xúm xịt quanh bộ tộc Cọp. Một tên mèo đen trắng khổng lồ bước ra khỏi hàng ngũ của chúng và đến đứn cạnh Sao Cọp. Sao Lửa đoán đấy là tộc trưởng của lũ mèo mới đến. Hắn to gần bằng Sao Cọp, mình mẩy rắn chắc và chi chít sẹo chiến trường. Mặc dù chúng mang vòng cổ, nhưng Sao Lửa biết rằng bọn chúng không phải là những mèo kiểng được nâng niu, nuông chiều.
Phía sau tên chiến binh đen trắng xuất hiện một gã mèo đen nhỏ choắt, gã này bước đi nhẹ bẵng qua bãi cỏ đến đứng cạnh phía bên kia của Sao Cọp. SaoLửa không thể tưởng tượng được gã là ai - trông gã giống mèo lang y hơn là một chiến binh.
Sao Lửa cảm thấy từng sợi lông trên da mình như ngứa ran lên, bà bầu không khí thật nặng nề, như thể một cơn bão bùng tới vậy. "Sao Cọp," anh meo, cố giữ giọng mình thật đĩnh đạc. "Ông có muốn cho chúng tôi biết đám bạn mới của ông là ai không?"
"Đây là bộ tộc Máu," Sao Cọp thông báo. "Họ đến từ Khu nhà của Hai Chân. Ta thỉnh họ đến khu rừng này để thuyết phục lũ ngu các ngươi sáp nhập vào với ta. Ta biết chắc chắn ngươi sẽ không tự động đồng ý yêu cầu đó đâu mà."
Một tiếng rít sôi sục nổi lên trong bộ tộc Sấm và bộ tộc Gió. Sao Lửa nghe thấy Vuốt Gai thì thầm. "Có nhớ bọn mèo phiến loạn mà chúng ta đã dò thấy mùi vào cái ngày mà tôi được phong chiến binh không? Tôi cá cái mùi đó là của bộ tộc Máu đấy."
Có thể cậu ta nói đúng lắm chứ, Sao Lửa nghĩ. Một toán mèo lang thang từ Khu nhà của Hai Chân đã đi tiền trạm, để kiểm tra khu rừng xem Sao Cọp sẽ cho chúng những gì. Vậy thì, chính xác Sao Cọp đã đề nghị cho chúng những gì? Cùng chia sẻ khu rừng để đổi lấy việc chúng sẽ giúp lão đánh nhau chăng?
"Ngươi thấy đấy, Sao Lửa?" Giọng của Sao Cọp hả hê đắc chí. "Ta thậm chí còn đầy quyền năng hơn cả bộ tộc Sao nữa, bởi vì ta đã thayd dổi số bộ tộc trong rừng từ bốn còn thành hai. Bộ tộc Máu và bộ tộc Cọp sẽ cùng nhau cai trị."
Sao Lửa loáng choáng vàng nhìn chòng chọc vào kẻ thù của mình. Bây giờ không thể nói lý lẽ với Sao Cọp được rồi. Thói ham muốn quyền lực đã bóp mép hắn đến mức trong tâm trí hiện nay chỉ còn mỗi một ý rằng hắn cai trị tất cả mọi thứ, thậm chí còn làm lu mờ cả ánh sáng của bộ tộc Sao.
"Không đời nào, Sao Cọp," anh từ tốn trả lời. "Nếu ông muốn chiến đấu, thì chúng ta hãy chiến đấu. Bộ tộc Sao sẽ cho biết ai đầy quyền năng hơn."
"Ngươi đúng là đồ óc chuột!" Sao Cọp xỉa xói. "Hôm nay ta đã chuẩn bị đến đây để nói chuyện với ngươi. Nên nhớ chính ngươi là kẻ đã đẩy chúng ta đến cảnh này. Và khi bon cùng tộc với ngươi hấp hối chờ chết quanh ngươi, chúng sẽ trách móc bằng những hơi thở cuối cùng của chúng." Hắn ngoảnh mặt sang đám đông mèo đang xếp hàng phía sau mình. "Bộ tộc Máu, tấn công!
Không mèo nào nhúc nhích.
Đôi mắt hổ phách của Sao Cọp trợn tạo và hắn thét gào. "Tấn công, ta ra lệnh cho các ngươi!"
Vẫn không một chiến binh nào chuyển động ngoại từ gã mèo đen nhỏ - bước lên một bước. Gã liếc về phía Sao Lửa. "Ta là Roi Quất, đầu lĩnh bộ tộc Máu," hắn meo, giọng lạnh lùng, và lặng lẽ. "Sao Cọp, các chiến binh ta không phải để cho ngươi ra lệnh. Họ sẽ chiến đấu chừng nào ta bảo họ chiến đấu, bằng không thì không bao giờ."
Cái nhìn mà Sao Cọp thảy cho gã mèo kia đầy vẻ hồ nghi, và phừng phực tóe ra tất cả nỗi căm thù mà hắn từn thể hiện với Sao Lửa, tựa hồ như hắn không thể nào tin rằng cái mâu lông nhãi nhép này lại dám coi thường mình. Sao Lửa chộp ngay lấy cơ hội đó. Anh bước tới trước cho đến khi đứng ngay trước mặt hai tên tộc trưởng. Phía sau, anh nghe thấy tiếng Vằn Xám kêu lên, "Sao Lửa, cẩn thận!"
Nhưng đây không phải là lúc để cẩn thận. Tương lai của khu rừng đang lâm nguy, đang nằm chông chênh trên một sợi lông giữa ham muốn quyền lực khát máu của Sao Cọp, và sự xuất hiện đột ngột của bộ tộc Máu xa lạ.
Giờ thì Sao lửa có thể thấy rằng chiếc vòng đeo quanh cổ Roi Quấy được đính đầy răng - răng chó, và cả răng... mèo. Ối, lạy bộ tộc Sao vĩ đại! Chẳng lẽ chúng giết cả đồng loại của mình và đeo răng như một chiến lợi phẩm hay sao>
Bọn mèo khác cũng đeo thứ đồ trang sức kinh tởm giống như vậy. Bụng Sao lửa thắt lại và tâm trí anh sây xẩm với hình ảnh máu chảy thành dòng xuống sườn thung lũng, nhớ nháp ngập ngụa quanh chân của bầy mèo. Nỗi kinh khiếp của anh không chỉ dành riêng cho mình và bộ tộc của mình, mà còn cho tất cả mèo trong rừng - cả mèo bạn lẫn mèo kẻ thù cũng đều như nhau.
Thật sự là máu sẽ thống trị khu rừng như Sao Xanh đã tiên đoán chăng? Hay bà ngụ ý rằng bộ tộc Máu sẽ nắm quyền? Sao Lửa bắn một tia nhìn cháy sém qua Sao Cọp, muốn bộc lộ tất cả nỗi căm thù mà anh cảm thấy về lão mèo đã đẩy họ đến nước này.
Nhưng Sao Lửa biết mình phải cố bám lấy sự tự chủ của mình nếu muốn gây bất cứ ấn tượng nào với bọn mèo bộ tộc Máu này. Nghiêng đầu về phía tộc trưởng của chúng, anh meo thật rành rõ để tất cả mọi mèo đều có thể nghe thấy, "Chào Roi Quất. Ta là Sao Lửa, tộc trưởng bộ tộc Sấm. Ta ước gì mình có thể nói rằng ngài được hoan nghênh trong khu rừng này. Nhưng ngài sẽ không tin ta đâu nếu như ta nói như vậy, và ta không hề ước muốn nói dối ngài gì hết. Không giống như mèo được cho là đồng minh của ngài ở đây, ta là một mèo trọng danh dự." Anh búng đuôi về phía Sao Cọp, cố đặt hết vẻ khinh bỉ mà anh cảm thấy vào cử chỉ đơn giản đó. "Nếu ngài tin vào bất cứ lời hứa nào mà hắn đã hứa với ngài, thì ngài đã lầm to rồi."
"Sao Cọp nói với ta rằng hắn có kẻ thù ở trong rừng." Có sự lạnh thấu của mùa lá trụi trong giọng nói của gã mèo đen. Khi Sao Lửa nhìn vào mắt hắn, có cảm giác như mình đang nhìn vào cái sâu thẳm của màn đêm, tuyệt nhiên không được thắp sáng, dù chỉ là bằng một tia sáng nhỏ nhất, từ bộ tộc Sao. "Tại sao ta nên tin ngươi thay vì tin hắn?"
Sao lửa hít một hơi thật sâu. Đây là cơ hội mà anh hằng mong đợi, cơ hôi mà anh đã bỏ lỡ ở cuộc Tụ Họp vừa qua, khi sấm sét đã cắt ngang buổi họp mặt. Cuối cùng thì anh cũng có thể đứng trước cả bốn bộ tộc của khu rừng và đưa quá khứ tội lỗi của Sao Cọp ra ánh sáng. Nhưng bây giờ vấn đề không chỉ là làm lu mờ danh tiếng của Sao Cọp, mà còn là việc cứu cả khu rừng khỏi bị diệt vong.
"Hỡi mèo của các bộ tộc." Sao Lửa bắt đầu, "và đặc biệt là mèo của bộ tộc Máu, các vị không cần phải tin hoặc không tin ta. Tội ác của Sao Cọp sẽ tự nói về nó. Khi hắn còn là chiến binh của bộ tộc Sấm, hắn đã giết hại thủ lĩnh trợ tá của chúng tôi, Đuôi Đỏ, với hy vọng được nắm giữ vị trí của ông. Đầu tiên Tim Sư Tử đã được chọn làm thủ lĩnh trợ tá, nhưng khi ông chiến binh cao quý ấy chết trong một trận chiến với bộ tộc Bóng Tối, thì cuối cùng Sao Cọp cũng đạt được tham vọng của mình."
Anh dừng lại; một sự im lặng rợn người bao trùm cả trảng trống, chỉ bị phá vỡ bởi một tiếng lầm bầm khinh bỉ từ phía Sao Cọp. "Cứ phun hết ra đi, đồ mèo kiểng ranh. Sẽ chẳng thay đổi được gì đâu."
Sao Lửa không đếm xỉa đến lão. "Trở thành thủ lĩnh trợ tá vẫn chưa đủ," anh tiếp. " Sao Cọp muốn trở thành tộc trưởng của bộ tộc chúng tôi. Lão giăng bẫy cho sao Xanh ở cạnh đường Sấm Rền, nhưng lính nhỏ của tôi lại sa vào cái bẫy đó, thay vì Sao Xanh. Đó là lí do tại sao Da Xỉ Than có một cái chân khập khiễng như vậy."
Tiếng xì xầm hoang mang quét qua trảng trống. NGoài trừ bộ tộc Máu, tất cả họ đều biết Da Xỉ Than, cô vốn được yên mến bởi cả những mèo thuộc bộ tộc khác.
"Sau đó Sao Cọp đã âm mưu với Đuôi Gãy, cựu tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối, tù binh của bộ tộc Sấm," Sao Lửa nói với những mèo đang lắng nghe. "Hắn đã dẫn một đám mèo phiến loạn đến trại bộ tộc Sấm, và rắp tâm muốn giết Sao Xanh bằng chính móng vuốt của hắn. Ta đã ngăn chặn hắn, và khi bộ tộc Sấm đánh đuổi được bọn tấn công thì chúng tôi cũng trục xuất hắn luôn. Làm mèo phiến loạn, hắn lại giết chết một chiến binh nữa của chúng tôi, là Gió Lốc. Sau đó, trước khi chúng tôi biết được hắn đang làm gì, thì hắn đã biến mình thành tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối."
Sao Lử dừng lại và nhìn quanh. Anh không biết chắc bọ tộc Máu và Roi Quất tiếp nhận tất cả những việc này như thế nào, nhưng anh có thể thấy là mình đã khiến những mèo khác trong trảng trống khiếp sợ. Anh tỏ ra thật vững vàng, muốn bảo đảm họ nghe được phần cuối cùng, phần khủng khiếp nhất của câu chuyện.
"Nhưng Sao Cọp vẫn muốn trả thù bộ tộc Sấm. Cách đây ba mùa trăng, một bầy chó bị sổng vao rừng. Sao Cọp đã săn mồi cho chúng ăn, sau đó rải những con thỏ chết theo một con đường dẫn từ hang trú ẩn của chúng đến trại bộ tộc Sấm, hòng dẫn chúng đến chỗ chúng tôi. Hắn đã giết một trong những nữ miu của chúng tôi, Mặt Vện, rồi đặt bà ở gần trại đề bầy chó nếm được mùi máu mèo. Nếu chúng tôi không tìm ra cách trốn thoát kịp thời, chì chắc chắn cả bộ tộc Sấm đã bị xé tan tác rồi."
"Đào thoát hay đấy," Sao Cọp ngao.
"Thế nhưng," Sao Lửa buộc mình nói tiếp, "chính tộc trưởng chúng tôi, Sao Xanh đã chết một cái chết anh dũng nhất trong bất cứ mèo nào, để cứu ta và cả bộ tộc của bà khỏi bầy chó."
Anh đinh ninh sẽ có những tiếng ngao giận dữ nổi lên, nhưng chỉ có sự im lặng đón chào anh khi anh kết thúc câu chuyện. Các cặp mắt của từng mèo dán chặt vào anh, sững sờ vì sốc.
Sao Lửa liếc nhìn Sao Báo Đốm, vẫn đang đứng cùng với Bàn Chân Đen và Vằn Đen phía sau Sao Cọp một chút. Mụ tộc trưởng bộ tộc Sông có vẻ hoảng vía. Trong vài nhịp tim đập, Sao Lửa hy vong mụ sẽ ngay lập tức phá vỡ sự thỏa thuận của mụ với Sao Cọp và rút bộ tộc khỏi ách cai trị của hắn, nhưng mụ ta vẫn im lặng.
"Đấy là quá khứ của Sao Cọp." Sao Lửa gấp gáp meo, quay trở lại Roi Quất. "Tất cả những sự việc đó cho thấy một điều - hắn sẽ làm bất cứ việc gì vì quyền lực. Nếu hắn hứa sẽ chia sẻ khu rừng cho ngài, đừng rin hắn. Hắn không đời nào chịu nhả một dấu chân cho ngài, hay cho bất kỳ mào nào khác."
Mắt của Roi Quất híp lại, Sao Lửa có thể thấy rằng hắn đang suy nghĩ cẩn thận về những gì hắn vừa nghe, và hy vọng nhá lên trong bụng Sao Lửa một tia lửa nhỏ. "Sao Cọp đã nói với ta hắn đã dự định gì với bầy chó khi hắn đến gặp ta cách đây hai mùa trăng." Tên mèo đen quay đầu lại để ánh mắt dán chặt vào tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối. "Hắn không nói cho ta biết kế hoạch của hắn đã thất bại."
"Giờ chẳng việc gì thành vấn đề nữa," Sao Cọp cộc cằn chen vào. "Bọn ta đã thỏa thuận với ông, Roi Quất. Giờ hãy chiến đấu cạnh bọn ta, thì ông sẽ có tất cả những gì ta đã đề nghị với ông."
"Bộ tộc của ta và ta chỉ chiến đấu khi ta chọn cách chiến đấu thôi," Roi Quất meo. Với Sao Lửa, gã thêm, "Ta sẽ suy nghĩ về những gì ông nói. Hôm nay sẽ không có trận chiến gì hết."
Lông của Sao Cọp xù lên giận dữ và đuôi hắn điên tiết quật đồm độp từ bên này sang bên kia. Mọi cơ bắp của hắn gồ lên và hắn dùn thụp người lại. "Đồ phản bội!" hắn ngao to, nhảy phóng vào Roi Quất, móng vuốt giương hết cả ra.
Chứng kiến trong nỗi bàng hoàng, Sao Lửa cầm chắc sẽ thấy gã mèo nhỏ hơn bị xé tan xác. Anh biết rõ từ những trải nghiệm cay đắng của mình về sức mạnh trong những cơ bắp của Sao Cọp. Nhưng Roi Quất giật mạnh người sang một bên, tránh lẹ đúng lúc Sao Cọp đáp xuống. Khi lão mèo mướp to đùng quay sang đối mặt với đối phương thì Roi Quất đã bất ngờ giơ hai chân trước ra chém phập xuống. Mặt trời nhợt nhạt mùa lá trụi lóa lên một cách bất tự nhiên ở đầu từng móng vuốt của hắn. Sao Lửa cảm thấy máu mình lạnh cứng lại. Hóa ra những móng vuốt của Roi Quất đều được gia cố bằng những chiến răng chó sắc bén, dài ngoằng.
Một cú đòn trúng vai khiến Sao Cọp mất thăng bằng. Lão ngã oạch sang một bên, phô phần bụng ra, thế rồi, những móng vuốt hung tợn của Roi Quất chìm vào cổ họng lão. Máu phọt ra khi gã mèo nhỏ quắt rị người xuống tới tận đuôi của Sao Cọp chỉ với một cú rách gọn hơ.
Một tiếng rú giận dữ tuyệt vọng vụt ra khỏi Sao Cọp, liền bị chặn ngay bởi tiếng nghẹ thở rùng rợn. Thân mình lão giãy đành đạch, tứ chi giật cục và đuôi vụt lia lịa xuống đất. Trong một nhịp tim đập, sự bất động kéo ập đến với lão ta, và Sao Lửa biến lão đang rơi vào tình trạng hôn mô của một tộc trưởng vừa mất đi một mạng, để rồi sẽ tỉnh dậy sau một lúc với sức lực đã được khôi phục và những mạng sống còn lại.
Nhưng mà, thậm chí đến bộ tộc Sao cũng không thể chữa lành vết thương kinh khủng kia. Roi Quất đã đứng lên và lạnh lùng dòm cơ thể của Sao Cọp lại giật giật một lần nữa. Dòng máu đỏ sẫm vẫn tuôn ào ạt, tràn ra mặt đất thành một dòng chảy không ngừng. Sao Cọp lại phọt ra một tiếng rú nữa - Sao Lửa muốn bịt tai lại để không phải nghe thấy nó, nhưng anh cứ ngây ra, đứng như trời trồng tại chỗ.
Thêm một lần nữa, cơ thể của lão mèo mướp to lớn lại bất động trong một nhịp tim đập, nhưng một lần nữa, vết thương toác hoác đến nỗi trạng thái hôn mê để chữa lành cũng đành chào thua. Lại một cơn co thắt nữa tóm lấy cơ thể của Sao Cọp. Trong cơn đau đớn, những móng vuốt của lão cào trốc cả những túm cỏ khỏi mặt đất, tron gkhi những tiếng rống của lão đang dần chuyển từ giận dữ sang sợ hãi.
Hắn đang chết chín lần, Sao Lửa nhận ra. Ôi, bộ tộc Sao, không...
Đó là một cái chết mà anh không ham muốn thấy ở bất cứ mèo nào, kể cả Sao Cọp - và anh tưởng chừng như nó sẽ không bao giờ kết thúc.
Khi chứng kiến hồi kết thúc thê thảm cho vị tộc trưởng mà họ tin là bất khả chiến bại, những tiếng ngao khiếp hãi vang lên từ phía các chiến binh bộ tộc Cọp. Xong rồi, Sao Lửa nhận thấy tất cả bọn mèo đều chạy tán loạn; vài mèo xông vừa qua người anh trong cơn hoảng sợ phát điên rồi, chạy trốn khỏi trảng trống. Từ đâu đó phía sau mình, anh nghe thấy tiếng Sao Cao hô to với các chiến binh của ông, "Yên! Giữ nguyên hàng ngũ!"
Sao Lửa biết mình không cần phải ra mệnh lệnh tương tự cho các chiến binh của mình. Họ sẽ đứng cùng với anh đến khoảnh khắc cuối cùng.
Sao Cọp bây giờ đang thở hồng hộc, trận chiến giành sự sống đang làm ông ta kiệt sức. Sao Lửa bắt gặp đôi mắt hổ phách của ông ta, long lên vì đau đớn, sợ hãi và hận thù. Sau đó cơ thể của ông giật lên lần cuối rồi nằm ngay đơ.
Sao Cọp đã chết.
Đông cứng người lại, không tin nổi. Sao Lửa nhìn trơ trơ xuống thi thể bất động của ông ta. Kẻ thù truyền kiếp của anh, mèo nguy hiểm nhất trong rừng, mèo mà anh trông chờ một trận sống mái... đã chết rồi... chỉ chết như thế thôi.
Sao Lửa bị bỏ lại đối mặt với Roi Quât. Gã mèo đe nhỏ thó trông thản nhiên như không. Bây giờ Sao Lửa đã biết rằng không nên đánh giá thấp y dựa vào kích thước của y. Anh biết mình chưa từng bao giờ đụng độ với mèo nào nguy hiểm hơn gã này, mèo mà chỉ với một cú rạch độc nhất đã có thể kết kiễu cả chín mạng của một tộc trưởng!
Phía sau Roi Quất, lũ mèo bộ tộc Máu sấn tới như thể chúng chuẩn bị tấn công, và Sao lửa đã liếc một cái sang các chiến binh của mình để chắc chắn họ đang ở trong tư thế sẵn sàng. Họ đứng trong hàng với những chiến binh bộ tộc Gió, và Sao Lửa căng người ra để cùng phóng lên cùng với họ, nhưng khi anh nhìn lại kẻ thù của mình, thì Roi Quất đã giơ một cái chân ướt đẫm máu lên.
Quân mèo phía sau y dừng lại.
"Bọn bay đã thấy chuyện gì xảy đến với mèo dám coi thường bộ tộc Máu rồi đấy," gã mèo đen điềm nhiên cảnh báo họ. "Tên bạn này của bọn bay," - y phẩy đuôi về phía cơ thể bất động của Sao Cọp một cách khinh bỉ - "nghĩ rằng hắn có thể điều khiển được bọn ta. Hắn lầm rồi."
"Chúng tôi không muốn điều khiển các vị," Sao Lửa cất cao giọng. "Tất cả những gì chúng tôi muốn là được sống một cuộc sống yên bình. Chúng tôi rất tiếc là Sao Cọp đã đưa các vị đến đây bằng những lời nói dối. Vậy, xin hãy săn bắt thoải mái trước khi các vị trở về nhà."
"Trở về nhà?" Roi Quất trợn tròn con mắt lên với vẻ khinh bỉ và không tin. "Bọn ta không đi đâu hết, thằng ngốc rừng kia. Trong thị trấn nơi bọn ta sống có vô số, vô số mèo, mà mồi sống thì khan hiếm. Ở đây, trong khu rừng này, bọn ta sẽ không cần phải lê thuộc vào rác rưởi của Hai Chân để kiếmt hức ăn nữa."
Ánh mắt y lừ đừ lướt từ Sao Lửa đi khắp bộ tộc Sấm và bộ tộc Gió đang sẵn sàng chiến đấu. "Bây giờ bọn ta tiếp quản vùng lãnh thổ này," hắn tiếp tục. "Ta sẽ thống trị cả khu rừng lẫn thị trấn. Nhưng ta hiểu rằng bọn bay cần có thời gian để chấp nhận chuyện này. Bọn nay có ba ngày để rời khỏi đây - hoặc là gặp bộ tộc của ta trên chiến trường. Ta sẽ đợi quyết định của bọn bay lúc bình minh ngày thứ tư."