Ria Độc Nhất bắt đầu lao nhanh xuống con dốc về phía những bụi cây bị tuyết phủ kín. Vuốt Cọp lao nhanh như chớp theo anh, Vằn Đen theo sát gói ông. Tim Lửa theo sau anh mèo mướp có bộ long bóng mượt, qua đường hầm hẹp rí dẫn vào trại bộ tộc Gió. Đám kim tước vẫn dày đặc và sắc nhọn như chú nghĩ. Vằn Xám và những chiến binh khác đợi ở trên đỉnh dốc, một làn sóng tấn công khác sẽ sẵn sàng đột kích sau đợt xung phong ban đầu.
Tim Lửa dừng gấp lại, choáng váng trước cảnh tượng chào đón chú trong trảng trống của trại. Lần trước chú đã đến đây, dò tìm dấu vết khả dĩ dẫn họ lần đến chỗ của bọ tộc bị mất tích, nơi này rất hoang tàn và thinh lặng. Bây giờ khoảng đất trống trần ngập những con mèo đang quần thảo, gào rú, lăn lộn quằn quại. Ria Độc Nhất nói đúng - những mèo bộ tộc Gió bị áp đảo về số lượng 1 cách vô vọng. Một đoàn chiến binh sung sức của bộ tộc Bóng Tối và bộ tộc Sông đang đợi ở bên rìa trảng trống, trong khi bộ tộc Gió không hề có đội quân dự phòng. Toàn thể bộ tộc của họ đều lâm trận, các lỉnh nhỏ và mèo già, các chiến binh và những nữ miu.
Tim Lửa phát hiện ra Hoa Sớm đang vật nhau với một chiến binh bộ tộc Bóng Tối. Bà mèo bộ tộc Gió trông có vẻ kiệt sức và sợ hãi, lông bà dựng đứng lên thành từng mảng rách tả tơi. Tuy nhiên, bà vẫn nhanh nhẹn xoay người và cào kẻ tấn công mình, nhưng hắn to hơn bà nhiều nên đã dễ dàng tống bà xuống đất bằng một cú đòn mạnh bạo.
Rú lên một tiếng, Tim Lửa lao tới và đáp thẳng xuống đôi vai của tên mèo bộ tộc Bóng Tối. Chú bám chặt hắn trong khi tên chiên binh bị bất ngờ, ngạc nhiên cố giũ lắc hòng bắt chú phải buông ra. Hoa Sớm giương móng vuốt cào mạnh tên mèo trong khi TIm Lửa ghì hắn xuống đất. Tên mèo chiến binh bộ tộc Bóng Tối rú lên thê thiết và cố dứt mình thoát ra được. Hắn chạy thẳng vào bức tường trại đầy gai và chui hẳn qua đó. Hoa Sớm liếc nhìn Tim Lửa một cái tỏ vẻ biết ơn rồi trở lại trận chiến.
Tim Lửa nhìn quanh, vẩy những giọt máu khỏi mũi mình. Đoàn quân chầu rìa của bộ tộc Bóng Tối và bộ tộc Sông giờ đã xông vào trận chiến. Cánh quân đầu của bộ tộc Sấm đến đã quân bình số lượng được một lúc, nhưng bây giờ đã đến lúc cần đến đội quân thứ hai. Tim Lửa nghe thấy tiếng thét xung trận của Vuốt Cọp vang lên, và trong chớp mắt, Bão Trắng đã hiện ra ở giữa trảng trống, theo sau là Vằn Xám, Gió Lốc và những chiến binh còn lại của bộ tộc Sấm.
Tim Lửa túm lấy một chiến binh bộ tộc Sông, phang một chân gạt hắn té sấp và chân còn lại ghim chặt hắn xuống. CHú lật cho tên mèo nằm ngửa bụng ra và dùng chân sau đạp mạnh vào bụng hắn. Tên mèo bộ tộc Sông búng người tránh kịp và đâm sầm vào một chiến binh bộ tộc Gió. Anh chiến binh này quay lại, sửng sốt. Tim Lửa nhận ra Ria Độc Nhất ngay lập tức và theo dõi anh ta chồm lên, tấn công tên mèo bộ tộc Sông, không một khoảnh khắc dừng lại. Tim Lửa có thể thấy ngọn lửa căm thù hừng hực trong mắt Ria Độc Nhất. Chú có thể để cho anh kết thúc hiệp đấu này.
Một tiếng rít quen thuộc khiến Tim Lửa chú ý. Vằn Xám đang chiến đấu cùng một tên mèo xám bộ tộc Bóng Tối. Đó là Bàn Chân Ướt, một chiến binh đã cùng họ chiến đấu để giải phóng bộ tộc Bóng Tối khỏi Sao Gãy. Hai chiến binh ngang tài ngang sức. Vằn Xám vung chân ra sau đạp mạnh cho Bàn Chân Ướt văng ra rồi quay sang, tìm một mèo khác để tấn công. Tim Lửa thấy một mèo bộ tộc Sông ngay phía sau Vằn Xám. Trong tiếng náo động của chiến trường, chú nghe thấy máu réo ầm ầm trong tai mình. Liệu Vằn Xám có tấnc công một trong những chiến binh đồng ngũ của Suối Bạc hay không?
Vằn Xám nhảy vọt lên, và Tim Lửa nín thở. Nhưng thay vì đáp xuống người của tên mèo bộ tộc Sông, Vằn Xám bay vèo qua người hắn và đáp xuống lưng của một chiến binh bộ tộc Bóng Tối khác.
Tim Lửa nghe Vuốt Cọp gọi tên mình. Chú quay đầu lại thì thấy ông chiến binh ở đầu đằng kia của trảng trống. Chiến trường ở đó dày đặc hơn, với những mèo của tất cả các bộ tộc đang quần nhau ác liệt.
Khi bay đến với thủ lĩnh trợ tá bộ tộc Sấm, Tim Lửa cảm thấy Lông Báo Đốm tóm được chân sau của chú và kéo rị chú xuống.
"Người!" bà thủ lĩnh trợ tá bộ tộc Sông rít lên. Họ đã gặp nhau trong trận đánh vừa qua ở khe núi, nơi Vuốt Trắng chết.
Tim Lửa giằng mạnh bà ta ra và trượt ngã vập lưng xuống đất. Quá trễ, chú nhận thấy là mình đã để lộ phần bụng mềm của mình ra. Lông Báo Đốm không lãng phí một khoảnh khắc nào. bà chồm lên và đáp xuống TIm Lửa bằng tất cả sức mạnh của bà. Chú cảm tưởng như gió bị tống ra khỏi người mình trước khi những móng vuốt sắc như gai rạch sâu vào bụng chú. Chú thét lên đau đớn. Khi mắt chú trợn lên, chú thấy Vuốt Cọp ở bên hông trảng trống, đang nhìn chú với đôi mắt lạnh lùng, không chút cảm xúc.
"Vuốt Cọp," Tim Lửa rú lên. "Cứu tôi!"
Nhưng Vuốt Cọp không hề động tĩnh gì. Ông ta chỉ trố mắt nhìn Lông Báo Đốm cào Tim Lửa túi bụi.
Sự tức giận tột cùng đã truyền cho Tim Lửa sức mạnh mà chú cần. Chú chịu đừng cơn đau, co hai chân sau lại, và đạp hết sức vào bụng Lông Báo Đốm. Tim Lửa thấy cú sốc hiện trên mặt của ông thủ lĩnh trợ tá khi cú đá hất bà chiến binh lên và ném bà xa đến nửa trảng trống. Tim Lửa cố đứng dậy và nhìn trừng trừng vào Vuốt Cọp, bừng bừng vì đau đớn và căm giận. Vuốt Cọp đón ánh mắt của chú với một vẻ căm thù không giấu diếm, đoạn xông vào cuộn hỗn chiến.
Một cú táng mạnh vào sau đầu TIm Lửa khiến chú mất thăng bằng. Chú lảo đảo và quay sang thì thấy Lông Đá Quý. Tên chiến binh bộ tộc Sông đang chuẩn bị tung một cú quạt nữa. Tim Lửa thụp xuống né và Lông Đá Quý theo đà tông thẳng vào Bão Trắng. Ông mèo bộ tộc Sấm liền quay lại, táp vào miếng da cổ của Lông Đá Quý. TIm Lửa cố nhào đến giúp ông chiến binh lông trắng, nhưng có những móng vuốt kìm giữ chú lại, cắm vào hông chú. Chú vằn người để xem đó là ai và thoáng thấy một bộ lông màu xám. Đó là Suối Bạc.
Khuôn mặt của cô mèo nhăn nhúm lại vì trận chiến khốc liệt khi cô chồm về phía chú. Máu đang chảy giọt vào mắt cô, và Tim Lửa tin chắc là cô chưa nhận ra chú. Cô rụt một tay lại và chú thấy những móng vuốt dài của cô loáng lên, chuẩn bị vụt. Lúc Tim Lửa híp mắt lại, căng người ra chuẩn bị đón cú vồ, bỗng chú nghe thấy một tiếng ngao đau đớn quen thuộc. "Suối Bạc! Không!"
Vằn Xám, Tim Lửa nghĩ.
Suối Bạc chựng lại, lắc đầu, và nhận ra Tim Lửa cùng với một tiếng kêu sững sờ. Cô đáp xuống trở lại bốn chân, mắt mở to vì sốc.
Tim Lửa phản ứng theo bản năng, máu chú sôi lên với trận đấu. Không suy nghĩ, chú nhảy lên lưng cô mèo bộ tộc Sông và ghì chặt cô xuống đất. Cô không giằng co gì khi chú kéo đầu của cô lại và chuẩn bị cắn một cú ác liệt vào vai cô. Nhưng khi Tim Lửa ngước đầu lên lấy thế, chú cảm thấy đôi mắt Vằn Xám đang dán chặt vào chú. Anh chiến binh lông xám đang hoảng vía nhìn chú ở rìa trận đấu.
Cái nhìn thảng thốt và hoài nghi trong mắt của anh bạn đã đánh động tất cả các giác quan của Tim Lửa. Chú dừng lại, co vuốt vào, và thả lỏng Suối Bạc ra. Cô mèo trườn đi khỏi và biến mất vào những bụi kim tước xung quanh. Tim Lửa nhìn theo, cảm thấy bàng hoàng khi Vằn Xám chạy theo cô.
Tim Lửa có cảm giác như mình vẫn đang bị theo dõi. Chú ngó quanh và bắt gặp đôi mắt của Vằn Đen ở phía bên kia trảng trống. Tim Lửa chột dạ. Rốt cuộc thì cuộc tình của Vằn Xám đã buộc chú phải bất trung với bộ tộc Sấm - chú đã thả một chiến binh kẻ thù đi! Vằn Đen đã thấy được bao nhiêu? Ngay sau đó Tim Lửa nghe thấy tiếng Gió Lốc kêu cứu. anh chiến binh mèo mướp đang vật lộn kịch liệt với Sao Đêm, tên tộc trưởng bộ tộc Tim Lửa băng qua đám mèo đến bên Gió Lốc.
Không dừng suy nghĩ, Tim Lửa nhào tới, chộp túm lấy Sao Đêm từ phía sau. Gã chiến binh lông đen rú lên điên cuồng khi Tim Lửa kéo gã ra sau và cắm phập những móng vuốt sắc nhọn của mình và bộ lông của Sao Đêm. Chú đã sát cánh chiến đấu cùng gã chiến binh này chỉ cách đây vài mùa trăng để giúp gã truất phế SaO Gãy. bây giờ chú lại cắm hàm răng của mình vào vai Sao Đêm bằng nỗi căm thù y hệt như chú đã dùng để chống lại tên tộc trưởng trước kia của bộ tộc Bóng Tối.
Sao Đêm kêu ré lên và nhăn nhó vì bị Tim Lửa kẹp chặt. Tên mèo này không xứng làm tộc trưởng, Tim Lửa nghĩ, và càng cố gắng ghì chặt gã. Sao Đêm chống cự thoát ra được, nhưng Gió Lốc đã sẵn sàng. Anh xông vào, và hai chiến binh cùng nhau lăn ngang qua trảng trống đóng băng. Tim Lửa nhìn họ vật lộn và lăn lóc, tính toán thời gian hoàn hảo, để rồi khi đâm nhào tới chú đáp gọn gàng ngay lưng Sao Đêm. Lần này chú quặp gã chặt hơn, nhất định không để gã chiến binh giãy thoát ra nữa. Nhưng Gió Lốc cũng ghì chặt gã lại. Họ cùng nhau cào và cắn tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối cho đến khi gã rú lên nhức óc. Sau đó bọn họ thả gã ra, nhảy lùi phắt lại phía sau với móng vuốt vẫn còn giương ra.
Sao Đêm đứng bật dậy và quay phắt lại, rít lên. Tim Lửa thấy cơn cuồng nộ trong đôi mắt ông ta, nhưng tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối biết là mình đã bị đánh bại. Ông ta lùi lại, mắt đảo nhanh khắp trảng trống nơi các chiến binh của mình đang chịu chung cảnh ngộ như mình từ những chiến binh khác của bộ tộc Sấm. Ông ta cất tiếng gọi rút lui. Lập tức những chiến binh của ông ta, noi gương tộc trưởng, bỏ chạy vào những bụi kim tước bao quanh trại. Những chiến binh bộ tộc Sông bị bỏ lại một mình chống chọi với bộ tộc Sấm và bộ tộc Gió.
Tim Lửa dừng lại để thở lấy hơi, chớp chớp mắt cho máu vuột khỏi mắt. Lúc bây giờ Bão Trắng đang vật lộn với Lông Báo Đốm, cùng với Lông Chuột bên cạnh ông. Bão Cát đang chiến đấu với một tiên chiến binh bộ tộc Sông to gần gấp đôi cô.Nhưng đối thủ của cô chỉ nhanh bằng phân nửa cô. Tim Lửa nhìn Bão Cát cắn và dứt hắn quay vòng vòng cho đến khi tên chiến binh bộ tộc Sông khuất phục.
Da bụi đang chiến đấu với một tên mèo có bộ lông đen màu khói gần đó. Tim Lửa nhận ra đó là Vuốt Đen, tên chiến binh bộ tộc Sông mà chú đã thấy rượt đuổi thỏ trên vùng cao nguyên. Da Bụi đang gan góc, không hề nao núng trước những cú đánh và cắn nhắm vào minh. Cứ mỗi lần lĩnh đòn, cậu chiến binh trẻ lại quay sang trả miếng không kém gì thứ mình nhận được. Xem ra cậu chẳng cần giúp đỡ gì đâu, vả lại, Tim Lửa nghĩ là Da Bụi sẽ không cảm ơn chú vì xen vào cuộc chiến này.
Sao Xoắn đâu?: Tim Lửa nhìn khắp trảng trống để tìm tộc trưởng bộ tộc Sông. Không khó lắm để tìm ra ông ta. Do bộ tộc Bóng Tối đã tháo chạy, nên trảng trống đã bớt đông đúc hơn. Tim Lửa sớm nhìn thấy gã mèo mướp màu nhạt với cái hàm méo. Ông ta đang dùn thấp người, mặt đối mặt với Vuốt Cọp. Hai ông chiến binh gườm gườm nhìn nhau, đuôi họ đập quất đầy đe dọa. Máu của Tim Lửa đập ình oàng trong các mạch máu của chú trong khi chú đợi một trong hai chiến binh chuyển động. Chính Sao Xoắn là mèo nhảy lên trước, nhưng Vuốt Cọp nhanh nhẹn nhảy sang một bên và Sao Xoắn vồ hụt. Vuốt Cọp chính xác hơn; ông quay lại và chồm lên lưng Sao Xoắn. Ông chiến binh bộ tộc Sấm tóm lấy tộc trưởng bộ tộc Sông bằng những móng vuốt dài cua rmình, và Sao Xoắn nằm mềm oặt dưới đất. Tim Lửa nín thở theo dõi khi Vuốt Cọp nhe răng ra, chồm đến, chuẩn bị cắm sâu vào cổ Sao Xoắn.
Tim Lửa thất kinh. Chẳng lẽ Vuốt Cọp định giết chết tộc trưởng bộ tộc Sông thật sao? Tiếng kêu đan đớn của Sao Xoắn nói cho Tim Lửa biết rằng Vuốt Cọp đã không cắn trúng xương sống. Nhưng đó là cú đòn chiến thắng trận đấu. Vuốt Cọp thả đối thủ của mình ra và để ông ta thoát chạy về phía cổng trại, rống vang trời. Ngay khi chiếc đuôi của Sao Xoắn mất dạng, những chiến binh của ông ta cũng vùng vẫy thoát thân và chạy theo ông ta.
Ngay lập tức, trại bộ tộc Gió rơi vào thinh lặng, ngoại trừ tiếng gió hú bên trên những bụi kim tước. Tim Lửa nhìn xung quanh. Đoàn chiến binh bộ tộc Sấm hết thảy đều mệt mỏi và tơi tả, những mèo bộ tộc Gió trông còn tệ hơn. Tất cả bọn họ đều chảy máu, trong khi một vài mèo trong số họ còn nằm bất động trên nền đất đông cứng. Mặt Vỏ Cây, mèo lang y của họ, không phí phạm chút thời gian nào, đi đếnt ừng mèo, chăm sóc cho các vết thương của họ.
Sao Cao lê bước đến chỗ Vuốt Cọp, máu rỉ ra từ má ông. Khi chú nhìn thấy tộc trưởng bộ tộc Gió, Tim Lửa nhớ lại giấc mơ của chú cách đây nhiều mùa trăng - hình ảnh Sao Cọp in bóng trên nền ngọn lửa cháy rực, như một chiến binh được bộ tộc Sao gửi xuống để cứu họ. "Lửa sẽ cứu bộ tộc," theo như lời tiên tri của Lá Đốm. Nhưng nhìn những mèo bộ tộc Gió, kiệt quệ và bị dập tơi bời, Tim Lửa tự hỏi không biết giấc mơ của mình có đánh lừa mình hay không. Làm thế nào mà những mèo tượng trưng cho ngọn lựa mà bộ tộc Sao hứa này lại có thể cứu được bộ tộc của chú? Chính bộ tộc Sấm mới là đội quân cứu bộ tộc Gió - một lần nữa.
Sao Cao lặng lẽ nói với Vuốt Cọp. Tim Lửa không thể nghe thấy họ trao đổi với nhau những lời gì, nhưng chú có thể đoán được qua cái đầu cúi thấp của Sao Cao là tộc trởng bộ tộc Gió đang thừa nhận món nợ mà ông nợ bộ tộc Sấm. Vuốt Cọp ngồi thằng dậy và chấp nhận lời cảm ơn với cái cằm ngẩng cao. Tim Lửa cảm thấy khiếp sợ vì sự kiêu ngạo của Vuốt Cọp. Chú sẽ không bao giờ quên rằng Vuốt Cọp đã đứng trơ trơ nhìn trong khi Lông Báo Đốm sắp sửa xé nát chú ra từng mảnh.
"Này." Tim Lửa bị kéo ra khỏi những suy nghĩ bởi giọng mềm mại của Da Cây Liễu khi cô đưa chú một miệng đầy lá thảo dược của ông mèo lang y. Tim Lửa kêu rừ rừ cảm ơn khi Da Cây Liễu bắt đầu ép những giọt nước cốt từ mớ lá thuốc vào vết thương trên vai Tim Lửa. Những giọt nước làm chú đau rát, nhưng mùi thảo dwọc lại mang chú trở về một thời điểm khác, với Lá Đốm. Cô đã đưa cho chú đúng thứ lá này để trị thương cho Nanh Vàng cách đây nhiều mùa trăng. Khi mùi thảo dược bốc lên, Tim Lửa nhớ lại giấc mơ của mình vào đêm trước. "Cẩn thận với một chiến binh..." Lá Đốm đã cảnh báo chú. Cẩn thận với một chiến binh?
Sự thật dội ào lên Tim Lửa như một cơn gió buốt - không phải Vằn Xám là mèo chú nên cảnh giác, mà là Vuốt Cọp! Làm sao mà chú lại nghi ngờ anh bạn mình cơ chứ, khi chú đã biết Vuốt Cọp có khả năng làm những gì. Đột nhiên chú chắc chắn rằng chân Quạ đã nói thật, cho dù Sao Xanh có nói gì đi chăng nữa. Chứng kiến cách hành xử của ông chiến binh sậm màu hôm nay. Tim Lửa nhận ra rằng Vuốt Cọp rất có thể đã giết chết Đuôi Đỏ dễ dàng và bỏ đi không hề thương tiếc.
"Anh chiến đấu tốt lắm, Tim Lửa à!" Gió Lốc cắt ngang những suy nghĩ của chú. anh mèo mướp nâu chớp mắt một cách nồng nhiệt với Tim Lửa khi anh hứa. "Tôi bảo đảm là Sao Xanh sẽ biết về điều này!"
"Đúng vậy," Da Cây Liễu đồng tình. "Anh là một chiến binh xuất sắc. Bộ tộc Sao sẽ vinh danh anh vì điều này." Tim Lửa nhìn cả hai bọn họ, tai chú giật giật lên hài lòng. Thật nhẹ nhõm khi lại cảm thấy mình là một phần của bộ tộc.
Đột nhiên lông Tim Lửa dựng lên. Vằn Đen đang bước qua trảng trống đến chỗ Vuốt Cọp. Anh ta ngồi xuống phía sau Sao Cao và đợi cho đến khi tộc trưởng bộ tộc Gió bước đi khỏi; sau đó anh ta nghiêng người, nói thầm điều gì đó rất cấp bách vào tai Vuốt Cọp. Hai chiến binh cứ liếc về phía Tim Lửa.
Anh ta đã nhìn thấy, Tim Lửa nghĩ, cảm thấy sơ khiếp vía. Anh ta đã nhìn thấy mình để cho Suối Bạc đi.
"Anh ổn chứ?" Da Cây Liễu hỏi.
Tim Lửa nhận ra là mình đã run sợ. "È, vâng, xin lỗi. Chỉ là suy nghĩ thôi." Vuốt Cọp đang khệnh khạng bước về phía chú, mắt ông sáng lên với sự thỏa mãn đầy thù hận.
"Ừm, nếu anh ổn thì tôi sẽ đi xem vài mèo khác," Da Cây Liễu nói.
"Vâng, ổn mà," Tim Lửa meo. "Cảm ơn."
Da Cây Liễu nhặt những lá thảo dược lên và bước đi khỏi. Gió Lốc đi theo cô.
Vuốt Cọp ẹp tai xuống và chành môi phát ra một tiếng gừ khi ông nhìn xuống Tim Lửa. "Vằn Đen nói anh đã để cho một ả mèo bộ tộc SÔng trốn thoát!"
Tim Lửa nhận ra là mình không thể nói được gì. Bất chấp Vằn Xám đã gây khó khăn cho mình đến đâu, chú cũng không đời nào phản bội lại anh bạn mình vì ông chiến binh này. Chú khao khát muốn quát trả Vuốt Cọp rằng ông ta đã đứng nhìn trong khi một chiến binh bộ tộc Sông đang cố giết chú. Nhưng ai sẽ tin chú đây? Vằn Đen bước đến đứng cạnh Vuốt Cọp. Tim Lửa mong ước sự sáng suốt và công bằng của Sao Xanh, nhưng bà ở xa quá, tận trại của bộ tộc Sấm kia.
Chú hít một hơi thật sâu, chuẩn bị nói khi Vuốt Cọp nhìn chú một các đe dọa. Sau đó chú nhận ra rằng bất kỳ sự bất trung nào mà chú thể hiện vì Vằn Xám đều không có nghĩa lý gì với ông chiến binh vĩ đại này. Đó không phải là lý do thực sự cho sự đối đãi tàn tệ của Vuốt Cọp đối với chú. Ông thủ lĩnh trợ tá vẫn còn lo sợ những gì mà Tim Lửa có thể đã biết được từ chân Quạ về cái chết của Đuôi Đỏ cách đây nhiều mùa trăng. Nhưng không giống như chân Quạ, Tim Lửa sẽ không hề sợ hãi. Đôi mắt chú thách thức vị thủ lĩnh trợ tá sậm màu, và chú meo to. "Phải, cô ta trốn thoát, vâng, giống như Sao Xoắn đã thoát khỏi tay ông vậy. Tại sao ư? Ông muốn tôi giết cô ta chắc?"
Đuôi của Vuốt Cọp đập mạnh xuống nền đất băng giá. "Vằn Đen nói anh thậm chí không cào cô ta."
TIm Lửa nhún vai. "Có lẽ Vằn Đen nên chạy theo cô ta và hỏi cô ta xem điều đó có thật không!"
Vằn Đen trông bộ sẵn sàng cãi vả, nhưng anh ta vẫn im lặng khi Vuốt Cọp nói. "Anh ta không cần phải làm vậy. Vằn Đen nói với ta rằng anh bạn lông xám của anh đã đuổi theo cô đó. Có lẽ Vằn Xám sẽ có thể nói cho chúng ta biết là cô ta bị cào nặng như thế nào."
Lần đầu tiên kể từ khi nhập trận, Tim Lửa mới cảm thấy cái lạnh của gió. Tia sáng trong mắt Vuốt Cọp ẩn chứa một sự đe dọa. Chẳng lẽ gã chiến binh sậm màu đã đoán được mối tình của Vằn Xám với Suối Bạc?
Tim Lửa vẫn đang tìm từ ngữ để trả lời thì Vằn Xám xuất hiện, ép mình qua lối cổng trại.
"Trông ai trở về kìa," Vuốt Cọp khích bác. "Anh muốn hỏi thăm anh ta xem cô mèo kia có khỏe chăng? mà, không, đợi đã. Ta có thể đoán được câu trả lời của anh rồi. Anh định nói với ta rằng anh ta không thể bắt kịp cô ta." Không cần che giấu sự khinh bỉ trong mắt, Vuốt Cọp bỏ đi hiên ngang cùng với Vằn Đen theo sát đằng sau.
Tim Lửa nhìn sượt qua Vằn Xám. Gương mặt của anh bạn chú đọng rõ sự kiệt quệ và lo ấu. Tim Lửa bước qua trảng trống để gặp bạn. Liệu Vằn Xám có còn tức tối vì sự can thiệp của chú? Liệu cậu ta có nổi xung thiên vì chú đã cố tấn công Suối Bạc, hay cậu ta sẽ cảm kích vì chú đã để cho cô ấy đi.
Vằn Xám ngồi im thin thít, cái đầu to bè của cậu gục xuống. Tim Lửa nhướn mũi về phía trước và nhẹ nhàng chạm vào cái hông xám, lạnh cóng của bạn mình. Chú cảm thấy Vằn Xám rừ rừ rồi ngước lên. Vằn Xám nhìn lại chú. Mắt cậu buồn u uẩn, nhưng không có dấu hiệu gì của sự giận dữ mà Tim Lửa hay thấy gần đây.
"Cô ấy ổn không?" Tim Lửa hỏi trong cổ họng.
"Ổn," Vằn Xám khẽ nói. "Cảm ơn vì đã để cô ấy đi."
Tim Lửa chớp mắt với cậu. "Mình mừng vì cô ấy không bị thương," chú meo.
Vằn Xám nhìn chú một lúc, sau đó meo. "Tim Lửa, cậu nói đúng. Trận đấu này thật không dễ chút nào. Mình có cảm giác như đang chiến đấu lại với những mèo bạn cùng bộ tộc của Suối Bạc, chứ không phải là với những chiến binh kẻ thù."
Cậu hạ thấp mắt xuống, xấu hổ. "Nhưng mình vẫn không thể từ bỏ cô ấy được."
Lời nói của anh chiến binh lông xám khiếm TIm Lửa có những linh cảm quái gỡ, nhưng chú không thể không thông cảm với bạn của mình. "Đây là điều cậu phải tự giải quyết thôi," chú meo. "Không phải chỗ để cho mình phán xét." Vằn Xám ngước lên nhìn nhìn khi Tim Lửa tiếp. "Vằn Xám, bất kể cậu quyết định làm gì đi nữa, mình sẽ luôn là bạn của cậu."
Vằn Xám nhìn đắm đuối vào chú, mắt cậu lộ vẻ thanh thản và biết ơn. Sau đó, không nói gì thêm, hai chiến binh nằm xuống, sát bên nhau, trong trảng trống xa lạ. Lần đầu tiên trong nhiều mùa trăng, bộ lông của họ mới nép vào nhau thân thiện như vậy. Phía trên đầu họ, đám kim tước bị tuyết phủ nặng trĩu cung cấp cho họ một nơi trú ẩn tạm thời khỏi cơn bão đang ùn ùn trên đầu họ
---HẾT---