Những Bí Quyết Giao Tiếp Tốt

Lời Giới Thiệu

CHÚNG TA CẦN PHẢI NÓI

Bạn thích việc nào hơn:

1. Nhảy xuống từ máy bay mà không có cái dù nào cả

hay là

2. Ngồi kế bên một người mà bạn chưa hề biết mặt trước đó?

Nếu chọn câu thứ nhất, bạn đừng lấy làm buồn. Rất nhiều người cùng quan điểm với bạn. Quả thật, dẫu chúng ta nói chuyện mỗi ngày, nhưng có những lúc thực hiện việc ấy mới khó khăn làm sao. Bạn biết không, con đường dẫn tới thành công rất cần nghệ thuật nói của bạn, nếu không tự tin trong lời ăn tiếng nói thì con đường thành công của bạn hơi bị gập ghềnh rồi đấy. Và đó là lý do tôi viết cuốn sách này để phần nào giúp con đường ấy được êm ái hơn.

Suốt 45 năm nay, cuộc sống của tôi luôn gắn liền với việc nói. Trên các chương trình truyền hình và trên làn sóng phát thanh, tôi đã từng tiếp chuyện với những người từ Mikhail Gorbachev đến Michael Jordan. Tôi cũng thường diễn thuyết trước những ngài quận trưởng cho đến những anh bán hàng… Phải nói chuyện với họ như thế nào? Nói với một người thì khác ra sao khi nói với một trăm người?

Với tôi, chẳng có gì thú vị hơn là được nói chuyện với người khác. Đó là tình yêu, là nỗi đam mê của tôi từ khi còn bé. Nhớ lại thời niên thiếu ở Brooklyn, có một kỷ niệm buồn cười mà tôi chẳng bao giờ quên được. Bạn hãy tưởng tượng một thằng nhóc một hôm ngẫu hứng đứng giữa góc đường Tám Mươi Sáu và Bay Parkway, la lối om sòm về kiểu dáng những chiếc xe hơi chạy ngang qua. Thằng nhóc ấy lúc đó mới có bảy tuổi đầu và nó chính là tôi. Thảo nào mấy đứa bạn hồi đó gọi tôi là “tên lắm mồm”. Thế đấy, tôi bắt đầu thích nói từ dạo ấy!

Một trong những đứa bạn thân nhất của tôi từ thời thơ bé, Herb Cohen, cứ kể mãi cho mọi người nghe về chuyện tôi đã reo hò, cổ vũ cho đội bóng Dodgers như thế nào ở san Ebbets Field. Tôi ngồi một mình trên khán đài, cuộn tròn tờ giấy ghi điểm, và bắt chước người phát ngôn “bình luận” trực tiếp trận bóng. Sau đó hớt ha hớt hải chạy về nhà, kể cho lũ nhóc bạn tôi nghe mọi diễn biến, phải, mọi diễn biến về trận bóng. Đến nỗi Herb vẫn hay nói: “Cái thằng Larry ấy à, nếu nó mà tới sân Ebbets Field coi trận bóng dài 2giờ 10phút, thì thế nào nó cũng chạy về thuật lại đúng 2giờ 10phút”. Herb và tôi làm quen với nhau trong… văn phòng thầy hiệu trưởng. Khi ấy chúng tôi mới lên mười, và hình như cả hai đứa đều bị phạt vì tội nói chuyện trong giờ học. Nhớ lại lúc đó, tôi vừa bước vào văn phòng thì gặp Herb, ngay tức thì nó chìa tay ra: “Chào cậu, chúng mình làm quen nhé?”. Bạn thấy đó, nếu chúng tôi nhút nhát thì làm sao chúng tôi có được một tình bạn đẹp như thế.

Bạn không thích trò chuyện ư? Có lẽ bạn sợ nói những điều không đúng, hay bạn có ý tưởng đúng nhưng lại sợ diễn đạt sai. Tôi nhớ có một nhà văn đã từng tuyên bố thế này: “Thà rằng ngậm miệng lại và bị cho là một kẻ ngốc, còn hơn mở miệng ra để nói những điều nghi ngờ”. Chưa hết, khi phải tiếp chuyện với một người lạ, hay với rất nhiều người cùng một lúc thì có lẽ nỗi sợ của bạn sẽ tăng lên gấp bội.

Hi vọng rằng cuốn sách này sẽ giúp bạn thoát khỏi nỗi sợ đó. Tôi đã tự nghiệm ra rằng nếu có quan điểm đúng thì ta không phải sợ nói chuyện với bất kỳ ai cả. Sau khi đọc cuốn sách này, bạn sẽ biết cách nói chuyện tự tin hơn và thuyết phục hơn. Việc trò chuyện sẽ không còn đáng sợ với bạn nữa, trái lại còn rất thú vị là khác.

Cuốn sách được trình bày theo từng chương mục. Bạn sẽ bắt gặp các tình huống, các cuộc thoại rất đỗi quen thuộc trong cuộc sống đời thường. Tôi sẽ kể cho bạn nghe những câu chuyện thú vị. Có thể từ đây bạn sẽ rút ra nhiều bài học.

Trò chuyện là một hình thức giao tiếp vô cùng cần thiết, vô cùng quan trọng! Nó góp phần định hình nhân cách của chúng ta. Người ta sẽ nhìn vào cách bạn nói để đánh giá bạn thuộc đẳng cấp nào, tầng lớp nào. Trung bình mỗi người chúng ta nói bao nhiêu từ một ngày? 18.000 từ! Tôi không hề nghi ngờ con số này (riêng tôi có lẽ còn nói nhiều hơn!). Vậy tại sao chúng ta không tự rèn luyện để trở thành những người nói chuyện có duyên nhất?

Hãy bắt đầu ngay từ lúc này nhé! Lật sang trang bên đi các bạn