Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 574: Thì ra là cháu gái của mình

Chỉ nhìn thấy người phụ nữ trẻ tuổi cao khoảng trên dưới 1m7, rất duyên dáng, khuôn mặt thanh tú, nhỏ nhắn dễ thương, mặc dù bây giờ đã là mẹ của trẻ con, nhưng vẫn có phong thái của thiếu nữ.

Lạc Kiến Ba ngạc nhiên há miệng ra nhìn, tại vì, ông ta nhận ra người phụ nữ trẻ trung này, đây không phải là vợ của Lạc Mộ Thâm là Tô Tư Nhụy sao?

Đứa con gái bình dân tầm thường đó, mình rất ghét, nghĩ đủ cách để muốn dứt Lạc Mộ Thâm ra khỏi Tô Tư Nhụy đó.

Tại sao cô ta lại đến đây?

Cơ thể của Lạc Kiến Ba nép sát vào con sư tử đá, mắt chăm chăm nhìn tất cả, ông ta ngạc nhiên phát hiện Tô Tư Nhụy chạy đến trước mặt Đóa Đóa, ôm chầm lấy Đóa Đóa.

Tô Tư Nhụy dường như đang quở trách Đóa Đóa, giơ ngón tay cốc vào đầu Đóa Đóa một cái, còn Đóa Đóa nép sát cơ thể bé nhỏ vào người Tô Tư Nhụy, ôm lấy đùi Tô Tư Nhụy mà nũng nịu, bộ dạng đáng yêu đó, khiến mẹ cô bé không thể tức giận được nữa.

“ Mẹ, người ta là không muốn chơi ở trong mẫu giáo mà, cho nên đi ngoài ngoài chơi với các bạn, Đóa Đóa chơi trò chơi còn thắng được một con gấu bông nữa, đây là quà tặng cho mẹ, mắt của nó là dùng đá để làm đấy ạ.” Đóa Đóa cười đưa con gấi bông đáng yêu đó vào lòng Tô Tư Nhụy.

Nhụy Tử nhìn con gấu bông đáng yêu đó, lại nhìn đứa con gái bé nhỏ của mình, trước mặt tiểu nha đầu này, quả thật cô muốn cáu cũng không cáu được.

“ Tiểu nha đầu con, sớm muộn cũng có ngày con dọa chết mẹ thôi. Sau này không được như thế nữa.” Nhụy Tử ôm chầm lấy Đóa Đóa nói.

Đóa Đóa ôm chặt lấy cổ của Tô Tư Nhụy.

Tô Tư Nhụy bế con gái ngồi vào trong xe, lái xe rời đi.

Còn Lạc Kiến Ba đờ đẫn sững sờ đứng đằng sau con sư tử đá.


Giống như trời xanh kéo giông tố đến vậy, lão hồ ly đứng ngơ ra ở đó.

Khoảng thời gian quen Đóa Đóa, ông ta luôn gọi tiểu nha đầu này bằng tên “ Đóa Đóa”, chưa bao giờ hỏi cả họ tên của Đóa Đóa là gì, càng không hỏi tên bố mẹ của Đóa Đóa là gì.

Thì ra, Đóa Đóa lại là con gái của Tô Tư Nhụy và Lạc Mộ Thâm.

Nói như thế, Đóa Đóa là cháu gái của mình sao?

Lạc Kiến Ba thật sự không biết mình bây giờ nên khóc hay nên cười, thì ra đứa bé mà mình yêu quý lại là cháu gái của mình sao?

Ông ta thật sự không biết tâm trạng của mình bây giờ rốt cuộc là như thế nào.

Theo lý mà nói, phát hiện Đóa Đóa là cháu gái của mình, trong lòng ông ta có một cảm giác vui mừng, ông ta hơi có chút tiếc vì không thể lao lên mà nhận Đóa Đóa luôn, để Đóa Đóa biết bác đẹp trai của cô bé chính là ông nội ruột của cô bé!

Nhưng, giữa mình và Lạc Mộ Thâm, Tô Tư Nhụy lại có khoảng cách to như thế, làm sao có thể lấp khoảng cách đó được chứ.

Mình không thích nha đầu Tô Tư Nhụy đó, hồi đó dùng đủ mọi mưu kế để chia rẽ cô ta và Lạc Mộ Thâm, nhưng vẫn không tách được.

Vì để biểu thị sự tức giận của mình, Lạc Kiến Ba thậm chí không đến tham gia hôn lễ của Lạc Mộ Thâm và Nhụy Tử, không những không tham gia hôn lễ, thậm chí ông ta còn không cho phép Lạc Mộ Phong Lạc Mộ Tiêu bọn chúng đi tham gia hôn lễ.

Ông ta tuyên bố, đứa nào đi ông ta sẽ chặt gãy chân đứa đó.


Nếu không phải mẹ của mình, bà nội của Lạc Mộ Thâm cố tình đi tham gia hôn lẽ, mình không thể chặt gãy chân của mẹ, ông ta thật sự cũng muốn bà nội của Lạc Mộ Thâm không đến tham gia hôn lễ nữa!

Như thế cũng đủ biết, ông ta và Lạc Mộ Thâm, Tô Tư Nhụy bây giờ đã lập thành hai bên đối lập.

Sau khi Đóa Đóa được sinh ra, ông ta chưa bao giờ đến thăm, ông ta dùng tất cả hành động để biểu thị mình không thèm để ý con trai hay cháu gái của mình, ông ta không thích cũng không chấp nhận đứa con dâu và cháu gái này.

Nhưng, bây giờ?

Đóa Đóa mà mình quý tại sao lại thành con gái của Lạc Mộ Thâm và Nhụy Tử chứ?

Lẽ nào từ trong sâu thẳm, ông trời sắp xếp để mình gặp cháu gái ruột của mình sao?

Trong lòng Lạc Kiến Ba đang hỗn loạn rối bời.

Ông ta như người mất hồn quay về biệt thự của mình, bất lực ngồi trên ghế sopha, đầu dựa vào sau ghế, quả thật không biết nên làm thế nào mới được.

Cứ nhìn người cao ngạo hiên ngang quyền lực như Lạc Kiến Ba giống như người ngớ ngẩn ngồi khâu chăn vậy, muốn khâu cả mình vào bên trong rồi.

Mình không phải đã thề rằng không chấp nhận Tô Tư Nhụy và con của cô ta sao?

Kết quả mình và đứa bé đó lại thành bạn vong niên.


Thật đáng đánh vào mặt mình mà.

Không phải tiểu nha đầu đó bị Tô Tư Nhụy đứng đằng sau sai khiến để tiếp cận mình đấy chứ?

Không sai, nhất định là Tô Tư Nhụy đó lợi dụng Đóa Đóa để lấy lòng mình.

Mình không thể mắc bẫy được!

Mình không đi gặp Đóa Đóa, không bao giờ gặp nữa, chính là không muốn chấp nhận nha đầu dân thường đó, cô ta không xứng làm con dâu của mình.

Lạc Kiến Ba tức đến nỗi nghiến chặt hai hàm răng lại.

Ôi, làm thế nào đây?

Tâm trạng tốt của ông ta lập tức biến mất không dấu vết.

Lúc này, con trai út Lạc Mộ Tiêu lại đến.

Anh ta vào trong phòng khách, nhìn thấy bố mình vẻ mất tinh thần dựa trên ghế, anh ta cảm thấy rất lạ.

“ Uhm......bố, hôm nay không ra ngoài chơi với người đẹp sao?” Lạc Mộ Tiêu lấy lòng cười nói.

“.....Đi chơi rồi, vừa về.” Lông mày của Lạc Kiến Ba nhếch nhếch lên.

Ông ta không muốn nói quá nhiều với Lạc Mộ Tiêu.

Nhưng Lạc Mộ Tiêu bây giờ còn không biết tâm trạng bố mình đang buồn chán, anh ta cười nói: “ Bố, hôm nay đi đâu chơi thế ạ?”


“.....công viên trò chơi......” Lạc Kiến Ba chẳng vui vẻ nổi mà nói.

Thật là, con trai út còn ở đây hỏi gì chứ, mau phắn ra một bên cho ta, trước khi ta nổi giận.

Nhưng Lạc Mộ Tiêu lại không nhận ra điều đó.

“ Woa, đi công viên trò chơi sao? Người đẹp đó thật là đặc biệt, vậy mà còn đi chơi công viên trò chơi cùng bố, tràn ngập trái tim trẻ thơ mà!” Lạc Mộ Tiêu cười nói, “ Xem ra người đẹp ít tuổi này nhất định là người dịu dàng ngây thơ, tại vì biết bố sống ở nhân gian xa hoa, cho nên dẫn bố đi chơi ngựa gỗ xoay tròn, đúng là hiểu và tâm lý mà.” Lạc Mộ Tiêu nhanh nhảu nói.

Anh ta bây giờ biết bố mình thích người đẹp nhỏ tuổi đó, cho nên, anh ta nghĩ khen ngợi người đẹp đó, như thế bố sẽ vui, còn cho mình thêm tiền nữa.

Cứ nghĩ đến đây, trong lòng Lạc Mộ Tiêu rất vui.

“.......” Lạc Kiến Ba không thèm nhìn lấy Lạc Mộ Tiêu một cái, không nói gì.

Thực ra trong lòng đang bực mình, Lạc Mộ Tiêu còn ở đó mà khoa môi múa mép nữa.

Lạc Kiến Ba mặc dù bề ngoài không nói gì, nhưng thực ra lửa trong lòng đã bốc lên đầu càng ngày càng cao rồi.

“ Bố, con cảm thấy nếu như muốn người đẹp vui, không thể chỉ đưa người đẹp đi công viên trò chơi đâu, bố vẫn nên đưa người đẹp đi Châu Âu chơi, đặc biệt là đi Pháp, các đường phố của Rome, đó là những nơi rất lãng mạn, bố, đưa người đẹp đó đi đi, hoặc là dẫn người đẹp nhỏ tuổi đó đi Nhật tắm nước nóng.” Lạc Mộ Tiêu còn đang không biết sống chết mà nói.

“ Ồ,” Lạc Kiến Ba hít sâu một hơi, “ Mộ Tiêu, tiền bây giờ có đủ dùng hay không?”

Lạc Mộ Tiêu đúng là như mở cờ trong bụng, bố lại cho mình tiền sao?

Ai ya, mình đi bước này quá đúng đắn, bố bây giờ đặc biệt thích người đẹp đó, tại vì yêu chiều người đẹp này, quả thật bây giờ tâm trạng trở nên dễ gần, hài hòa và thân thiện biết bao nhiêu.