Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 302: Đêm đầu tiên của tôi đến rồi sao

Anh ấy ôm tôi trong lòng, chắc chắn sẽ khiến sự hưng phấn của anh ấy lên cao.

Đặc biệt là tôi mặc chiếc áo sơmi nam như thế càng khiến huyết mạch của anh ấy hồi hộp? Không phải nói sao? Khi người con gái mặc chiếc áo sơmi nam với đôi chân trần, đó là lúc gợi cảm nhất.

Tôi đang hoang mang lúng túng,

Môi của Lạc Mộ Thâm như bão táp hôn vào môi tôi một cách cuồng nhiệt.

Thân thể cường tráng của anh ấy giống như thân hình con báo vậy, nặng nề đè lên người tôi, tôi cảm thấy toàn thân mình nóng bừng lên......

Anh ấy chăm chú nhìn tôi, trong mắt của anh ấy không che giấu được sự ham muốn. Vừa sâu vừa sáng, ngoài cái đó ra không nhìn thấy gì hết.......

Môi của anh ấy lướt trên cổ tôi, hai bàn tay chẳng kiêng nể gì ôm chặt lấy vòng eo đáng thương của tôi, gần như muốn vò vụn tôi ra vậy, người anh ấy ép sát vào người tôi.......

Tôi nhíu đôi lông mày thanh tú lại, lưng uốn cong, muốn né tránh sự va chạm gần nhất của anh ấy, nhưng chẳng kịp né tránh vì đã bị anh ấy phát hiện, đầu lưỡi và cằm bị anh ấy trừng phạt mà cắn cho một cái.....

Sự va chạm cọ xát cơ thể đó khiến tôi hoảng sợ.

Tôi với bản năng của mình đưa tay ra đẩy, nhưng lại chạm vào bắp thịt cường tráng rắn chắc của anh ấy, toàn thân tôi nóng bừng lên.

Toàn thân tôi bị anh ấy ép cho đến nỗi phát ra âm thanh kéo dài: “ a.......”

Ngữ điệu này phảng phất âm thanh ma quái, cũng có cả tư thế từ chối dục vọng, lại phảng phất dáng vẻ làm nũng.


“ Nha đầu, em đang cám dỗ anh, không thể không nói em thắng anh rồi.” Lạc Mộ Thâm lẩm bẩm nói.

Em thắng rồi? Em thắng rồi.

Tôi ngước mắt nhìn Lạc Mộ Thâm, nhưng anh ấy lại....

Nhiệt độ trong phòng dường như tăng cao, ánh trăng bên ngoài cửa sổ hắt vào, mơ hồ, kích thích....

Tôi thấy đêm nay tôi thật sự chạy không thoát rồi, tôi nhìn thấy trước đêm nay tôi thật sự trở thành người phụ nữ của Lạc Mộ Thâm rồi.

Tôi nhẹ thở dài, thôi vậy, tôi không phải rất yêu anh ấy sao? Vậy thì tôi đón nhận anh ấy thôi.

Tôi cũng không cần phải đợi cái gì chính thức nữa, với tình yêu anh ấy dành cho tôi, hoà với anh ấy làm một cũng là điều đương nhiên.

Nghĩ như thế, tôi không chống cự nữa, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, khẽ mỉm cười, chờ đợi anh Đại Thâm của tôi làm tôi trở thành người phụ nữ của anh ấy.

Tiếp theo là cái gì thế?

Là âu yếm đến mức run rẩy như có luồng điện chạy trong người, là nụ hôn sâu đậm cuồng nhiệt, là thân thể hai người tiếp xúc nhau, hai thân thể tuyệt đẹp gặp gỡ nhau và hoà làm một.....

Tôi không có kinh nghiệm, cũng không biết lúc này có phối hợp tốt được không.


Tôi có cần mở mắt ra không, ánh mắt gợi cảm của tôi có khiến cảnh sắc càng thêm tuyệt vời hơn không.

Tôi có cần dùng tay để vuốt ve vào thân thể gợi cảm cường tráng đó của anh ấy không? Ya ya, tôi phải chạm vào đâu mới được? Là sờ ở trên hay là sờ ở dưới?

Hay là vuốt ve ở trên đi, nếu như chạm ở dưới tôi thật sự hơi ngại.

Tay của tôi vuốt ve mềm mại trên bộ ngực cường tráng của anh ấy mấy cái, nhưng tôi lại muốn sờ xuống dười thì làm thế nào?

Nghe nói anh ấy rất lợi hại, có phải là nói chỗ dưới của anh ấy vừa to vừa dài vừa cứng không?

Vừa nghĩ đến đây, tim của tôi như bị nghẹn ở cổ họng vậy, nếu như vừa dài vừa to, vậy thì có phải khi đâm vào người tôi sẽ rất đau không?

Khi tôi xem bộ phim A, động tác đó rất mạnh mẽ, tôi vẫn là người con gái trong trắng, sẽ đau đến mức ngất đi không?

Sẽ chảy máu nữa chứ?

Tôi nên trải một chiếc khăn tay màu trắng xuống dưới mới đúng, sau khi xong việc, chiếc khăn tay đó sẽ để lại dấu vết lần đầu tiên đau đớn vì trở thành người phụ nữ của tôi......

Đúng rồi, có nên rơi một hai giọt nước mắt nữa không, tôi xem phim người ta diễn như thế, nghe nói lần đầu tiên của người phụ nữ sẽ không kìm được mà khóc, tôi bây giờ vẫn không muốn khóc, tôi chỉ là lo lắng, lo lắng đến mức mà tôi muốn xả hơi........ hồi hộp đến mức không chịu được nữa rồi.

Tôi tôi tôi........có nhất định phải động không, tôi nên làm thế nào? Tôi có nên dùng chân kẹp vào cái đó của anh ấy không? Hay là dạng ra?


Ai ya ya, tôi cũng xem qua không ít phim tình cảm nóng bỏng kích thích, tại sao giờ lại quên hết rồi? Tôi có phải nên đi xem một lần nữa không?

Tóm lại, trong đầu tôi lúc này như một mớ bòng bong, càng nghĩ càng hồi hộp, Lạc Mộ Thâm bò trên người tôi hôn tôi, tôi căng thẳng đến mức người hơi giật giật.....

“ bảo bối, thả lỏng đi, đừng căng thẳng như thế.” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng hôi tai tôi, tay của tôi nhẹ nhàng đặt lên cái đấy của anh ấy.

Ai ya, quả nhiên là như tôi nghĩ, vừa cứng vừa dài vừa to......

Tôi giống như mắc bệnh Parkinson’s vậy, toàn thân không ngừng run rẩy.

“ Đầu lợn, có thích không?” Lạc Mộ Thâm thấp giọng nói, giọng nói của anh ấy thầm thì bên tai tôi, tôi bị anh ấy kích thích đến nỗi toàn thân run rẩy.

“ Thích..... thích.” Tôi líu lưỡi nói.

“ Cái này là của em.” Lạc Mộ Thâm nhẹ giọng nói, “ Bảo bối, anh sắp cho vào đây, em sẽ thích thôi. Cho vào của em nhé.”

Ai ya, anh ấy sắp cho vào rồi, anh ấy sắp cho vào rồi......

Chính là lúc quan trọng ấm áp và kích thích như thế, tôi lại không nhịn được hắt xì hơi một cái.

Tôi đã từng nói, tôi là người có cái tật rất nghiêm trọng.

Cứ hễ căng thẳng hồi hộp quá là tôi thích hắt xì hơi.

Đặc biệt là bây giờ, tôi hồi hộp hắt xì hơi liên tiếp từ trong mồm ra, a....a... hắt xì.....aa....hắt xì.


Tôi càng muốn nhịn hắt xì thì lại càng không kìm được.

Tôi hắt xì to đến mức kinh thiên động địa, hắt cả nước mũi và nước miếng vào mặt Lạc Mộ Thâm.

Tôi vẫn hắt xì liên tục, được thôi, tôi thừa nhận tôi bây giờ giống như súng bị giật cò hiệu suất cao vậy, không ngừng bắn nước mũi và nước miếng ra liên tục, đến nỗi đầu óc cũng quay cuồng theo.

A hắt xì.....a....h....ắt.....xì........

A.....hắt.....xì......

Nếu như ai ở đây lúc nào, còn có thể tiếp tục làm chuyện đó thì có lẽ đúng là thần tiên.

Lạc Mộ Thâm dừng lại, dùng tay lau nước mũi tôi hắt xì bắn lên mặt anh ấy, ánh mắt anh ấy đầy vẻ chán ghét nhìn tôi: “ Anh nói em đầu lợn này, em có cái tật gì thế? Tại sao em có thể hắt xì liên tiếp như vậy được, thế này làm sao tiếp tục được nữa? Em nói xem bầu không khí đang đẹp như thế, em muốn như thế có phải không?”

“ Em....xin lỗi......em cứ hễ hồi hộp.....lại muốn...hắt xì hơi...” Tôi lại hắt xì liên tiếp một hồi nữa.

Lạc Mộ Thâm quả thật không còn biết nói gì nữa: “ Em nói em, đến làm chuyện này mà cũng căng thẳng, em nói em còn có thể làm được gì chứ?”

“ Em......a...hắt xì....em cũng không biết, xin lỗi.....tôi nghĩ có lẽ em quá hồi hộp, sau này quen dần là được, có điều cái này cần có thời gian, có lẽ phải mất một năm rưỡi mới sửa được.” Tôi vừa hắt xì vừa nói.

Bầu không khí ấm áp trong phòng đã bị tôi phá vỡ rồi.

“ Được thôi, tôi biết lúc này các bạn độc giả chắc muốn đánh hội đồng tôi, nhưng tôi chính là không muốn bọn họ tiến triển quá nhanh, nói trong lòng sói nhỏ biến thái đi, hì hì, tôi đồng ý đón nhận sự giày vò của các bạn.”

Lạc Mộ Thâm đành phải ngồi dậy, nhìn ánh trăng bên ngoài, trên mặt mang đầy nét đau khổ: “ Cuối cùng anh cũng biết, em chính là ông trời phái đến hành hạ anh, vốn dĩ anh sống rất tốt, mỗi ngày đều đàn hát, có người đẹp trong lòng, chính là sau khi gặp em, anh như sống cuộc sống của hoà thượng, em nói xem anh có buồn hay không? Anh bây giờ chỉ kém con cá gỗ và việc niệm kinh nữa thôi.”