Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 146: Bị cô bán thuốc làm cho tức điên

Cô ta cho rằng chúng tôi vào là để mua bao cao su qua đêm sao?

Mẹ ơi, tại sao gần đây tôi lại thường xuyên gặp phải những người kỳ lạ thế này chứ?

Tôi bây giờ thật sự cảm thấy mình như đang ở ngoài hành tinh vậy, cả thế giới này chỉ có mình tôi là người bình thường.

Tôi quả thật không biết nên nói gì mới được.

Nhân viên bán hàng đó hoàn toàn không biết tôi đã tức điên sắp muốn ngất rồi, cô ta vẫn đang thao thao bất tuyệt giới thiệu: “ Thưa anh, thưa cô, đây là sản phẩm mới nhất của Nhật Bản, cực kỳ mỏng, đeo vào giống như không đeo vậy, mà còn có hạt ma sát, ma sát rồi còn có mùi thơm, có thể khiến đàn ông phụ nữ đạt đến đỉnh cao khoái cảm. Còn có cả dầu bôi trơn đi kèm nữa! Hôm nay chúng tôi có hoạt động, mua 4 tặng 1!”

Tôi thật sự tức đến nỗi muốn đem cái bao cao su đó chụp lên đầu cô ta, cái gì mà hạt ma sát, tôi ma sát vào đầu cô ta!

Còn dầu bôi trơn nữa à, nào, tôi đổ dầu bôi trơn đó vào bụng cô.

Tôi tức không chịu được nữa rồi, Dạ Thiên Kỳ thì ôm bụng cười ngặt nghẽo, hắn ta vừa cười vừa nói: “ được, quá được, Nhuỵ Nhuỵ, hay là chúng ta mua vài hộp? Nghe cô ấy giới thiệu thật hay quá, hay là thử xem.”

Được thôi, tôi cũng muốn chụp cái bao cao su đó vào đầu thằng cha này.


“ Chúng tôi không cần cái này.” Tôi tức giận hầm hầm nói.

“ Ồ, tôi hiểu rồi.” Nha đầu nhỏ đó liền tỉnh ngộ.

Tôi thở dài, nha đầu này cuối cùng cũng đã hiểu ra rồi.

“ Bên này, thưa anh chị.” Nha đầu dễ thương đó vội vàng chạy đến bên một chiếc tủ khác, giới thiệu cho chúng tôi.

Tôi và Dạ Thiên Kỳ cùng đi theo sang bên đó.

Chỉ nhìn thấy nhân viên bán hàng đó cầm lấy một hộp thuốc, thần thần bí bí hướng sang tôi và Dạ Thiên Kỳ nói: “ Thưa anh chị, thuốc tránh thai loại mới nhất, đặc biệt có hiệu quả trong 72 giờ, dù cho t*ng trùng có khoẻ đến mấy cũng sẽ bị chết, tuyệt đối sẽ không xuất hiện cá lọt lưới, như thế, anh và chị đây sẽ không cần đeo bao cao su, cũng không có nỗi lo về sau, tận hưởng thoải mái, một đêm tuyệt đẹp, nếu yêu cô ấy, thì cho cô ấy dùng cái này.” Nha đầu đó lại còn học được mấy lời quảng cáo đó đem ra nói.

Mấy tầng dây đen từ trán tôi trượt xuống, tôi quả thật tức điên như cơn bão quét qua, tôi muốn nói chuyện với ông chủ hiệu thuốc, tại sao lại tuyển dụng con người ngu ngốc như thế này chứ.

Lúc này, Dạ Thiên Kỳ đã vui mừng không xiết, cười đến nỗi bò nhoài trên mặt tủ, tôi nhìn thấy bả vai của hắn ta rung liên tục.

“ Chúng tôi không phải muốn mua bao cao su, cũng không muốn mua thuốc tránh thai gì đó, chúng tôi muốn mua miếng dán và bạch dược Vân Nam.” Tôi tức đến mức hét lên.


“ A, a, a, xin lỗi, tôi cứ tưởng......” Cô nhân viên phục vụ đỏ mặt đỏ lên, cô ta vội vàng xin lỗi chúng tôi.

“ Cô tưởng cái gì chứ?” Tôi hờ hững thờ ơ nói, trong lòng rất bực mình, cả ngày hôm nay đều khiến tôi uất ức, mua bạch dược Vân Nam thôi mà cũng khiến tôi tức điên.

Tâm hồn tôi phải chịu đựng vết thương quá sâu, thuốc bột Vân Nam đó cũng không thể làm lành tâm hồn tôi được.

“ Không sao, hôm nay mua thuốc, cái đó sau này mua, sau này sẽ cần dùng đến.” Tên Dạ Thiên Kỳ đó cười nói, dáng vẻ hắn ta cười, thật sự quá cuốn hút người khác.

Cô nhân viên bán hàng đó liền đỏ mặt, đôi mắt long lanh đó chăm chú nhìn Dạ Thiên Kỳ, tôi không kìm được thở dài trong lòng, tên Dạ Thiên Kỳ này, nếu như hắn ta đi quyến rũ con gái, thì đúng là ai cũng bị hắn ta dụ dỗ thành công thôi.

Đợi một chút, có điều, tại sao bản thân tôi lại không thích hắn ta chứ?

Có lẽ, tôi không thích tính khí kiểu lưu manh đó của hắn ta chăng? Tôi từ nhỏ đến giờ lúc nào cũng là người con gái truyền thống chân thành sống có quy tắc.

Chẳng dễ dàng gì mua được thuốc, Dạ Thiên Kỳ kéo tôi quay lại xe của hắn ta.

Tôi gỡ chiếc khăn tay từ tay của hắn ta ra, không kìm được thở dài một hơi lạnh, không biết rút cuộc là cái gì, lại làm tay anh ra rách một miếng sâu như thế, thịt đã hở ra, máu chảy rất nhiều, cả chiếc khăn tay đều thấm ướt máu.


Nhưng Dạ Thiên Kỳ luôn với dáng vẻ không để ý, vẫn cười thoải mái.

“ Cảm ơn anh, nếu không phải vì cứu tôi, cũng không bị thương nặng như thế này.” Tôi khẽ nghiến răng, mặc dù tên Dạ Thiên Kỳ đáng ghét đáng bị tôi đánh chết, nhưng vừa nhìn thấy anh ta vì cứu tôi mà bị thương nặng như thế, tôi vẫn cảm thấy hơi áy náy và cảm động.

Chẳng còn cách nào, dễ mủi lòng chính là ưu điểm của tôi, cũng chính là khuyết điểm của tôi.

Nhìn thấy Dạ Thiên Kỳ như thế, tôi thật sự không có cách nào để buông tay đi được.

Tôi dùng nước khoáng rửa sạch tay cho anh ta, sau đó rắc đều thuốc bạch dược Vân Nam, cuối cùng dùng băng gạc quấn lại tay cho anh ta.

Sau đó, tôi ngẩng đầu lên, nhìn thấy trong đôi mắt sáng đẹp vẻ mỉm cười đó của Dạ Thiên Kỳ, dưới cảnh đêm đẹp như thế khuôn mặt anh ta thật hấp dẫn người khác.

Anh ta giống như là trong tiểu thuyết võ hiệp cổ đại, dáng vẻ phong lưu mê người, ví dụ Sở Lưu Hương.....

“ Nhuỵ Nhuỵ, anh thấy rất vui, em quấn băng cho anh như thế, anh cảm thấy mình bị thương nhẹ quá. Anh vẫn hối hận nếu như bị chiếc xe đó đâm vỡ đầu chảy máu thì hay hơn, sau đó nằm trong lòng em, em ôm anh mà khóc, nghĩ thôi mà cũng vui rồi.” Dạ Thiên Kỳ cười hì hì nói.

Thằng cha này từ bệnh viện tâm thần chạy ra sao?

Mặt tôi không biểu cảm vặn lọ thuốc bột Vân Nam vào, thuận tay lấy từ trong túi ra con dao gọt hoa quả, cố ý đưa cho anh ta: “ bị thương còn nhẹ đúng không ? Đây, đây là dao, anh tự đâm mình vài nhát, càng nhiều càng tốt, sau đó tôi giúp anh băng bó.”


Dạ Thiên Kỳ sững sờ nhìn tôi, sau đó cười lên, hắn ta cười rất sung sướng.

“ Nhuỵ Nhuỵ, anh luôn tự hỏi, tại sao anh lại thích người con gái như em, bây giờ xem ra, em thật sự không giống với người khác. Anh là thích kiểu người như em không giống với người khác.”

“ Rất đơn giản, anh ăn sơn hào hải vị nhiều rồi, đột nhiên nhìn thấy món dưa muối như tôi, cho nên cảm thấy rất tươi ngon mà thôi, có điều, tôi muốn khuyến cáo anh Dạ Thiếu gia, anh bây giờ ấy à, đối với tôi cảm thấy rất mới lạ mà thôi, không phải là thích tôi nhiều như thế, còn tôi, cũng không cảm thấy mình có sức hút nhiều như anh nghĩ, mà khiến Dạ Thiếu gia mê say như thế, anh cũng không thể cả đời chỉ ăn dưa muối, tôi cũng không thể chơi một đêm gì đó với Dạ Thiếu Gia, còn anh, tốt nhất vẫn nên chơi cùng với mấy cô minh tinh người mẫu môn đăng hậu đối đó, đừng làm phiền tôi nữa có được không? Tôi gọi anh là anh có được không? Hay gọi anh là ông nội có được không, tôi gọi anh là tổ tông có được không.....” tôi giống như đang cầu xin Dạ Thiên Kỳ.

“ Mấy cách xưng hô đó anh đều không thích, nếu như em gọi anh bằng một cái tên khác, anh sẽ suy nghĩ.” Mắt Dạ Thiên Kỳ sáng lên nhìn tôi.

“ Tên gọi gì?” Tôi liền hỏi.

“ Gọi anh là chồng là được rồi.” Dạ Thiên Kỳ cười hì hì nói.

Ai có thể giúp tôi, cắt đứt lưỡi của thằng cha này có được không?

Tôi cầm con dao gọt hoa quả, phải cố gắng khống chế, không để con dao đó đâm vào mồm thằng cha này.

Dạ Thiên Kỳ ngược lại im lặng nhìn tôi, nhìn chăm chú rất lâu, đột nhiên hắn ta cười: “ Tiểu nha đầu, em đích thực là một đĩa dưa muối, nhưng anh lại thích đĩa dưa muối như em thì làm thế nào? Anh nói cho em biết, anh từ trước đến nay không hề đùa giỡn, anh là chân thật .”

Anh ta đột nhiên trở nên nghiêm chỉnh.