Bần tăng trước hết trả nợ đã. cả nhóm đi sang một bên, Mạnh Kỳ lập tức cười hì hì, chắp tay trước ngực noi, Các vị bằng hữu sinh tử, lần này may nhờ có các ngươi hỗ trợ.
Cười đùa tí tởn, không có chút đứng đắn nào. Giang Chỉ Vi bật cười, sau đó nàng thấp giọng nói, Ta trước hết thăng cấp cho Bạch Hồng Quán Nhật kiếm đã, rồi sau đó tính đến cái khác.
Mọi người vừa nói chuyện, vừa đi đến cột sáng trung ương. Mạnh Kỳ đem sáu mươi thiện công tiền nợ trả hết một lượt, hắn còn thừa bảy trăm bốn mươi thiện công.
Giang Chỉ Vi đem Bạch Hồng Quán Nhật kiếm, canh kim khoáng thạch, ma diễm kết tinh cùng để vào trong cột sáng tiên khí, chờ đợi thông báo của chủ nhân Lục Đạo Luân Hồi.
Sau một cái hô hấp, nàng quay đầu nói với đám Mạnh Kỳ: Tốn năm mươi thiện công trừ đi ô uế, dùng tài liệu trước mắt thăng cấp tốn ba trăm thiện công.
Rất không tệ. Trương Viễn Sơn thành khẩn nói, nếu cầm mấy tài liệu này mang đi cho luyện khí tông sư của tông môn, không chỉ có khả năng thất bại, mà còn tốn cống hiến môn phái nữa, lại phải thiếu một lần nhân tình, hơn xa ba trăm thiện công.
Mạnh Kỳ còn chưa có kinh nghiệm những chuyện này, chỉ có thể cười nói: Chủ nhân Lục Đạo Luân Hồi trước sau như một, già trẻ không gạt.
Giang Chỉ Vi cũng không phải là hỏi ý kiến bọn họ, chỉ là thông báo cho mọi người biết thôi. Nàng nhẹ gật đầu, quay lại yêu cầu thăng cấp.
Quang điểm bay múa, tinh đấu như mưa, Bạch Hồng Quán Nhật kiếm bị bao bọc hoàn toàn trong đó. Qua mấy hơi thở, hết thảy tiêu tán, thân kiếm vốn sắc bén sáng loáng giờ thành nội liễm thâm trầm hơn, còn có thể thoáng nhìn thấy một vài hoa văn màu đen khảm bên trong kiếm.
Giang Chỉ Vi lấy Bạch Hồng Quán Nhật kiếm ra, vung vẩy vài cái, lại làm quen một lần, sau đó cười nói: So với trước kia thì sắc bén hơn, đạt đến cực hạn của lợi khí. Do bổ sung ma diễm nên có chấn nhiếp nhất định với tà ma, cũng tăng thêm sát thương với nguyên thần.
Nói cách khác, thanh Bạch Hồng Quán Nhật kiếm này coi như là lợi khí nổi bật rồi, giá trị cũng phải ít nhất chín trăm thiện công trở lên. Đương nhiên ma diễm tinh thể và canh kim khoáng thạch, lại thê thiện công tăng cấp cũng phải có giá trị tương đương.
Mà vũ khí quen thuộc của bản thân thăng cấp, nên chiến lực của Giang Chỉ Vi cũng tăng thêm nhiều.
Trước hết chúng ta giúp tiểu hòa thượng đổi a, khi hắn quay về còn phải đối mặt với đại địch. Giang Chỉ Vi thu hồi trường kiếm, cười nói. Nàng cũng không đổi thêm gì cả, chính là để lại thiện công cho Mạnh Kỳ mượn nếu hắn không đủ. Hơn nữa nàng mới khai Tị Khiếu, Khẩu khiếu tương quan còn chưa cô đọng, trên người vẫn còn nhiều kiếm pháp chưa tìm hiều, nên hiện tại không quá cần cái gì.
Mạnh Kỳ trả sáu mươi thiện công, còn bảy trăm bốn mươi. Hắn trầm ngâm một chút rồi nói: A Nan Phá Giới Đao Pháp của ta tinh tiến không ít, lại có thêm Diêm La Thiếp của Chi Vi dạy ta, về phương diện chiêu thức liều mạng không cần đổi thêm nữa.
Hắn chưa nói rõ việc mình ngộ ra Lạc Hồng Trần, bởi vì mâu thuẫn với lời nói dối lúc trước - lúc ấy hắn chỉ nói là bản thân nhận được tàn thức của A Nan Phá Giới Đao Pháp thức thứ nhất.
Nhờ ma khí của cửa đá, Nhĩ khiếu và những khiếu huyệt tương quan của ta đã mở rộng, chỉ cần cô đọng là được. Vì vậy đổi một lọ Hư Hình Ích Hoa Đan, khoảng mười ngày nửa tháng là có thể hoàn thành. Sau đó ta sẽ dùng một quả Thiên Thị Địa Thính Hoàn làm dự bị, trước hết là thử tự mở khiếu, nếu như không được thì sẽ dùng đan dược đột phá.
Hắn đổ hết việc tiến giai của mình lên ma khí của cửa đá.
Trương Viễn Sơn khẽ vuốt cằm: Ý tưởng thật tốt.
Hắn tán thưởng việc Mạnh Kỳ muốn tự khai khiếu. Chỉ có từ từ thoát khỏi sự ỷ lại vào đan dược của chủ nhân Lục Đạo Luân Hồi, thì tương lai mới tiến xa hơn.
Tuy vậy mọi chuyện vẫn phải cần thời gian, bất kể là cô đọng khiếu huyệt, khai mở Nhĩ khiếu, hay nắm giữ chiêu thức liều mạng, cần càng nhiều thời gian càng tốt. Trương Viễn Sơn tiếp tục nói.
Ân. Điểm này, Mạnh Kỳ đã sớm nghĩ tới, Ta có Luân Hồi phù, định dùng để đi tới một giới khác rèn luyện, tranh thủ nắm chặt chiêu thức, mở ra Nhĩ khiếu. Ặc, một tháng chắn chắn không đủ, ta sẽ dùng hai trăm thiện công đổi thêm một tháng nữa.
Hắn không đổi quá nhiều, vì dù có mởi Nhĩ khiếu, cũng chưa chắc thắng được An Quốc Tà, chi bằng đổi vật phẩm hỗ trợ khác. Tuy có thể mượn thiện công từ đám Giang Chỉ Vi, nhưng nếu số lượng lớn, khẳng định rằng không thích hợp. Nhiệm vụ Luân Hồi càng ngày càng khó, mọi người cũng phải dùng thiện công nâng cao bản thân.
Mà ở Khai Khiếu, thất khiếu Nhãn-Nhĩ-Tị-Khẩu chủ yếu là để đối ứng với nội phủ, xây dựng thiên địa bên trong, khiến cho nó tự hành tuần hoàn, giống với thiên địa chân thật bên ngoài.
Thiện công còn dư của người đủ để đổi một lọ Bi Tô Thanh Phong. Tề Chính Ngôn đối với vật này nhớ mãi không quên.
Mạnh Kỳ cười cười gật đầu: Vậy đổi nó đi, không biết còn đủ thiện công để học thủ pháp của Kiến Chi Tuyệt Mệnh tiêu hay không.
Đại khái là sẽ đổi như vậy, mọi người có ý kiến gì không? Mạnh Kỳ nói xong, nhìn về phía Giang Chỉ Vi, Trương Viễn Sơn và Phù Chân Chân.
Phù Chân Chân yếu ớt nói: Ngọn nến nhỏ vô dụng a?
Không đâu. Mạnh Kỳ mỉm cười trả lời, kích sát An Quốc Tà không cần dùng đến Thất Tinh Hải Đường, dù sao không đâu lại thắp một ngọn nến cũng sẽ khiến người khác chú ý.
Giang Chỉ Vi suy nghĩ một chút, cảm thấy không có vấn đề gì, khẽ cười một tiếng: Đáng tiếc không có cách để truyền tống trong chủ thế giới, nếu không ta có thể trực tiếp qua giúp ngươi, ta đang muốn thử Cuồng Sa Thần Công.
Suy xét đủ chu toàn rồi. Trương Viễn Sơn cảm thấy mình ngày càng phải lau mắt nhìn Chân Định sư đệ. Lần đầu gặp mặt, hắn còn là tiểu hòa thượng cái gì cũng không biết, tính cách hoạt bát, nhanh nhẹn táo bạo, làm việc không có quy tắc, ý tưởng lạ rất nhiều. Mà hiện tại Chân Định sư đệ vẫn vui cười hoạt bát như thế, nhưng ẩn dưới đó là một sự trầm ổn, làm việc trật tự rõ ràng, có bốc đồng nhưng cũng có cẩn thận, có tâm liều mạng nhưng vẫn mang theo hậu chiêu, không thể khinh thường rồi.
Mạnh Kỳ đi đến cột sáng trung ương, đưa tay vào cột sáng, nhưng không hỏi thủ pháp dùng Kiến Chí Tuyệt Mệnh tiêu, mà là điều tra Lôi ngân trên bàn tay.
Lôi ngân do tinh khí của Cửu Tiêu Thần Lôi mâu lưu lại, là ấn ký, cũng là chìa khóa để mở phế tích Cửu Trọng Thiên. Sau khi thúc dục liền mô phỏng một tia khí tức của Lôi Thần, dưới thời tiết mưa bão sấm chớp có thể dẫn động ba lượt Lôi đình tới tương trợ. Tiêu hao Lôi đình không thể bù đắp, thuộc về vật phẩm đặc thù, không thể đổi lấy thiện công, không thể trao đổi cho người khác.
Mạnh Kỳ nghe được liền trợn mắt há mồm, cái Lôi ngân này lại có tác dụng lớn như vậy, lại cũng là một cái chìa khóa để vào phế tích Cửu Trọng Thiên.
Mình và Cố Tiểu Tang xem như có thu hoạch riêng, vấn đề duy nhất là không biết phế tích Cửu Trọng Thiên ở nơi nào, bản thân mình đến một cái manh mối còn không có.
Tuy nhiên có thể dẫn động ba lần Lôi đình tương trợ, đây là ba lần công kích của Ngoại Cảnh rồi, nhưng đương nhiên là phải xem xét thời tiết...Mạnh Kỳ cực kỳ thỏa mãn với Lôi ngân.
Thu liễm tâm tư, hắn hỏi thu pháp của Kiến Chi Tuyệt Mệnh tiêu.
Thủ pháp sử dụng Kiến Chi Tuyệt Mệnh tiêu, giá hai mươi lăm thiện công. Mạnh Kỳ nghe được câu trả lời liền thở nhẹ, tuy mặt mình dày nhưng lúc nào cũng mượn người khác thì cũng thấy xấu hổ.
Hư Hình Ích Hoa đan một lọ, năm mươi thiện công.
Thiên Thị Địa Thính hoàn một quả, hai trăm sáu mươi thiện công.
Bi Tô Thanh Phong một lọ và giải dược, hai trăm thiện công.
Thời gian tu luyện một tháng trong Luân Hồi thế giới, hai trăm thiện công.
Thủ pháp sử dụng Kiến Chi Tuyệt Mênh tiêu, hai lăm thiện công.
Từng đợt âm thanh vang lên, vài món vật phẩm hiện ra trong tay Mạnh Kỳ. Một cái bình ngọc nhỏ bên trong có một viên đan dược đỏ rực, mùi thơm ngát lan tỏa ngoài không khí. Ngoài ra còn một bình sứ khác và hai chai nhỏ bược đậy kín chặt chẽ, một quyển sách mỏng và tấm Luân Hồi phù.
Mạnh Kỳ kiểm tra lại một lần nữa, cất tất cả đi rồi thỏa mãn nói: Đến lượt các ngươi.
Hắn còn thừa năm thiện công, không thể đổi được pháp môn điểm huyệt trùng huyệt, cũng không sao, hai tháng tu luyện hắn có thể sưu tập thêm các bí tịch ở phương diện này, hoặc thu thập những vật phẩm tạp nham đổi cho chủ nhân Lục Đạo Luân Hồi.
Tề Chính Ngôn vẻ mặt không đổi, nói: Ta tính trước nhiệm vụ tiếp theo sẽ trùng kích Nhĩ khiếu, cho nên đổi hai bình Hư Hình Ích Hoa Đan, một quả Thiên Thị Địa Thính hoàn, tinh thạch tầng thứ tư của Hồn Thiên Bảo Giám - Bích Băng Tuyết.
Hồn Thiên Bảo Giám Thổ Côn Lôn là dành cho dưới tứ khiếu, mà Nhãn Khiếu và Nhĩ Khiếu đều mở thì phải tu luyện Bích Băng Tuyết, tu luyện tầng này có thể kéo đến mở bát khiếu.
Hắn cũng không có lòng tin, thế nên đổi nhiều đan dược để đột phá. Đám Trương Viễn Sơn cũng ngại không nói nhiều, thế nhưng Mạnh Kỳ vốn thân thiện, giỏi về giao tiếp, nên hỏi một câu: Tề sư huynh, vì sao không đổi công pháp làm tăng tư chất? Dịch Cân Đoán Cốt Thiên cũng rất tốt mà.
Tề Chính Ngôn biểu cảm không đổi, tựa như người chết mà nói: Tu luyện Hồn Thiên Bảo Giám, tư chất của ta cũng đang dần được cải thiện. Hiện tại để đột phá tứ khiếu thì cần đan dược, tu luyện Bích Băng Tuyết thì có lẽ không cần đan dược nữa. Đến lúc đó mà tư chất vẫn không đủ thì ta đổi Dịch Cân Đoán Cốt Thiên sau.
A di đà phật, thiện tai thiện tai. Thấy Tề Chính Ngôn suy tính rõ ràng, Mạnh Kỳ trêu ghẹo nói.
Rất nhanh, Tề Chính Ngôn lấy đan dược từ cột sáng ra, cùng với một khối tinh thạch lóng lánh trong suốt, bên trong có băng tuyết xoay tròn, huyền diệu vô cùng.
Hắn đổi xong đống vật phẩm đó là vừa vặn hết thiện công.
Trương Viễn Sơn nhìn Phù Chân Chân nói: Ta tạm chỉ cần một quả Thiên Thị Địa Thính Hoàn và một ít vật phụ trợ, nếu không thể tự mình đột phá, ta sẽ dùng nó. Còn thừa thiện công thì ta đưa Chân Chân để đổi phần thứ nhất của Cứu Nhân Kinh, cái này sẽ có tác dụng lớn với tất cả chúng ta.
Chân Vũ Thất Tiệt Kinh của hắn đã nhập môn, học được một số tuyệt chiêu, thực lực không thể khinh thường, chẳng qua lần này không có cơ hội thể hiện mà thôi. Hơn nữa Trương Viễn Sơn xuất thân không thấp, tài nguyên tu luyện không kém thiếu gia đại tộc đích truyền môn phái, công pháp tu luyện của bản thân cũng là thần công thượng thừa, thế nên hắn không muốn luyện thêm những công pháp khác, tránh phân tâm. Tương lai hắn cũng có thể tích góp hai nghìn thiện công, quán thể Chân Vũ Thất Tiệt Kinh khai khiếu kỳ.
Mà Cứu Nhân Kinh là chủ tu công pháp, cũng là thần công chữa thương, quả thật thích hợp với Phù Chân Chân. Có thêm hai trăm năm mươi thiện công từ Trương Viễn Sơn, Phù Chân Chân đã đủ chín trăm thiện công để đổi.