Còn có Bạch Lôi, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần với ánh mắt hứng thú, thậm hắn có cảm giác mình đã xem nhẹ Bạch Hạo, hôm nay đối phương quật khởi lại là cơ hội tốt với hắn.
Tuy cũng không phải toàn bộ tộc nhân đều như thế, người chủ mạch Bạch gia âm trầm, lúc bọn họ nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo địch ý, cho dù không lộ ra trước mặt nhưng trong lòng oán độc tới tận cùng, hận không thể lập tức giết Bạch Tiểu Thuần, cảm giác nhụ nhã bao phủ nội tâm, không chỉ Bạch Tề và Thái phu nhân nhục nhã, mà là toàn bộ dòng chính chủ mạch đều cảm thấy nhục nhã.
Thậm chí bọn họ xem ra, Bạch Hạo cũng là chủ mạch nhưng hành vi vừa rồi đã phản bội chủ mạch.
Thời gian trôi qua, sau nửa nén hương, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần thâm thúy, hắn ngẩng đầu nhìn đại tộc lão trên công đường sau đó ôm quyền cúi đầu.
Đại tộc lão công đường rung động, hắn cẩn thận lắng nghe, những người khác cũng như thế, sắc mặt các tộc lão nghiêm túc và trang trọng.
- Bẩm đại tộc lão, suy đoán sau luyện linh ba mươi lần, vãn bối chỉ nói lung tung mà thôi, tất cả là do vãn bối từ nhỏ quái gở, không có huynh đệ, bằng hữu, nhiều khi chỉ có thể một người đi tưởng tượng thế giới này, nghĩ về thiên địa chung quanh... Giống như trong thiên địa chỉ có một mình ta, đối với thế giới này ta là người dư thừa.
- Có lẽ bởi vì loại tâm tính nên ta suy nghĩ mình mọc cánh không ngừng bay về phương xa...
Bạch Tiểu Thuần nói chuyện với giọng khàn khàn, dường như hắn đang đắm chìm trong cảm xúc lúc nhỏ.
Tộc nhân nơi này có không ít người biết rõ chuyện Bạch Hạo khi còn bé, sau khi nghe xong liền nghĩ tới hình ảnh hài đồng cô dộc, một người ngồi trong góc ngơ ngác nhìn trời, liên tưởng tới thế giới.
Nội tâm những tộc lão đều cảm giác đều cảm giác được, ngũ tiểu thư càng nghe càng bi ai thay Bạch Hạo.
Lúc tâm tình mọi người bị dẫn động, nội tâm Bạch Tiểu Thuần đắc ý, trong thời gian suy nghĩ suốt ưửa nén hương hắn mới nghĩ ra đáp án, hắn muốn làm tất cả mọi người bi thương, cũng làm bọn họ rung động.
Dù sao là nói khoác cứ nói mạnh miệng, điểm này Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình không am hiểu nhưng vẫn có thể dọa người khác, lúc này hắn tiếp tục đắm chìm trong suy nghĩ, giọng nói như phiêu du thiên địa, mọi người có cảm giác mình đang du ngoạn trong thế giới tinh thần của Bạch Hạo.
- Ta thường xuyên suy nghĩ, phiến thiên địa này hình thành như thế nào... Chúng ta là tồn tại ra sao... Tại sao có hồn, tại sao có hỏa, tại sao có luyện linh...
- Ta cũng thường xuyên suy nghĩ, thế gian này vốn không có tiên nhân, như vậy ai truyền cho chúng ta cách tu hành..
- Ta còn thường xuyên suy nghĩ, bầu trời lớn như vậy, bên ngoài bầu trời có tồn tại thế giới khác hay không, nếu quả thật tồn tại, vậy phiến thế giới kia sẽ thế nào...
Bạch Tiểu Thuần thì thào, lúc lời hắn nói truyền vào tai mọi người, thời gian dần qua mọi người chung quanh yên tĩnh lại, mỗi người đang đắm chìm trong câu chuyện của Bạch Tiểu Thuần.
Những tộc lão thu liễm khí tức, lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, chợt bọn họ phát hiện mình trước kia quá xem thường Bạch Hạo.
Nhất là vị đại tộc lão công đường cũng biến sắc, là người đứng đầu, trong mắt hắn dường như nhìn thấy Bạch Hạo lúc nhỏ, càng nhận ra Bạch Hạo đang hồi tưởng.
- Trong thế giới đó có phải có người hay không, trong mắt bọn họ, chúng ta... Là cái gì...
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần nhu hòa, trong mắt mang theo sương mù, giọng nói càng phiêu miểu.
- Ai có thể biết rõ, thế giới của chúng ta, có phải... do đại năng nào đó luyện linh vật phẩm ba mươi lần sau đó hóa thành thế giới hay không?
Những lời này làm mọi người chung quanh im lặng, sau đó có vô số người hít khí lạnh.
- Có ai biết rõ, vì sao thế gian này có luyện linh, ai biết khởi dầu của luyện linh trong thế giới này ở đâu?
- Đúng, đây chính là đáp án của ta!
Bạch Tiểu Thuần nói xong sau đó ôm quyền với đại tộc lão công đường, hắn trầm mặc không nói nhưng nội tâm hắn kích động vui sướng không nhỏ, khi hắn nói những lời này, ngay cả hắn cũng không rõ nó có ý nghĩa gì, trong thời gian nửa nén hương kia hắn đang suy nghĩ và biên câu chuyện.
Tuy hắn không hiểu, cảm thấy mình đang hù dọa người khác, càng thần bí cao xa, càng huyền diệu khó giải thích, hiệu quả sẽ càng tốt, giờ phút này hắn bình tĩnh dò xét chung quanh, nhìn thấy mọi người đang lo được lo mất.
Chung quanh thật sự quá yên tĩnh... Tất cả mọi người, kể cả tộc lão cũng ngơ ngác nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, tiêu điểm trong mắt tán loạn, nhìn bọn họ như bình tĩnh nhưng tâm thần nổ vang như sấm sét, đã bị những lời của Bạch Tiểu Thuần chấn trụ.
Bạch Tiểu Thuần tưởng tượng, bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng, cũng không biết nên dùng lời lẽ nào hình dung, ngay sau đó cũng hiểu vì sao Bạch Tiểu Thuần có thể nói ra đáp án là thế giới.
Dù sao mọi người khó tiêu hóa những tin tức này trong nhất thời nửa khắc, sau khi trôi qua mười hô hấp, bọn họ mới khôi phục lại, lúc này tiếng hít khí lạnh, tiếng nghị luận, tiếng kinh hô truyền ra xôn xao.
- Phải chăng bên ngoài thiên ngoại có thể giới hay không?
- Thiên dịa của chúng ta, có lẽ thật sự là... Một pháp bảo do đại năng luyện linh ba mươi lần lưu lại.
- Trời ạ, ta nhớ tới truyền thuyết Khôi Hoàng, truyền thuyết nói rằng Khôi Hoàng đầu tiên khai thiên tích địa, vì thủ hộ tộc nhân nên chết trận.
Ngũ tiểu thư và Bạch Lôi rung động rất mạnh, Bạch Tiểu Thuần lời nói, nếu không suy nghĩ sâu xa thì không có việc gì, chỉ khi nào suy nghĩ sâu xa, càng nghĩ càng kinh hãi, ẩn ẩn cảm thấy trong lời Bạch Tiểu Thuần nói ẩn chứa bí mật của thiên địa, làm cho người ta lâm vào cảnh tượng huyền bí khó lường, tương lai vô hạn.
Nghe mọi người kinh hô, Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi, hắn vẫn còn thiên phú dọa người, lúc này vô cùng đắc ý, ánh mắt các tộc lão tỏa ra hào quang kỳ lạ, nhất là đại tộc lão công đường trực tiếp đứng lên, sắc mặt kích động ngửa mặt lên trời cười to.
- Tốt, tốt, tốt!
Với tư cách đại tộc lão công đường, ngày bình thường uy nghiêm vô tận, lúc này hắn gật đầu tán thành, cho dù là với Bạch Tề, hắn cũng chỉ nói một chữ "Tốt"
Trước mắt hắn nói ba chữ tốt, sắc mặt kích động, từ đó có thể thấy hắn cực kỳ thưởng thức Bạch Tiểu Thuần, tất cả lọt vào mắt Bạch Tề, tâm thần hắn đau đớn giống như bị cwans xé, hai mắt đỏ rực, nắm đấm xiết chặc.
Sắc mặt hắn tái nhợt, đôi mắt mang theo sát cơ nhìn Bạch Tiểu Thuần.
- Trong tổ địa, sau khi ta lấy Thiên Nhân Hồn chính là ngày chết của ngươi.
Về phần tộc trưởng Bạch gia, ánh mắt hắn nhìn sang Bạch Tiểu Thuần mang theo phức tạp, ngay sau đó đôi mắt của hắn bị băng hàn thay thế.
---------------