Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 851: Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm

Trong nháy mắt hắn mở bàn tay phải, bên trong có một đám hỏa diễm hừng hực ẩn chứa nhiệt độ kinh người, hư vô trong phạm vi ngàn trượng vặn vẹo, mọi người ẩn ẩn cảm giác có nguy cơ sinh tử, dường như hỏa diễm bạo phát ra ngoài sẽ thiêu đốt mọi thứ thành tro bụi.

Vào lúc hỏa diễm xuất hiện, trên bầu trời xuất hiện sấm sét nổ vang, dị tượng sinh ra liên tục.

Trong tích tắc vô số đôi mắt nhìn chằm chằm vào hỏa diễm vừa xuất hiện, tiếng hít khí lạnh không ngừng vang lên, lúc này thổ dân liên tục bàn tán với nhau, bọn họ cảm thấy hào quang của hỏa diễm này chính là ánh sáng duy nhất trên đời.

Cùng lúc đó mặt đất dưới chân Bạch Tiểu Thuần bắt đầu bị hòa tan, dường như dưới uy lực của hỏa diễm này, mọi thứ không tồn tại.

Hết lần này tới lần khác thân thể của hắn đứng trong biển lửa lông tóc không tổn thương.

Màu sắc hỏa diễm thay đổi, không ngừng cải biến màu sắc trước đó, cũng trở nên mơ hồ bất định, mắt thường không nhìn ra mánh khóe gì, chỉ khi ngưng tụ tu vi vào hai mắt nhìn mới có thể nhận ra bên trong có mười một màu sắc.

Đây chính là... Thập nhất sắc hỏa!!

Sau khi trải qua yên tĩnh ngắn ngủi, rất nhanh, mọi người chung quanh kinh hô và tán dương Bạch Tiểu Thuần.

- Trời ạ, đây là thập nhất sắc hỏa sao, cả đời của ta chưa từng nhìn thấy thập nhất sắc hỏa bao giờ.

- Thập nhất sắc hỏa, thập nhất sắc hỏa, Bạch đại sư, hắn không phải tam phẩm, mà là Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm!

- Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm... Đó là khách quý ngay cả luyện hồn thế gia cũng phải tôn sùng, dù đặt trong thành Cự Quỷ cũng là nhân vật nổi danh.

Những thổ dân chung quanh hưng phấn bàn tán với nhau, giọng nói truyền khắp núi rừng, hai hồn tu trung niên của Hắc Sơn bộ ngạc nhiên không nhỏ, bọn họ ngơ ngác không nói nên lời, thân thể run rẩy, lúc nhìn sang Bạch Tiểu Thuần còn mang theo cảm giác khó tin, bọn họ cảm thấy thiên địa như sụp đổ trước mặt mình.

- Hoàng... Hoàng Phẩm...

- Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm!

Hai người phải mất thời gian thật lâu mới kịp phản ứng, không chần chờ chút thêm giây phút nào, lập tức quỳ xuống bái lạy, bọn họ cực kỳ kính sợ Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm, trong mắt bọn họ, Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm chính là đại nhân vật dậm chân một cái cũng làm bọn họ bị hủy diệt.

Loại nhân vật này đang đứng trước mặt của mình, hai người lúc trước đã mạo phạm Bạch Tiểu Thuần, tuy vừa rồi bọn họ biểu lộ uyển chuyển muốn đòi lại trữ hồn tháp, cho nên càng sợ hãi xảy ra chuyện.

Hai người bọn họ không cần nói làm gì, Lý Phong đang dứng giữa không trung, tròng mắt Lý Phong suýt nữa rớt ra ngoài, giờ phút này lại rung động rất mạnh, thân thể hắn suýt rơi xuống đất.

- Thỉnh đại sư bớt giận...

Lý Phong vội vàng quỳ xuống, hắn sợ hãi hắn nhớ lại chuyện kinh tâm độc phách năm xưa, sau đó liền dọa sợ sắc mặt tái nhợt, nội tâm càng bi ai, hắn có cảm giác đắc tội người không thể đắc tội, mồ hôi lạnh chảy khắp toàn thân, nội tâm hối hận và ủy khuất, cảm giác đắng chát bao phủ khắp toàn thân hắn.

Hắn cảm thấy người trước mắt đường đường Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm ah, không ngờ vì một cái hồn tháp lại đi luyện dược cho tiểu bộ lạc.

Chu Nhất Tinh cũng giật mình, hắn liên tục hít khí lạnh, hắn biết Bạch Tiểu Thuần là người thế nào, trong mắt hắn mang theo hào quang sáng ngời, nếu nói cảm thấy không phục, thậm chí nội tâm mỉa mai, hiện tại hắn đã tâm phục khẩu phục, thậm chí còn sinh ra một tia cuồng nhiệt.

Hắn biết rõ đối phương đã có thể luyện ra thập nhất sắc hỏa không bao lâu, vừa mới luyện chế mà lại có cảm giác vô cùng thành thạo giống như lô hỏa thuần thanh làm cho tâm thần Chu Nhất Tinh rung chuyển, hắn có cảm giác sùng kính.

Bỗng nhiên hắn có ý thức được, nếu hắn có thể đi theo một Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm, đó chính là tạo hóa của bản thân! Nhất là đối phương rất rõ ràng là thế hệ thiên tư tung hoành, ngày sau nói không chừng có thể đột phá Hoàng Phẩm, bước vào huyền phẩm, hắn xem như tùy tùng đầu tiên, không cần phải nịnh nọt cạnh tranh như những người khác.

Nghĩ tới đây, Chu Nhất Tinh cuồng nhiệt càng lớn.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần sảng khoái, hắn thưởng thụ vẻ mặt của mọi người, hắn ho nhẹ một tiếng, ánh mắt nhìn lên người Lý Phong.

- Bỏ đi, bản tôn không chấp nhặt với ngươi, ta nhìn ra được ngươi có thiên tư không tệ, muốn muốn nói cho ngươi, làm người nên ít xuất hiện... Ngươi xem ta lợi hịa như thế nhưng cao điệu lúc nào

Bạch Tiểu Thuần nói xong liền vung tay lên, hắn thu hồi thập nhất sắc hỏa trở về, quay người bảo trì tư thế vuốt cằm, không để ý tới mọi người sau đó đi về động phủ.

Lý Phong cười khổ, hắn nghe Bạch Tiểu Thuần nói liền cảm thấy nếu đại sư này không cao diệu, như vậy không biết cái gì mới là cao điệu, hắn không dám nhiều lời, chỉ có thể cảm kích đồng ý, nội tâm của hắn lại có ý niệm giống hệt Chu Nhất Tinh trong đầu.

- Nếu đi theo bên cạnh vị Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm này, được ngẫu nhiên nhắc nhở một chút cũng là tạo hóa... Nếu có thể thường xuyên hỏi thăm chẳng phải càng...

Nghĩ tới đây, Lý Phong cắn răng, hắn biết rõ tán tu khổ sở, ngày bình thường không thể tiếp xúc với Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm, giờ phút này hắn có cảm giác được đây là cơ hội, lập tức có quyết định, bất kể như thế nào cũng phải nịnh bợ đối phương, tranh thủ đi theo tùy tùng.

Sau khi có quyết định này, Lý Phong vô ý thức nhìn về phía Chu Nhất Tinh.

- Người này chắc là tùy tùng bên cạnh đại sư, cũng là mục tiêu ta vượt qua!

Thời điểm Lý Phong nhìn về phía Chu Nhất Tinh, Chu Nhất Tinh cũng đã có quyết đoán, hắn hơi xem xét, cũng nhìn về phía Lý Phong, phát giác được suy nghĩ của đối phương, Chu Nhất Tinh lập tức không vui, càng cảnh giác.

- Không đúng, người này muốn tranh đoạt thân phận tùy tùng với ta!

Ánh mắt hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy địch ý và suy nghĩ cạnh tranh của nhau.

Lý Phong không có rời đi, hắn vẫn ở lại bộ lạc Hắc Sơn, chủ động đi theo bên người Bạch Tiểu Thuần, thái độ rất cung kính, bộ dạng chỉ cần Bạch Tiểu Thuần yêu cầu chuyện gì thì hắn quyết tâm xông pha khói lửa tiến lên hoàn thành.

Điểm này gây áp lực lớn lên tinh thần của Chu Nhất Tinh, hắn cũng giống đối thủ lập tức cuồng nhiệt với Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần phát hiện nên không đuổi Lý Phog, hắn nhìn hai người không ngừng nịnh nọt chính mình, loại cảm giác này làm nội tâm Bạch Tiểu Thuần được thoả mãn.

- Ai, cũng do ta quá quyến rũ, đi ở nơi nào cũng có người đi theo tùy tùng, cũng không tốt cự tuyệt, ta là người mềm lòng mà.

Bạch Tiểu Thuần cảm khái, thổ dân và hồn tu trong bộ lạc đối đãi với Bạch Tiểu Thuần càng còn nhiệt hơn trước, nhất là hai hồn tu trung niên tôn sùng Bạch Tiểu Thuần giống thần minh.

Hai người tập hợp lực lượng bộ lạc thỏa mãn yêu cầu Bạch Tiểu Thuần đưa ra, đãi ngộ này làm Bạch Tiểu Thuần cực kỳ hưởng thụ, hắn cũng đề cập chuyện luyện dược lúc trước.

---------------