Thiên địa biến hóa làm mọi người không đứng vững, không ít người thất khiếu chảy máu ngã xuống đất, tiếng kêu thảm thiết bao phủ cả chiến trường, thậm chí còn có một ít thổ dân cự nhân và tu sĩ Trường thành bởi vì bị thương hoặc vì tu vi nên ngất đi.
Ngay cả màn sáng trận pháp cũng bị tám tiếng nổ vang ảnh hưởng nên sắp sụp đổ, làm Bạch Tiểu Thuần hoảng sợ nhất chính là trên tường thành xuất hiện... Mấy khe hở!
- Này... Này...
Bạch Tiểu Thuần rung động không nhỏ, trong thiên địa vẫn còn tiếng nổ quanh quẩn, từng cột sáng phóng thẳng lên trời.
Cột thứ tư, cột thứ năm, cột thứ sáu... Trong chớp mắt trong thiên địa xuất hiện tám cột sáng màu đen cùng phóng lên trời, sau đó lại có một cột sáng cuối cùng bay lên cao... Tổng cộng chín cột sáng!
Chín cột sáng đâm thẳng vào bầu trời hình thành trận pháp nào đó, dường như muốn chia cắt bầu trời, chia lìa chúng sinh.
Trần Hạ Thiên cố gắng bình ổn hô hấp dồn dập, đôi mắt Hồng Trần Nữ nhìn chằm chằm chín cột sáng, trên chiến trường thổ dân, Man Hoang cũng tốt, tu sĩ Trường thành cũng được, mọi người đều quên khai chiến, tất cả mọi người thất khiếu chảy máu đứng ngơ ngác tại chỗ.
Bạch Tiểu Thuần cũng phun máu tươi, hắn nhìn thấy chín cột sáng màu đen phóng thẳng lên trời, tâm thần rung động rất mạnh, hắn ẩn ẩn cảm thấy không tốt.
- Sắp xảy ra đại sự!
Trong lúc chín cột sáng đồng thời xuất hiện trên bầu trời, Trần Hạ Thiên cùng Hồng Trần Nữ đều cầm lấy ngọc giản truyền âm, hiển nhiên đang truyền âm cho người nào đó.
Sắc mặt hai người biến hóa không nhỏ, thậm chí hít thở dồn dập, sau đó hai bên ngẩng đầu nhìn đối phương, lúc này đồng thời truyền âm cho nhau.
Sau mấy hô hấp hai người đồng thời đạt thành chung nhận thức, Trần Hạ Thiên vung tay lên sau đó ra lệnh cho tu sĩ Trường thành.
- Năm đại quân đoàn lui binh!
Vào lúc hắn lên tiếng, Hồng Trần Nữ cũng nhìn xuống phía dưới, nhìn về phía đại quân thổ dân cự nhân Man Hoang, nàng tỉnh táo lại và ra lệnh:
- Thánh tộc lui binh!
Dùng thân phận hai người đồng thời ra lệnh, trận chiến tranh này không cách nào tiếp tục được nữa, đại chiến kết thúc nhanh chóng, thổ dân Man Hoang liên tục lui ra phía sau, không quản khỉ gió bọn họ khó hiểu cỡ nào, vào lúc bọn họ nhìn lên chín cột sáng vừa xuất hiện liền kinh hãi không nhỏ.
Bên phía Trường thành cũng như thế, tu sĩ năm đại quân đoàn sinh ra vô số suy đoán, hiển nhiên có thể làm hai đại Thiên Nhân đạt thành nhận thức chung, buông tha chiến tranh cũng vì chín cột sáng kia.
Đây là đại sự, tám chín phần mười có liên quan tới chín cột sáng vừa xuất hiện.
Lúc thổ dân Man Hoang lui binh, đám người Bạch Lân cũng truyền lệnh xuống dưới, tu sĩ năm đại quân đoàn chậm rãi lui ra phía sau, vào lúc trở về Trường thành đều nhìn ra xa, hoàng hôn đã biến mất, đêm tối hàng lâm, đại quân thổ dân Man Hoang cũng triệt để biến mất trong bóng tối.
Thân ảnh Trần Hạ Thiên biến mất không thấy gì nữa, vào lúc xuất hiện đã là mấy canh giờ sau, dường như hắn mới trở về từ bên ngoài, vào đêm khuya hôm đó hắn triệu hoán năm đại quân chủ như Bạch Lân tiến vào trong tháp cao nghị sư.
Trong mấy canh giờ Trần Hạ Thiên biến mất, năm đại quân đoàn cũng trở về nơi đóng quân của mình.
Bạch Tiểu Thuần mang theo đệ tam quân dưới trướng trở về, sau khi quay về nơi đóng quân, hắn ngẩng đầu nhìn lên chín cột sáng xa xa trong thiên địa, tuy là đêm tối, cho dù chín cột sáng có màu đen cũng không bởi vì màu sắc mà bị bóng tối che dấu, vẫn có thể nhìn thấy hào quang đang luân chuyển.
Nội tâm của hắn bay sinh ra bất an và tâm thần bất định.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Bạch Tiểu Thuần nhìn sang chín cột sáng xa xa, cảm giác khẩn trương bao phủ tâm thần.
- Từ khi cột sáng thứ nhất xuất hiện, những người khác không biết xảy ra chuyện gì, ta lại hiểu rõ đó là bởi vì ta... Cầm quá nhiều hồn, dẫn xuất động tĩnh quá lớn nên mới tạo thành chuyện hôm nay.
- Chẳng lẽ... Có những người khác trêu chọc ác quỷ đại hồn sao? Hoặc là nói, trong cung điện dưới mặt đất có kịch biến?
Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng cảm thấy suy đoán của mình chính xác tám chín phần mười, dù sao mấy ngày hôm nay, bất kể là Trường thành hay Man Hoang đều phái nhiều người đi vào bên trong xem xét.
- Hoặc là... Ác quỷ đại hồn chạy ra ngoài? Muốn tới bắt ta!
Bạch Tiểu Thuần ý thức được điểm này liền khẩn trương hít sâu một hơi, hắn dò xét chung quanh, nội tâm phát run, vừa nghĩ tới ác quỷ khủng bố lúc trước, Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình thiếu cảm giác an toàn nghiêm trọng.
- Làm sao bây giờ... Hi vọng không phải ah.
Bạch Tiểu Thuần lo lắng và than thở.
Trần Hạ Thiên nói chuêện với đám người Bạch Lân chừng một giờ, sau một giờ qua đi, đám người Bạch Lân bay ra khỏi tháp cao, ánh mắt bọn họ tỏa sáng, dường như nội tâm rất kích động.
- Vạn phu trưởng Bác Bì Quân Vạn nhanh chóng tới chỗ bổn tọa nghị sự!
Sau khi quay về quân đoàn còn cách hừng đông một đoạn, chuyện đầu tiên Bạch Lân làm chính là triệu tập Vạn phu trưởng dưới trướn tới nghị sự.
Sau khi Bạch Tiểu Thuần tiếp nhận mệnh lệnh, do dự một lúc, suy nghĩ phải đi tìm hiểu một chút, vì vậy mang theo khẩn trương cùng bất an bay thẳng về phía kiến trúc hình quan tài của Bạch Lân, sau khi hắn tới nơi cũng nhìn thấy chín Vạn phu trưởng Bác Bì Quân khác tụ tập, mọi người đều mang theo suy đoán, sau khi chào hỏi lẫn nhau cũng không lên tiếng nói chuyện, cả đám cùng bay về phía phủ đệ Bạch Lân.
Lúc đi tới phủ đệ Bạch Lân, khi tiến vào trong đại điện, Bạch Tiểu Thuần và chín vị Vạn phu trưởng khác nhìn thấy ánh mắt Bạch Lân đang sáng ngời, đồng loạt ôm quyền cúi đầu.
- Xảy ra đại sự!
Bạch Lân ngẩng đầu, ánh mắt như điện, sau đó nhìn sang đám người Bạch Tiểu Thuần, câu đầu tiên hắn nói làm nội tâm bọn họ rùng mình.
Nhất là Bạch Tiểu Thuần càng run rẩy không nhỏ, sợ Bạch Lân nói câu tiếp theo là quỷ hồn chạy ra ngoài.
- Phát hiện... Thiên Nhân Hồn!
Không chờ mọi người tiếp tục hỏi thăm, sắc mặt Bạch Lân khó che dấu kích động, hắn lập tức mở miệng, hắn nói ra lời này, trừ Bạch Tiểu Thuần ra, tâm thần các Vạn phu trưởng rung động không nhỏ.
- Thiên Nhân Hồn!!
- Là... Là Thiên Nhân Hồn!!
- Lão phu lưu thủ Trường thành nhiều năm, Thiên Nhân Hồn chỉ là truyền thuyết, chưa bao giờ gặp qua!
Những người này đều là tu sĩ Kết Anh nhưng giá trị Thiên Nhân Hồn cũng làm bọn họ động tâm.
Gánh nặng trong lòng Bạch Tiểu Thuần đã được giải khai, hắn có Thiên Nhân Hồn, biết rõ bộ dạng Thiên Nhân Hồn là gì, tuy ác quỷ ngày đó vô cùng cường đại nhưng lại không phải Thiên Nhân Hồn, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ chỉ cần không phải ác quỷ chạy ra ngoài, chính mình sẽ không có chuyện gì, về phần Thiên Nhân Hồn, từ khi đi vào Trường thành tới nay, theo tiếp xúc, hắn đã sớm biết rõ Thiên Nhân Hồn là báu vật vô giá!
Tuy một phần Thiên Nhân Hồn có thể đổi lấy nguyên vẹn Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm phần Thiên Thú Hồn, gom góp thành ngũ hành, ngược lại không thể dùng Ngũ Hành Thiên Thú Hồn đổi lấy Thiên Nhân Hồn, thiên hạ này không có ai đổi như vậy.
Thiên Nhân Hồn, thật sự là quá ít quá ít.
---------------