Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 805: Oan cho ta quá!

Thậm chí Man Hoang đã sinh ra hỗn loạn, trong khoảng thời gian ngắn chiến trường đại loạn, mặc cho những hồn tu kia gào thét thế nào cũng vô bổ, cho dù là những Luyện Hồn Sư dốc sức liều mạng điều khiển oan hồn nhưng số lượng oan hồn quá nhiều, bọn họ không thể rung chuyển đại cục.

Trọng yếu nhất, trong miệng con dơi trên tháp cao vẫn không ngừng phun ra vô số oan hồn, oan hồn mới không ngừng gia nhập chiến trường, sau khi tiến vào chiến trường liến hóa thành hồn triều, thế như chẻ tre, vô kiên bất tồi!

- Là oan hồn Bạch Tiểu Thuần hiến tế!

- Ta nhớ ra rồi, là oan hồn của Bạch đại nhân!

- Ha ha, trước nay chưa từng có, đây chính là lần đầu tiên Trường thành chúng ta sử dụng oan hồn tấn công Man Hoang!

Tu sĩ năm đại quân đoàn vô cùng phấn chấn, nhiệt huyết sôi trào sau đó là vui vẻ.

Vào lúc tu sĩ năm đại quân đoàn kích động, năm đại quân chủ như Bạch Lân ngừa mặt lên trời cười to, bọn họ cảm thấy rất thống khoái!

- Toàn thể Bác Bì Quân theo Bạch mỗ giết địch!

Bạch Lân cười to, lời nói của hắn quanh quẩn sau đó xung phong liều chết tiến lên, toàn thể Bác Bì Quân cùng lao ra bên ngoài.

Bốn quân đoàn khác cũng giống như thế, năm quân đoàn giống như lưỡi đao sắc bén ra khỏi vỏ, thừa dịp quân đoàn Man Hoang đại loạn, dùng oan hồn đề phòng hộ giết ra khỏi màn sáng, giết vào trong đại quân thổ dân cự nhân.

Trận pháp trong màn sáng không ngừng bộc phát công kích, màn sáng không co rút lại mà tiến lên phía trước, rất có xu thế quét ngang tất cả.

- Bạch Tiểu Thuần!

Một tiếng gào vang vọng cả chiến trường, là Hồng Trần Nữ đang giao thủ với Trần Hạ Thiên gào thét, trong giọng nói của nàng mang theo sát ý ngập trời.

Chẳng những nàng hiểu rõ tất cả, thổ dân liên tục bại lui cũng nghe được tiếng gào thét vui sướng của tu sĩ năm đại quân đoàn, bọn họ biết rõ mọi chuyện đều có liên quan tới Bạch ma, lúc này vô số thổ dân chửi bới gào thét Bạch Tiểu Thuần khắp chiến trường.

- Bạch ma không chết, sỉ nhục Man Hoang!

- Bạch ma, Thánh tộc ta không chết không thôi với ngươi!

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi mà rơi vào tay ta, ta sẽ tra tấn ngươi ngàn năm!

Từng tiếng kêu gào vang vọng đại quân Man Hoang, cho dù năm ngàn tu sĩ dưới trướng Bạch Tiểu Thuần vừa mới bước chân lên tường thành, hắn vừa bước lên tường thành cũng nghe đám thổ dân Man Hoang chửi bới, Bạch Tiểu Thuần sững sốt không biết nói thế nào cho phải.

- Ta thế nào?

Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc nhìn ra ngoài tường thành, nhìn thấy hằng hà oan hồn đang tấn công đại quân Man Hoang, hắn dùng sức xoa xoa mắt, lúc này hít sâu một hơi, hắn không dám tin vào mắt mình.

Năm ngàn tu sĩ sau lưng hắn cũng phát hiện tình hình không đúng, ngơ ngác nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt cả đám cổ quái, ngay cả Thần Toán Tử cũng rung động không nhỏ, hắn không biết đây nguyên nhân là cái gì, nhưng lại được vô số tiếng gào rú chửi bới bên ngoài chiến trường, lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, Thần Toán Tử cảm thấy da đầu tê dại, toàn thân run rẩy, trong mắt mang theo thần thái sùng kính.

- Quả nhiên thiếu tổ không giống người bình thường, chẳng những trở thành Vạn phu trưởng, không ngờ còn có thể làm Man Hoang hận tới mức độ này.

Tả Đạo cũng há hốc mồm, những gì hắn thấy tạo nên trùng kích quá lớn.

Bạch Tiểu Thuần hãi hùng khiếp vía, cảm thấy không thể tin nổi, hắn quay đầu nhìn sang con dơi trên tháp cao, lại nhìn ánh mắt mọi người đang nhìn mình, đôi mắt Bạch Tiểu Thuần sáng ngời, hắn ý thức được đây tuyệt đối là cơ hội tăng cao thanh danh rất lớn, hắn lên tinh thần gấp trăm lần, hắn ngửa mặt lên trời ra vẻ xem thường thiên địa.

- Chỉ là một đám thổ dân, cho dù Bạch Tiểu Thuần ta không ở nơi này cũng có làm cho các ngươi tan thành mây khói.

Bạch Tiểu Thuần chắp tay sau lưng nói một tiếng, đám thổ dân cự nhân bên ngoài tức giận mắng chửi, tu sĩ năm đại quân đoàn nghe xong liền hoan hô, hắn cảm thấy mình hiện tại đã siêu thoát thiên địa.

Vào lúc này, trên bầu trời Hồng Trần Nữ đang giao thủ với Trần Hạ Thiên lại nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần đứng dưới tường thành, nàng nghiến răng nghiến lợi, trong trận chiến tranh lần trước, chính bởi vì Bạch Tiểu Thuần cho nên thất bại, lúc này cũng do Bạch Tiểu Thuần tạo thành, lại hồi tưởng chiến tranh trong mấy năm qua đều là như thế, đáy lòng nàng sinh ra sát ý ngập trời nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Nàng hiểu một việc, có Trần Hạ Thiên ngăn cản, bản thân mình không có biện pháp chém giết Bạch Tiểu Thuần.

- Man Hoang nghe lệnh, dùng tên Hồng Trần ta, liệt Bạch Tiểu Thuần vào vị trí đứng đầu tất sát bảng, tăng thêm giải thưởng!

- Treo thưởng nguyên vẹn Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Ngũ Hành Thiên Thú Hồn!!! Toàn bộ thế giới truy nã Bạch Tiểu Thuần, cho dù là tu sĩ Thánh tộc hay tu sĩ Trường thành, bất kể là ai, không hỏi lai lịch, không hỏi thân phận, chỉ cần đánh chết Bạch Tiểu Thuần... Đều có thể đạt được treo thưởng, Hồng Trần ta dùng tu vi bản thân thề tuyệt không nuốt lời, tuyệt không để tin tức liên quan tới đối phương, nếu vi phạm lời thề này, tu vi Hồng Trần ta giảm sút, hình thần câu diệt!

Hồng Trần Nữ ngửa mặt lên trời phát hạ đại thệ, lúc nàng vừa dứt lời lại có tiếng thiên lôi nổ vang, dường như chứng nhận lời thề của nàng, lúc thiên lôi xuất hiện cũng chứng minh Hồng Trần Nữ phát đạo thề!

Một khi phát ra, tuyệt đối không nuốt lời!!

Giọng nói của nàng quanh quẩn thiên địa bao phủ cả chiến trường, lập tức... Tiếng chém giết trên chiến trường đều an yên tĩnh một chút, lập tức vô số người hít thở dồn dập, trong chốc lát ánh mắt bọn họ đều nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.

Từng nh mắt đều nhìn thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, có đến từ Man Hoang, cũng có đến từ... Năm đại quân đoàn!

Treo giải thưởng này quá nặng!! Nguyên vẹn Ngũ Hành Thiên Thú Hồn, đây là thứ có thể so sánh với Thiên Nhân Hồn... Cho dù là người nào đạt được cũng có thể dùng để Kết Anh, giá trị to lớn không cách nào hình dung!

Còn có thiên lôi chứng nhận lời thề, sau khi diệt sát Bạch Tiểu Thuần có thể đảm bảo chuyện này được giữ bí mật, lúc này không ít người hít thở dồn dập, bọn họ không thể không sinh ra tham niệm.

Nhìn thấy ánh mắt cả chiến trường đều nhìn lên người mình, trong những ánh mắt này mang theo tham lam và sát ý mịt mờ, đột nhiên sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, thân thể hắn run rẩy, vô ý thức vỗ túi trữ vật, lập tức mặc chiến giáp lên người mình, lúc này hắn không dám có chút ý niệm gây náo động, toàn thân cảm thấy không được khỏe.

- Lần này không thể oán ta, ai biết con dơi kia có thể nhả oan hồn ra chứ...

Bạch Tiểu Thuần ủy khuất đến cực điểm, khẩn trương không nói thành lời, nội tâm hối hận vạn phần, đúng là tai bay vạ gió, nằm cũng trúng đạn, hắn cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, đó là cảm giác mạng nhỏ tùy thời mất đi.

- Oan cho ta quá!

Khí thế cả chiến trường nghịch chuyển, từ khi tu sĩ năm đại quân đoàn giết ra, từ lúc thế công của oan hồn như chẻ tre, thổ dân Man Hoang không ngừng bại lui, tiếng chém giết, tiếng kêu thê lương thảm thiết, đủ loại âm thanh nổ vang trong thiên địa.

---------------