Bạch Tiểu Thuần bất an, hắn lập tức lên tiếng hỏi thăm:
- Quân chủ, ta là Thiên phu trưởng ah, lệnh bài của ta nát... Có làm sao không?
- Tuy ngươi là Thiên phu trưởng Bác Bì Quân nhưng là người bị ta trưng dụng, nếu ngươi là Vạn phu trưởng còn dễ nói, trước mắt... Đây là tông môn quy định.
- Việc này là ta sơ sẩy, ngươi cứ yên tâm, ta sẽ giải quyết giúp ngươi.
Bạch Lân nhìn bộ dáng Bạch Tiểu Thuần vội vàng như thế, sau đó hắn cười cười cầm ngọc giản lên.
Bạch Tiểu Thuần thấy Bạch Lân truyền âm vào ngọc giản, hắn nhớ đến bối cảnh Bạch Lân liền yên tâm không ít, chờ suốt nửa ngày lại phát hiện Bạch Lân nhíu mày, nội tâm Bạch Tiểu Thuần mát lạnh và lo sợ.
Qua nửa nén nhang sắc mặt Bạch Lân biến thành khó coi, hắn thu hồi ngọc mới nói chuyện với Bạch Tiểu Thuần.
- Hừ, đám người trong tông môn quá mục nát, không hiểu biến báo, Bạch Tiểu Thuần, ba lần làm nhiệm vụ, ta đã cắt bớt cho ngươi hai lần, ngươi vẫn phải ra ngoài làm nhiệm vụ một lần, không phải là một nhiệm vụ sao? Không coi vào đâu.
Bạch Lân cảm thấy xấu hổ, hắn thật muốn giúp Bạch Tiểu Thuần nhưng mấy năm qua hắn chặt chém tông môn quá ác, trưởng lão tông môn phụ trách việc này cắn chặt việc Bạch Tiểu Thuần không buông, hắn cũng tức giận nhưng dù sao hắn không thể làm gì, lúc này mới an ủi Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần sắp khóc, sau khi xác định một lần, nhìn thấy Bạch Lân thật không có biện pháp, hắn giúp mình giảm đi hai lần làm nhiệm vụ đã là tốt lắm rồi.
- Quân chủ, ta đứng thứ mười trong Tất Sát Bảng của Man Hoang đấy, đám người ngoài kia hận ta muốn chết, thậm chí nghĩ mọi cách giết ta, ta... Làm sao dám đi ra ngoài ah.
Bạch Tiểu Thuần xoắn xuýt.
- Không có việc gì, ngươi cải trang ăn mặc một phen là được, đi nhanh về nhanh, không có người biết rõ, việc này chỉ có ta và ngươi biết là đủ.
Bạch Lân tranh thủ khuyên bảo.
- Huống hồ mặc dù tông môn cắn chặt chuyện này không buông, Bạch mỗ cũng có biện pháp, không phải là nhiệm vụ sao, nhiệm vụ của Trường thành cũng là nhiệm vụ, ngươi thân là Thiên phu trưởng, ta cho ngươi quyền lợi ban bố một nhiệm vụ cho mình, tự ngươi đi hoàn thành, có một yêu cầu, nhiệm vụ ít nhất phải ngoài Kết Đan mới được, dù sao tất cả nhiệm vụ đều cằn cặp mắt vĩ đại Chân Linh xét duyệt mới có thể thông qua.
Bạch Lân ho khan, hắn nhắc nhở Bạch Tiểu Thuần.
- Tự mình ban bố nhiệm vụ... Chính mình hoàn thành...
Bạch Tiểu Thuần nghe xong liền ngẩng đầu lên trời, đôi mắt lóe sáng, hắn cười cười sau đó ôm quyền rời đi.
- Cái khó ló cái khôn!
Bạch Tiểu Thuần kích động trở lại quân doanh, trong đầu suy nghĩ một lúc, lập tức gọi đám người Triệu Long cầm địa đồ bên ngoài Trường thành đến.
Trong quân doanh của mình, Bạch Tiểu Thuần nghiên cứu địa đồ sau đó chỉ vào tiểu sơn cốc cách Trường thành mười dặm.
- Tại nơi đây!
Triệu Long sững sờ một lúc, hắn hiếu kỳ dò xét tiểu sơn cốc trên bản đồ, nơi đó rất tầm thường, ngày bình thường không nhìn thấy bóng dáng người nào khác, hắn không biết Bạch Tiểu Thuần chỉ vào nơi đó làm gì.
- Đại nhân, sơn cốc này có gì sao?
Triệu Long hỏi.
- Căn cứ tình báo, trong tiểu sơn cốc tồn tại Hồn Sừng Thú tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, cần có người đi vào diệt nó, cầm hồn giác đổi chiến công, ngươi đi tuyên bố nhiệm vụ đi.
Bạch Tiểu Thuần vung tay nói một câu.
- Ah?
Triệu Long ngây ngốc, Hồn Sừng Thú là hung thú đặc thù trong Man Hoang, sừng của nó không những có giá trị, càng là tài liệu chủ yếu luyện Khảm Hồn Cung, chỉ có điều khu vực Hồn Sừng Thú qua lại không phải tiểu sơn cốc cách Trường thành mười dặm, nơi đó không có oan hồn nào, tại sao có Hồn Sừng Thú chứ?
Huống hồ gần Trường thành như thế, thường xuyên phát sinh chiến tranh, cho dù có Hồn Sừng Thú cũng sớm chạy mất, trừ phi Hồn Sừng Thú ngu ngốc mới an cự tại đó.
Trọng yếu nhất, Hồn Sừng Thú tu vi Nguyên Anh sơ kỳ chỉ tồn tại sâu trong Man Hoang...
- Đại... Đại nhân, nơi đó có Hồn Sừng Thú? Huống hồ chỉ có Vạn phu trưởng mới có tư cách tuyên bố nhiệm vụ, chúng ta...
Triệu Long do dự nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt mờ mịt.
- Ta nói có thì có, mau đưa nhiệm vụ cho quân chủ.
Bạch Tiểu Thuần vung tay lên.
- Ban thưởng... Chiến công bao nhiêu?
Triệu Long cười khổ, ôm quyền hỏi.
- Nhiệm vụ quá nguy hiểm, hung hiểm vạn phần, cửu tử nhất sinh, chỉ có thiên kiêu mới dám tiếp, như vậy đi, phần thưởng là một trăm triệu chiến công.
Bạch Tiểu Thuần ho khan lên tiếng.
Triệu Long khiếp sợ khi nghe số lượng chiến công, hắn dùng ánh mắt cổ quái nhìn Bạch Tiểu Thuần.
- Còn nữa, đừng quên nhắc nhở quân chủ, trước khi ban bố nhiệm vụ báo ta một tiếng, ngàn vạn không thể để kẻ khác cướp nhiệm vụ với ta!
Bạch Tiểu Thuần trịnh trọng dặn dò.
Triệu Long cười khổ, sau đó gật đầu rời đi, hắn tiến vào chủ thành, nội tâm hắn cảm khái, hắn vô cùng hâm mộ chuyện biển thủ như thế này... Hắn đến nơi ở của Bạch Lân liền báo cáo dâng nhiệm vụ.
Lúc ngọc giản rơi vào trong tay Bạch Lân, Bạch Lân nhìn thấy chiến công là một trăm triệu, đôi mắt hắn như rớt ra ngoài, thiếu chút nữa làm rơi ngọc giản.
- Đây là minh đoạt ah!
- Cho dù muốn chiến công này cũng quá lộ liễu, trong tiểu sơn cốc cách Trường thành mười dặm có Hồn Sừng Thú cũng bỏ đi, còn Nguyên Anh sơ kỳ! Cuối cùng còn không biết xấu hổ báo một trăm triệu chiến công!
Bạch Lân dở khóc dở cười, hắn nghĩ dù sao mình cũng không nói phục tông môn miễn nhiệm vụ cho Bạch Tiểu Thuần, cho nên trầm ngâm liền cải biến chiến công từ một trăm triệu xuống còn một triệu... Lúc này mới đưa đến cặp mắt vĩ đại trên tháp cao.
Một triệu chiến công không ít, số chiến công này đủ giúp tu sĩ bình thường tấn chức Bách phu trưởng.
- Tiện nghi tiểu tử kia.
Bạch Lân đau lòng, phải biết đây là Bác Bì Quân tuyên bố nhiệm vụ, chiến công cũng lấy từ Bác Bì Quân... Hết lần này tới lần khác hắn vô cùng đau lòng lại phải truyền âm nhắc nhở Bạch Tiểu Thuần.
Nhiệm vụ nhanh chóng thông qua cặp mắt vĩ đại trên tháp cao tuyên bố ra ngoài, trong nháy mắt nhiệm vụ xuất hiện có nhiều người nhìn thấy, cả đại sảnh xôn xao không nhỏ.
- Nhiệm vụ một triệu chiến công, trời ạ... Nhanh tiếp!
- Đây... Đây là nhiệm vụ gì, tiểu sơn cốc cách đây mười dặm? Có Hồn Sừng Thú tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, làm sao có thể?
- Nhiệm vụ này, ta muốn!
Tất cả tu sĩ nhìn thấy nhiệm vụ đều mở to mắt nhìn, tâm thần chấn động, mọi người dùng tốc độ nhanh nhất chiếm đoạt.
Bọn họ nhanh hơn nữa cũng không bằng Bạch Tiểu Thuần, hắn đã sớm chờ tại đó, có Bạch Lân nhắc nhở, vào lúc nhiệm vụ xuất hiện hắn liền bắt lấy, sau đó nghênh ngang đi ra ngoài trong ánh mắt nhìn theo của mọi người.
- Các ngươi đoạt với ta làm gì chứ, nhiệm vụ là ta tự ban bố, các ngươi cướp được cũng không tìm được Hồn Sừng Thú trong tiểu sơn cốc.
Bạch Tiểu Thuần đắc ý nhìn túi trữ vật, lần trước khi luyện chế Tụ Hồn Đan, trong tài liệu cần thiết hắn muốn một ít Hồn Sừng Thú, trong đó có sừng của Hồn Sừng Thú tu vi Nguyên Anh sơ kỳ.
- Hiện giờ chỉ cần nhận nhiệm vụ và đi tới tiểu sơn cốc liền trở về xem như hoàn thành nhiệm vụ.
---------------