- Cũng không biết bên ngoài thế nào...
Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, nhìn khu lửa ở bốn phía xung quanh biến mất, nhìn toàn bộ bên trong thế giới pháp bảo không còn lực lượng thiên địa. Ý nghĩ muốn rời đi của hắn lại càng thêm mãnh liệt.
Lúc ngẩng đầu, ánh mắt hắn rơi vào trên gương mặt của nữ hài nhi trên trời cao. Lấy thần thức của Bạch Tiểu Thuần lúc này, đã cảm nhận được rõ ràng, tối đa ba ngày... Nữ hài nhi sẽ hoàn toàn hoàn thành dung hợp đối với thế giới pháp bảo này!
- Ba ngày...
Trong tiếng Bạch Tiểu Thuần thì thào, ánh mắt lóe lên, nhìn về phía mặt đất ngoài xa. Nơi nào... Chính là chỗ mặt quỷ ẩn thân.
- Lão quỷ này tuy bị áp chế suy yếu, nhưng trên thực tế trong cơ thể hắn ẩn chứa sức sống rất kinh người. Một khi rời khỏi nơi này, sẽ trong nháy mắt khôi phục tu vi... Những sức sống này cũng không thể lãng phí.
- Nói không chừng... Có thể mượn sức sống của hắn, khiến Bất Tử Huyết của ta tiếp tục được nâng cao thêm một ít. Nếu như đạt được mười phần... Ta có cảm giác, ta có thể hoàn toàn điều khiển phương pháp Thần Sát!
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, nhất thời trong lòng nóng như lửa. Hắn vỗ nhẹ vào Vĩnh Dạ Tán trong túi đựng đồ, cất bước đi về phía chỗ mặt quỷ.
- Bạch Tiểu Thuần vạn ác này, cuối cùng đã đột phá tu vi...
Thời khắc này mặt quỷ nằm ở chỗ ẩn thân, ngơ ngác nhìn bầu trời. Hắn thấy được gương mặt của nữ hài nhi ở trên trời cao, khẽ thở ra một hơi. Trong lòng hắn dâng lên sự bi ai, đồng thời còn có kích động.
Hắn cảm thấy mình có thể sống qua được mấy năm nay, thật sự rất không dễ dàng gì. Hiện tại, theo Bạch Tiểu Thuần đột phá, theo lực lượng thiên địa ở bốn khu vực lớn đều đã biến mất, theo mặt quỷ thấy, thời khắc mấu chốt quyết định tất cả đã đến.
- Hồn này gần như đã trở thành khí linh... Đến khi đó, thế giới pháp bảo này bị hắn hoàn toàn nắm trong tay. Mà tên Bạch Tiểu Thuần đáng chết này nhất định sẽ bảo khí linh mở ra pháp môn, do đó rời khỏi đây...
Trong lòng mặt quỷ tràn đầy kích động cùng chờ mong. Hắn biết, đây là cơ hội duy nhất để mình rời khỏi nơi này. Nếu có thể nắm chặt, như vậy một khi ra ngoài, hắn tin tưởng bản thân mình có thể trong nháy mắt khôi phục lại tu vi.
Đến khi đó, hắn thề nhất định phải khiến cho Bạch Tiểu Thuần hối hận vì đã sống ở trên thế giới này.
Mà điều hắn cần làm, chính là ở trong quá trình này, sử dụng cố gắng lớn nhất khiến cho Bạch Tiểu Thuần tin tưởng chính mình cả người lẫn vật đều vô hại. Thậm chí hắn cũng đã nghĩ xong, đối phương nhất định sẽ tìm một ít biện pháp tới điều khiển mình. Hắn cũng sẽ cố gắng hết sức phối hợp. Nhưng trên thực tế, hắn có lòng tin, lấy bí pháp của mình, chỉ cần đi ra ngoài, nhất định có thể phá vỡ tất cả cấm chế ràng buộc.
- Chỉ có điều cũng không thể đặt hi vọng ở trên người tên Bạch Tiểu Thuần đáng chết này. Vạn nhất người này đầu bị hỏng, không nhìn ra được giá trị của ta, cũng không có thao túng ta, dự định dẫn ra ngoài... Ta cũng không sợ!
Ở sâu bên trong mắt của mặt quỷ, có ẩn nấp vài hàn quang tối tăm lóe lên lập tức biến mất. Trên thực tế, từ hai năm trước hắn đã bắt đầu chuẩn bị.
Trong hai năm này, tu vi của hắn tuy bị áp chế đến Nguyên Anh, nhưng lại âm thầm không ngừng sử dụng lực thần hồn của chính mình tích lũy lại. Hiện tại hắn đã ngưng tụ ra lực một đòn.
Lực một đòn này, cũng không phải thể hiện ở trên phương diện chiến lực, mà là phương pháp na di. Mặc dù sẽ tiêu hao gần như một nửa thần hồn của hắn, nhưng hắn có thể nắm chắc, một khi Bạch Tiểu Thuần có ý nghĩ không muốn dẫn mình đi, như vậy cánh cửa của pháp bảo mở ra trong nháy mắt, hắn sẽ không chậm trễ chút nào thi triển bí pháp này, ngưng tụ lực một đòn, hóa thành tốc độ kinh thiên, trực tiếp na di ra ngoài!
- Hai loại chuẩn bị, bất kể là loại nào cũng có thể khiến cho ta thuận lợi chạy ra ngoài, khôi phục tu vi!
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi chờ đấy cho ta!
Trong lòng mặt quỷ không kìm chế được kích động, nhưng rất nhanh thần sắc lại biến đổi.
- Hắn tới rồi!
Mặt quỷ hít vào một hơi. Hắn nhận thấy được ở phía xa, khí tức của Bạch Tiểu Thuần này thật kinh người, đang ầm ầm tới gần. Trong lúc run rẩy hắn vội vàng áp chế sự kích động, lộ ra một biểu tình đờ đẫn, kinh ngạc nhìn bầu trời, khiến người ta cảm giác giống như hắn đang trong sự tuyệt vọng lộ ra. Trên thực tế trong lòng hắn đang cẩn thận đến cực hạn.
Không bao lâu, thiên địa chấn động, hư vô vặn vẹo. Bóng dáng của Bạch Tiểu Thuần bước một bước tới, lại xuất hiện ở giữa không trung. Hắn đứng ở nơi đó, ngạo nghễ ngẩng đầu, tay áo khẽ vung lên, thản nhiên mở miệng.
- Tiểu quỷ, có chuyện cần ngươi tới hỗ trợ.
Nghe đối phương lại có thể gọi mình là tiểu quỷ, trong lòng mặt quỷ co giật vài cái. Nhưng hắn cũng không dám lộ ra hoàn toàn, vẫn là bộ dạng giả vờ ngây ngốc, mờ mịt nhìn về hư vô phía xa.
Nhìn thấy được bộ dạng mặt quỷ như thế giằng co hơn hai năm, Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng. Hắn suy nghĩ thấy hôm nay mình còn chưa đủ lực chấn áp, vì vậy trừng mắt.
- Tiểu quỷ, ngẩng đầu lên!
Bạch Tiểu Thuần khẽ quát một tiếng. Nhất thời sóng dao động của một tu ví Thiên Nhân đại viên mãn ầm ầm tản ra, lập tức khiến thế giới này biến sắc. Ý chí của hắn, cũng không ngừng khuếch tán ra ở bên trong thiên địa tám phương.
Ý chí cường hãn này dường như có thể ảnh hưởng toàn bộ thế giới pháp bảo. Ở bên trong còn ẩn chứa biến hóa kỳ lạ nào đó. Dường như Bạch nhất cử nhất động của Tiểu Thuần, đều ẩn chứa pháp tắc của thế giới. Ánh mắt hắn còn giống như mắt của trời cao. Uy áp trên người, giống như thiên uy chân chính!
Thậm chí sẽ cho người ta một loại ảo giác, hình như sự hiện hữu của hắn chính là hóa thân của thiên địa này!
Ở trên người của hắn còn xuất hiện một tầng ánh sáng rực rỡ. Ánh sáng này giống như cho Bạch Tiểu Thuần mặc vào một bộ y phục, khiến cho hắn đứng trên bầu trời, không thể không chú ý tới.
Biến hóa này người ngoài có thể không nhìn thấy rõ quá nhiều nội tình. Chỉ lkhi ở cảm nhận sẽ phải kính sợ. Nhưng khi mặt quỷ nhìn lại, hắn liếc mắt liền nhìn ra, đây là...
- Trời tùy theo ý người... Thế giới y...
Trong lòng mặt quỷ thầm run lên. Trời tùy theo ý người. Đây là sau khi đạt đến cực hạn của cảnh giới Thiên Nhân, mới xuất hiện một loại trạng thái này. Ở dưới trạng thái này, giống như tu sĩ cùng trời đất hoàn toàn dung hợp lại với nhau. Ý chí của hắn chính là ý chí của trời cao. Suy nghĩ của hắn chính là ý nghĩ của thế giới.