- Quỷ Mẫu, ngày hôm nay ngươi chạy trời không khỏi nắng. Ta phải nuốt ngươi!
Công Tôn Uyển Nhi phát ra âm thanh thê lương, nhằm về phía Quỷ Mẫu. Thiên Tôn mặt không đổi sắc, nhưng tốc độ lại cực nhanh. Trong chớp mắt hắn tới gần, ép Quỷ Mẫu tiếp tục tháo chạy!
Cũng chính là lúc này, theo sàn tàu cùng sàn tầng thứ ba bị đánh thông, rất nhanh, các tu sĩ may mắn còn tồn tại bên trong địa điểm thí luyện lục tục nhanh chóng bay ra. Mỗi người trực tiếp lại xuất hiện ở trên sàn thuyền. Khi thấy rõ bốn phía xung quanh cùng với cuộc chiến đấu trên bầu trời, tất cả mọi người sống sót, thân thể run rẩy, không cách nào khống chế được hơi thở, trong lòng càng hoảng sợ đến cực hạn.
- Trời ạ... Đó là Thiên Tôn!
- Ở đây... Ở đây là nơi nào!"
- Lối ra lại là một chiếc thuyền thuyền. Sao có thể như vậy được! Chúng ta ở nơi nào? Còn ở trên đại lục Thông Thiên sao...
Bên trong đoàn người, Bạch Lân cùng Triệu Thiên Kiêu trọng thương, được Trương Đại Bàn đỡ. Lúc này trong lòng ba người đều điên cuồng run rẩy, ngơ ngác nhìn bốn phía xung quanh.
Chỉ có Tống Khuyết... ở trong đám người, lúc này thân thể run rẩy, hơi thở mãnh liệt, trong mắt lộ vẻ không có cách nào tin tưởng. Hắn chợt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, giống như muốn xác nhận một chút.
- Ở đây, là vùng cấm sinh mạng.
Tâm tình Bạch Tiểu Thuần sa sút, giọng điệu cũng trầm thấp, chậm rãi vang vọng.
- Vùng cấm sinh mạng!
- Vờn quanh giữa khu vực Thông Thiên cùng Man Hoang... Vùng cấm sinh mạng!
- Trời ạ, chúng ta lại có thể xuất hiện ở đây!
Theo lời Bạch Tiểu Thuần nói vang vọng, tất cả tu sĩ ở bốn phía xung quanh nghe được, thần sắc đều điên cuồng biến đổi. Mỗi người hít sâu một hơi, thần sắc còn có sự hoảng sợ cùng chấn động kinh ngạc. Mặc dù bọn họ đều là tu sĩ Nguyên Anh, nhưng hôm nay, đầu tiên là trải qua địa điểm thí luyện nguy hiểm đáng sợ, sau đó lại chính mắt nhìn thấy cuộc chiến của Thiên Tôn. Lúc này, sau khi nghe được lời Bạch Tiểu Thuần nói, tâm thần bọn họ nhất thời cũng có chút suy sụp.
Thậ ra, lần này xuất hành, mức độ nguy hiểm của nó đã vượt ra khỏi sự tưởng tượng của đám người bọn họ. Đồng thời sự quỷ dị khúc chiết trong đó cũng vậy.
Trước lúc này, không ai có thể biết được, cái gọi là địa điểm thí luyện lại là một chiếc thuyền xương. Cũng không có ai có thể đoán được, cái gọi là Thiên Tôn thu đồ đệ, căn bản là một âm mưu!
Có lẽ sử dụng âm mưu để hình dung có chút khoa trương. Có thể sau chuyện này, Thiên Tôn sẽ tùy ý tìm một người thu làm đệ tử. Nhưng đối với những người khác mà nói, từ đầu đến cuối chính là bị lợi dụng. Điều này khiến cho trái tim bọn họ băng giá. Chỉ là bọn họ cũng hoàn toàn không dám biểu lộ ra.
Lúc này nghe đến đây lại có thể chính là vùng cấm sinh mạng trong truyền thuyết, nơi có đến mà không có về, mọi người làm sao có thể không suy sụp được. Cũng chính là trong lúc phần lớn tu sĩ trên chiếc thuyền này đang tuyệt vọng, trên bầu trời, hai người Thiên Tôn cùng với Công Tôn Uyển Nhi bọn họ cùng Quỷ Mẫu đánh một trận, cũng đã đến trình độ kinh thiên động địa.
Những tiếng sấm không ngừng vang vọng ở bốn phía xung quanh, khiến cho biển xương của vùng cấm sinh mạng đều dâng lên sóng lớn. Vô số xương trực tiếp nát bấy. Trời cao dường như cũng bị xé rách. Đó là do đạo pháp của Thiên Tôn, đưa tới lực Thông Thiên Hải hình thành đè ép kinh người.
Mà Công Tôn Uyển Nhi cũng đã liều mạng. So với thời điểm trận đánh với người canh giữ lăng mộ lúc trước, còn muốn dữ tợn cuồng bạo hơn. Nàng không ngừng muốn đi cắn nuốt Quỷ Mẫu.
Bạch Tiểu Thuần rất khẩn trương, ngẩng đầu nhìn một trận chiến trên bầu trời này. Hắn không quan tâm tới Thiên Tôn cùng Quỷ Mẫu. Hắn chỉ để ý Hầu Tiểu Muội. Chỉ là hiện tại cho dù hắn là Thiên Nhân, cũng không có tư cách đi tham dự vào mức độ đấu pháp này.
Ở thời điểm Bạch Tiểu Thuần nhìn lại, bỗng nhiên, trong mắt Thiên Tôn lộ ra tinh quang, gầm khẽ một tiếng.
- Không nên quên ước hẹn của chúng ta. Lần này, ta toàn lực trợ giúp ngươi hoàn thành dung hợp!
Lời hắn nói giống như thiên lôi cuồn cuộn, vang vọng tám phương. Cuối cùng hắn hít một hơi thật sâu, hai tay bấm quyết. Nhất thời ảo ảnh thế giới Thông Thiên thu nhỏ ở xung quanh hắn biến đổi. Thông Thiên Hải vờn quanh bốn phía, giống như muốn hình thành phong ấn, trong phút chốc lại lao thẳng đến trấn áp Quỷ Mẫu.
Vào giờ phút này, khí thế ngập trời. Từ khi ra tay tới nay, đây là một lần thể hiện mạnh nhất của Thiên Tôn. Thật ra, trong trận chiến giữa hắn cùng với người canh giữ lăng mộ, hắn bị thương thế không nhẹ. Tuy bị hắn đè ép xuống, nhưng ở trên phương diện chiến lực ít nhiều cũng bị ảnh hưởng.
Mà lúc này, hiển nhiên hắn đã không tiếc giá lớn, ra tay toàn lực.
Nhất thời thiên địa đột nhiên biến hóa kịch liệt, phong vân cuốn lên, quỷ dị. Dường như vùng cấm sinh mạng này cũng run rẩy chấn động. Uy áp đến từ hình ảnh thu nhỏ của thế giới Thông Thiên, còn có nước Thông Thiên Hải ngưng tụ ra, khiến cho thân thể Quỷ Mẫu thoáng dừng lại, giống bị dẫn dắt. Gương mặt không có ngũ quan, lúc này rõ ràng trở nên vặn vẹo.
Đồng thời, Thiên Tôn giơ tay phải lên, chỉ vào Quỷ Mẫu.
- Bên trong thế giới của ta, ngươi nhất định suy yếu!
Những lời này truyền ra, trong nháy mắt, ảnh thu nhỏ của thế giới này lại chợt có ánh sáng lập lòe, bao phủ khắp nơi, khiến cho Quỷ Mẫu đang bị kiềm chế, khí tức giống như bị áp chế, trực tiếp suy yếu hơn phân nửa.
- Quỷ Mẫu, ngươi là của ta!
Công Tôn Uyển Nhi phát ra âm thanh chói tai. Nhân cơ hội này, toàn thân nàng hóa thành một đạo tàn ảnh, xuyên qua hư vô, chớp mắt lại xuất hiện ở trước mặt Quỷ Mẫu. Nàng chợt mở miệng. Nhất thời từ bên trong thất khiếu của nàng chui ra rất nhiều khí đen, hình thành gương mặt tiểu nữ hài, trong mắt mang theo sự tham lam cùng kích động, hung hăng lao về phía Quỷ Mẫu cắn nuốt.
- Thông Thiên đạo nhân, câu nói kia của ngươi là nói với ta, hay là nói với nàng?
Ở trước mắt nguy cơ này, âm thanh yếu ớt của Quỷ Mẫu bỗng nhiên truyền ra, mang theo biến hoá kỳ lạ. Trong lúc thân thể nhanh chóng lui về phía sau, hai tay bấm quyết. Nhất thời từ trên người nàng lại bạo phát ra sương mù màu đen vô cùng vô tận. Những sương mù này hóa thành những Lệ Quỷ. Lúc này trong tiếng rít gào, chúng không ngừng trùng kích về bốn phía xung quanh, nỗ lực phá vỡ ảnh thu nhỏ của thế giới Thiên Tôn bao phủ xung quanh.
Giọng nàng vừa vang vọng, trong chớp mắt, ánh mắt Công Tôn Uyển Nhi lóe lên. Thiên Tôn cũng nhíu mày, hừ lạnh một tiếng.
- Chỉ là chút tài vặt.