Vì vậy, những sương mù này ở trong sự đau thương của Bạch Tiểu Thuần, nhanh chóng khuếch tán ra. Cũng chỉ trong thời gian chớp mắt, sương mù liền trực tiếp quét ngang toàn bộ Lam Sắc Thải Hồng. Nhưng nó không kết thúc, vẫn còn đang khuếch tán ra. Cho đến khi bảy đạo Thải Hồng của Tinh Không Đạo Cực Tông, có ba đạo Thải Hồng đều bị sương dày đặc tràn ngập, sương mù này mới ngừng khuếch tán lại được.
Mắt thấy trên ba đạo Thải Hồng đều tràn ngập sương mù, trước mắt Bạch Tiểu Thuần tối sầm. Hắn chỉ cảm thấy trong đầu có thiên lôi nổ vang. Hắn biết lần này mình đã gây ra họa.
- Kết thúc kết thúc rồi...
Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ mặt cầu xin. Hắn thật sự sốt ruột. Tất cả những điều này không phải là ý định ban đầu của hắn. Hắn cũng cảm thấy ủy khuất. Vì sao thành tựu đan đạo của bản thân mình rõ ràng đã rất lợi hại, nhưng gần như lần nào cũng phát sinh ra tình hình quỷ dị như vậy?
Mà giờ khắc này, tất cả đệ tử của Tinh Không Đạo Cực Tông trên ba đạo Thải Hồng này đều có chút sửng sốt. Có người phản ứng chậm một ít, chớp mắt đã bị sương dày đặc bao phủ. Cho dù là những người phản ứng nhanh, trong lúc hoảng sợ bay nhanh trốn lui về phía sau, vẫn không nhanh bằng tốc độ sương mù này trùng kích, vẫn bị chìm ngập ở bên trong.
- Đáng chết. Đây là cái gì vậy?
- Khói độc. Trời ạ, tại sao bên trong tông môn của chúng ta có thể có khói độc!
- Chẳng lẽ là kẻ địch tấn công?
Trong thời điểm ba đạo Thải Hồng hoàn toàn đại loạn, ba người Lý Hiển Đạo, Bạch Trấn Thiên, còn có vị Thiên Nhân lão tổ Thiết Huyết Đường kia cũng đều thất kinh. Bọn họ nhanh chóng lao ra. Sau khi tản ra bốn phía xung quanh, bọn họ nhìn thấy được sương dày đặc này lại có thể bao phủ ba đạo Thải Hồng. Trong lòng ba người cũng chấn động mãnh liệt.
Cũng may sương mù này tới nhanh, tiêu tan cũng rất nhanh chóng. Tất cả cũng chỉ giằng co trong thời gian chưa tới mười hơi thở. Sương mù màu đen này vụt tản ra. Trên Thải Hồng tất cả khôi phục lại tình trạng giống như bình thường.
Cũng chính là lúc này, có đệ tử nhớ ra, trước khi làn sương mù tản ra, bọn họ nghe được trên Lam Sắc Thải Hồng truyền tới những tiếng nổ ngập trời.
- Nhất định là Bạch trưởng lão đang luyện đan!
- Trời ạ, hết lần này tới lần khác. Bạch trưởng lão ở nơi này là ở luyện đan sao? Đây rõ ràng là muốn tiêu diệt tông môn của chúng ta!
- Sao không có người nào đi quản vậy? Cứ tiếp tục như thế này nữa, phải làm sao bây giờ?
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số oán khí hiện ra. Ánh mắt mọi người trên ba đạo Thải Hồng này, đều oán trách nhìn về phía Lam Sắc Thải Hồng.
Bọn họ cũng chỉ có thể dùng ánh mắt để kháng nghị. Thân phận và địa vị của Bạch Tiểu Thuần thật sự rất cao. Nếu như đổi lại thành những người khác, bọn họ đã sớm đi tới bao vây tấn công chỉ trích. Cho dù là Nguyên Anh cũng sẽ phải trả cái giá thật lớn vì chuyện này. Nhưng Bạch Tiểu Thuần ở đây... đó là Thiên Nhân.
Hắn là một trong sáu vị thái thượng trưởng lão của Tinh Không Đạo Cực Tông. Điều này khiến cho trong lòng các đệ tử hậm hực đến cực hạn. Nhưng bọn họ lại không có cách nào đi phát tiết được.
Lý Hiển Đạo có chút do dự. Bạch Trấn Thiên cũng có chút do dự. Chỉ có vị Thiên Nhân lão tổ Thiết Huyết Đường kia cười khổ truyền âm về phía Bạch Tiểu Thuần một phen.
- Ta bảo đảm, đây là một lần cuối cùng!
Bạch Tiểu Thuần vội vàng đáp lại. Nhưng trong lòng lại đặc biệt lo lắng không yên. Sau khi thật vất vả giải thích chuyện này với Thiết Huyết Đường lão tổ, trong lòng Bạch Tiểu Thuần lo lắng phiền não.
Những người khác không biết nội tình, nhưng trong lòng hắn lại biết rất rõ. Mặc dù sương mù này tiêu tan, mọi người thấy giống như không có gì đáng ngại. Nhưng tối đa ba ngày... dược hiệu sẽ phát huy ra. Vừa nghĩ tới chuyện ba ngày sau, hơn mười vạn đệ tử trên ba đạo Thải Hồng của Tinh Không Đạo Cực Tông này... mỗi người đều sẽ nói chuyện chia tay với đạo lữ của bọn họ.
Bạch Tiểu Thuần đã cảm thấy lần này mình gây ra họa, thật sự quá lớn.
- Đều nói làm hỏng một lần nhân duyên của người khác, sẽ giảm thọ một lần. Trời ạ, lần này ta gần như có thể chia rẽ hơn mười vạn đôi... Nếu như không giải quyết được, sau này Tinh Không Đạo Cực Tông sẽ không tìm được một đôi đạo lữ nào... Vậy... những đời kế tiếp của Tu Chân Giới này đã bị ta hủy bao nhiêu.
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, đã cảm thấy đầu cũng sắp nổ tung. Hắn nhăn mặt, nhíu mày. Trong mắt hắn đầy vẻ lo nghĩ. Hơi thở của hắn trở nên dồn dập, hung hăng cắn răng một cái.
- Không được. Chuyện này tuyệt đối không thể phát sinh. Ta phải đi hóa giải!
Bạch Tiểu Thuần dùng sức hít mấy hơi. Toàn thân hắn đều lo lắng không thôi. Hắn lại vội vàng một lần nữa lấy ra dược thảo, muốn đi tạo ra đan dược có thể hóa giải Tuyệt Tình Quả.
- Ta cũng không muốn như vậy. Ta vốn chỉ dự định luyện Băng Thanh Đan...
Bạch Tiểu Thuần ủy khuất. Đồng thời, hắn rất áy náy. Hiện tại hắn đột nhiên cảm giác được, không ai quản mình không phải là một chuyện gì tốt lành...
Mặc dù sau khi thân phận địa vị của mình tăng cao, những đệ tử kia cũng không dám tìm đến mình kêu đánh kêu giết. Nhưng trong lòng Bạch Tiểu Thuần lại tự trách, khiến cho hắn cảm thấy, tất cả những điều này còn không thoải mái bằng lúc trước đây, khi có người chạy theo đuổi giết mình.
Nhất là khi nghĩ đến sau khi Bán Thần lão tổ trở về, vậy hậu quả kia...
Bạch Tiểu Thuần lập tức run rẩy một hồi. Mắt hắn đỏ lên, lập tức lại bước vào trong mật thất. Hắn bắt đầu sáng tạo phương pháp luyện đan.
Một ngày, hai ngày, ba ngày... Cuối cùng, ở buổi trưa ngày thứ ba, cách thời điểm dược hiệu của Tuyệt Tình Quả phát huy ra, chỉ còn lại chưa tới ba canh giờ. Bạch Tiểu Thuần tóc tai rối bời, toàn thân cũng mang theo một chút điên cuồng. Hắn chợt từ bên trong mật thất lao ra. Thân thể hắn run rẩy vì kích động. Trong tay hắn cầm lấy một miếng ngọc giản.
- Thành công. Cuối cùng ta cũng sáng tạo ra được giải dược!
Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to.
- Các đạo hữu Tinh Không Đạo Cực Tông không phải sợ. Ta tới giải cứu cho các ngươi!
Lúc này Bạch Tiểu Thuần cũng không chú ý tới sự mệt mỏi của bản thân, lập tức lại mở ra lò luyện đan.
Vì để cho lần này hiệu quả khuếch tán toàn bộ phạm vi, Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng một cái, rốt cuộc trực tiếp vận dụng ba trăm lò luyện đan. Hắn thật sự cũng sốt ruột. Vì thời gian gấp gáp, để hóa giải dược hiệu của Tuyệt Tình Quả, Bạch Tiểu Thuần cũng liều mạng.