Tối đa chỉ có thể xem như là một nửa mà thôi. Cho nên bình thường hành sự hắn đều cẩn thận từng li từng tí. Kết giao bằng hữu, đồng thời cũng không dễ dàng đắc tội với người.
Thời gian cứ như vậy qua đi rất lâu, tu vi của Trương Đại Bàn cũng càng ngày càng tăng. Chuyện Bạch Tiểu Thuần mất tích, truyền vào đến bên trong Tinh Không Đạo Cực Tông. Chuyện này gây ra kích thích cực lớn đối với Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài. Hai người bọn họ cảm thấy cay đắng hồi lâu, cố tình quay về Nghịch Hà Tông. Nhưng Tinh Không Đạo Cực Tông cũng không phải là nơi bọn họ muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.
Vì vậy hai người ở bên trong Tinh Không Đạo Cực Tông càng phải cẩn thận. cũng chính là ở thời gian đó, Bạch Tiểu Thuần mất tích, năm đó thiên kiêu Lý Nguyên Thánh của Lý gia cùng Bạch Tiểu Thuần từng có mâu thuẫn, giống như không có cố kỵ nữa, rốt cuộc mạnh mẽ ra tay, trực tiếp cướp đi khách sạn của Bạch Tiểu Thuần bên trong Không Thành.
Càng thương cho Hứa Bảo Tài, nếu không có Trương Đại Bàn đúng lúc cứu trợ, sợ là Hứa Bảo Tài sinh tử khó lường.
Năm đó, thời điểm Bạch Tiểu Thuần ở đây, giữa bọn họ cùng Lý Nguyên Thánh đã có mối thù truyền kiếp. Hiện tại khách sạn bị cướp, khiến cho mối thù hận càng sâu hơn. Nhưng Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài ở thế yếu, chuyện này chỉ có thể cắn răng nhịn xuống. Trong cuộc sống sau này, mặc dù tình cảnh khó khăn, nhưng đám người có giao tình cùng Bạch Tiểu Thuần giống như Triệu Thiên Kiêu trở về, thường xuyên giúp đỡ đối với Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài, mới khiến cho hai người bọn họ ở bên trong Tinh Không Đạo Cực Tông, chậm rãi có một ít căn cơ.
Bọn họ cũng biết Nghịch Hà Tông ở vùng trung du có mâu thuẫn cùng ba tông khác. Nhưng hai người chỉ là Kết Đan, trở lại như thế, chẳng qua chỉ là chuyện vô bổ. Cho nên Trương Đại Bàn cố gắng tu hành, muốn khiến cho mình ở trên Tinh Không Đạo Cực Bảng, tiến vào trước hai mươi.
Mà một khi tiến vào trước hai mươi, dựa theo quy định mới nhất của Tinh Không Đạo Cực Tông, hắn lại có tư cách trở thành đệ tử chân chính của Tinh Không Đạo Cực Tông, lại không phải đệ tử bình thường, mà là thân phận thiên kiêu. Đến khi đó, hắn lại có tư cách nhất định, ở bên trong Tinh Không Đạo Cực Tông, đi giúp đỡ Nghịch Hà Tông.
Trương Đại Bàn điên cuồng tu luyện. Cuối cùng ở một năm trước, tu vi hắn đột phá, trở thành Niệm Đan hậu kỳ. Thời điểm hắn xông vào Tinh Không Đạo Cực Bảng, lại gặp phải Lý Nguyên Thánh vị thiên kiêu Lý gia kia. Lý Nguyên Thánh này cũng là Kết Đan hậu kỳ, vị trí hơn hai mươi. Hai người tranh đoạt, nhất thời trở nên kịch liệt.
Mặc dù Lý Nguyên Thánh cũng là thiên kiêu, nhưng ở trên phương diện chiến lực lại không bằng Trương Đại Bàn Niêm Đan. Cuối cùng Trương Đại Bàn đánh cho hắn bại, bước vào nhóm trước hai mươi. Lý Nguyên Thánh lại chỉ có thể ở vị trí hai mươi mốt.
Trước đó, mâu thuẫn của bọn họ đã rất sâu. Chuyện này càng trở thành một điểm phát nổ. Lý Nguyên Thánh này không tiếc đắc tội với những người quen của Bạch Tiểu Thuần, phát động lực của gia tộc hắn, gày cho Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài một tội danh xúc phạm môn quy, còn cầu xin lão tổ Lý Hiển Đạo của hắn, cuối cùng mời ra một vị trưởng lão Nguyên Anh của gia tộc, trực tiếp bắt giữ Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài!
Nếu Trương Đại Bàn không bước vào trước hai mươi của Tinh Không Đạo Cực Bảng, Lý Nguyên Thánh dám giết người. Nhưng hôm nay địa vị của Trương Đại Bàn đã không giống với trước kia. Cho dù là Thiên Nhân lão tổ Lý Hiển Đạo cũng không thể vô duyên vô cớ giết hắn. Cho nên hai người bọn họ chỉ bị giam giữ. Nhưng Lý Nguyên Thánh độc ác, vận dụng lực mạch của một thân, kéo dài thời gian giam cầm bọn họ thành một giáp!
Cũng chính bởi vậy, cuộc chiến Nghịch Hà Tông diễn ra, Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài không trở về. Bọn họ ở bên trong lao ngục, cũng không biết chuyện xảy ra bên ngoài.
Theo lời Trương Đại Bàn nói, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần chậm rãi trở nên khó xem. Trước đó hắn không biết tình hình thật sự. Nhưng bây giờ biết được, đối với hành vi của Lý gia, trong lòng hắn tràn ngập hàn ý.
Hơn nữa chuyện này xét đến cùng, cũng xuất phát từ thù hận giữa Bạch Tiểu Thuần cùng Lý Nguyên Thánh năm đó mà ra.
- Đại sư huynh, Hứa Bảo Tài, chuyện này, ta nhất định cho các ngươi một công đạo!
Bạch Tiểu Thuần cắn răng mở miệng.
- Ta thật ra muốn xem thử, Lý Hiển Đạo này xử lý chuyện này như thế nào? Nếu như hắn xử lý được thì cũng thôi. Nếu như đi bao che... Ta cũng chỉ có thể đi tìm hắn đánh lại một trận!
Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, trong lòng đã có quyết đoán.
Hắn vừa nói ra lời này, Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài đưa mắt nhìn nhau. Một lát sau, Hứa Bảo Tài không nhịn được nhắc nhở một câu.
- Thiếu tổ, nhưng... Lý Hiển Đạo lại là Thiên Nhân...
- Thiên Nhân tính là cái chim gì. Ta cũng là Thiên Nhân.
Bạch Tiểu Thuần hất cằm lên, tay áo khẽ vung lên, ngạo nghễ mở miệng.
Hắn vừa nói ra lời này, Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài thoáng cái đều trợn tròn mắt, hoàn toàn ngây người. Trong đầu bọn họ phát ra những tiếng ong ong. Bạch Tiểu Thuần nói ra những lời này, thật sự khiến cho bọn họ căn bản cũng không dám tin tưởng, thậm chí còn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- Tiểu Thuần... Ngươi không sao chứ?
Trương Đại Bàn có chút khẩn trương, vội vàng tiến lên muốn sờ vào trán của Bạch Tiểu Thuần. Hắn cảm thấy Bạch Tiểu Thuần ở đây, cử chỉ có chút điên rồ.
- Ta thật sự là Thiên Nhân!
Bạch Tiểu Thuần dở khóc dở cười, liền vội vàng nói.
- Tiểu Thuần à, ngươi đừng nói nữa. Chúng ta tin tưởng! Đúng rồi, ngươi đã tìm ai nói chuyện để Lý Hiển Đạo thả chúng ta ra vậy?
Trương Đại Bàn câu chuyện chuyển một cái mở miệng hỏi.
- Ta không mời người nào cả. Đại sư huynh, ta...
Bạch Tiểu Thuần có chút sốt ruột. Còn chưa nói hết lời, hắn chợt nhìn thấy trên bầu trời xa xa có bảy tám đệ tử. Chắc là bọn họ vừa trải qua thí luyện Tinh Không Đạo Cực Bảng, chuẩn bị rời đi. Vì vậy hắn lập tức hô lên một câu.
- Các ngươi qua đây, nói cho hai bằng hữu tốt này của ta biết, ta là ai!
Bảy tám đệ tử này liền sửng sốt. Bọn họ vội vàng bay tới. Vừa tiến tới gần, bọn họ lập tức rất cung kính bái kiến về phía Bạch Tiểu Thuần.
- Bái kiến Bạch lão tổ!
Nhìn bọn họ cung kính bái kiến như vậy, khiến cho Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài nhìn cũng ngây ngẩn cả người. Trong bảy tám người này, có một hai, bọn họ vẫn nhận ra. Bọn họ biết đối phương ở trong nhóm trước năm mươi trên Tinh Không Đạo Cực Bảng. Nhất là một người trong đó, còn là thiên kiêu xếp hạng hơn mười.