Hai Thiên Nhân này rung động không nhỏ, bởi vì bọn họ hiểu rõ cảnh giới Thiên Nhân siêu việt tất cả mọi người, bọn họ thở dốc dồn dập, trong mắt mang theo sợ hãi không nhỏ.
Bọn họ biết rõ lão tổ Đạo Hà Viện mặc dù chỉ là Thiên Nhân sơ kỳ nhưng bởi vì công pháp khác biệt, là người mạnh nhất trong ba người, hiện tại bị Bạch Tiểu Thuần chém giết thân thể trong mấy giây.
Có thể tưởng tượng nếu không phải trên chiến trường, Bạch Tiểu Thuần không cách nào truy kích, bằng không lão tổ Đạo Hà Viện chạy trời không khỏi nắng.
Có thể giết Thiên Nhân!
Năm chữ này rất nặng nề, lão tổ Tinh Hà Viện cùng Cực Hà Viện chấn động rất mạnh, bọn họ biết rõ Thiên Nhân có được thiên ý, có được linh lực dùng không hết, thậm chí pháp thuật thần thông mang theo uy áp thiên địa, tu sĩ dưới Thiên Nhân xem bọn họ như thần linh, càng như vậy càng khó bị chém giết.
Trừ khi là cảnh giới rất cao ra tay, nếu không cùng là Thiên Nhân sơ kỳ, tối đa chỉ phân thắn bại, muốn giết người là ít khả năng, hiện tại bọn họ không dám tin tưởng Bạch Tiểu Thuần lại có thể bộc phát chiến lực mạnh tới như thế.
- Bạch Tiểu Thuần, cuộc chiến hôm nay chúng ta bỏ qua, như thế nào...
- Chúng ta ra tay cũng bởi vì Nghịch Hà Tông không có Thiên Nhân, trước mắt đã có Thiên Nhân, tất cả đều là hiểu lầm...
Khi hắn bộc phát tu vi, hai tên Thiên Nhân nhìn Bạch Tiểu Thuần với ánh mắt khác trước, bọn họ sợ rồi.
Nếu có khả năng bọn họ không muốn đánh, bởi vì bọn họ không có nắm chắc khi đối mặt Bạch Tiểu Thuần, nội tâm càng kiêng kị cực mạnh, sợ Bạch Tiểu Thuần không đồng ý, bọn họ từ góc độ Nghịch Hà Tông khuyên bảo hắn dừng chiến.
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi không cân nhắc vì mình cũng phải cân nhắc vì đệ tử Nghịch Hà Tông, trận chiến tranh này đã tiếp tục rất lâu, mọi người cần gì phải chém giết như thế...
- Đúng vậy, đệ tử ba tông chiếm cứ ưu thế, một khi tiếp tục khai triển chỉ bất lợi với Nghịch Hà Tông mà thôi, đệ tử Nghịch Hà Tông đã mỏi mệt, một khi tiếp tục khai chiến, nhất định có thương vong rất lớn, ngươi không nên kéo dài.
Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, hắn lạnh lùng nhìn hai người, trong sơn môn, Linh Khê lão tổ ngẩng đầu lên và hét lớn.
- Tiểu Thuần, không đánh bọn chúng đau đớn thì làm sao dừng chiến! Máu của Nghịch Hà Tông chúng ta không thể chảy vô ích, nơi này cũng không phải nơi bọn chúng muốn đến thì đến, muốn đi thì đi.
Khi Linh Khê lão tổ rống to, các đệ tử Nghịch Hà Tông vào lúc này đỏ mắt, bọn họ gào thét ngập trời.
- Lão tổ ra tay, chúng ta nguyện chiến.
- Xâm phạm Nghịch Hà Tông ta, cần phải trả cái giá lớn bằng máu!
Âm thanh này càng ngày càng mãnh liệt, lúc này nội tâm mười vạn tu sĩ ba tông chấn động, bọn họ căn bản vô lực tái chiến, vào lúc này Nghịch Hà Tông hô vang, bọn họ khiếp sợ lui về phía sau.
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy như thế, sát ý trong lòng cực mạnh, hắn lập tức lao thẳng về phía hai tên Thiên Nhân kia, hắn cũng không muốn giết chóc, hắn hiểu lão tổ nói đúng, tới phạm Nghịch Hà Tông ta phải trả giá thật nhiều.
Chỉ một Thiên Nhân là không đủ.
Hai lão tổ Tinh Hà Viện cùng Cực Hà Viện trên bầu trời rung động, thần sắc đại biến, bọn họ biết rõ cuộc chiến này không thể lui.
Nếu một người đánh không lại, như vậy hai bên liên thủ với nhau, trong mắt hai người mang theo quyết đoán, không dám chủ quan, vừa ra tay là dùng thần thông mạnh nhất.
Lúc này thiên địa nổ vang, trên bầu trời có thiên ý quay cuồng, thân thể lão tổ Tinh Hà Viện ẩn chứa sương mù kinh thiên, ẩn ẩn có vô số ngôi sao bên trong, hơn nữa tùy thời sẽ rơi xuống mặt đất.
Lão tổ Cực Hà Viện như lâm đại địch, trên người hắn sinh ra ma ý cuồn cuộn, sau lưng có ma ảnh cực lớn, ma ảnh này có ngàn tay.
Hai người đồng thời bộc phát lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, thế tiến rất nhanh.
Thiên Nhân đại chiến nổ ra ngay lập tức.
Lão tổ Thiên Nhân của Tinh Hà Viện và Cực Hà Viện ra tay vây công Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe sáng, hắn có kinh nghiệm giao chiến với Thiên Nhân, không nói cực kỳ phong phú nhưng cũng gặp được không ít trong Man Hoang.
Cho dù ba lão tổ trong thành Cự Quỷ hay những Thiên Công trong thành Khôi Hoàng, trọng yếu nhất hắn giao thủ vài lần với Hồng Trần Nữ, thậm chí trận chiến tuyệt thế kia làm hắn xúc động rất lớn.
Từ đủ loại như thế, Bạch Tiểu Thuần đối mặt Thiên Nhân không cảm thấy áp lực gì, thậm chí có thể nói trong khi giao thủ với hai người nhưng Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ rất nhiều.
Những suy nghĩ này giống như bản năng, nó có thể giúp hắn, có phán đoán trong thời gian ngắn, hắn phát hiện hai người ra tay với mình, mặc dù chính mình có thể chống cự nhưng cũng có chút nguy hiểm, trọng yếu nhất một khi trong hai người có kẻ quấy nhiễu mình sau đó giết vào trong đám đệ tử sẽ là tổn thất thảm trọng.
Nếu ngay từ đầu ba Thiên Nhân liên thủ, đối phương có thể lựa chọn chiến thuật đa dạng linh hoạt, cho dù Bạch Tiểu Thuần có tự tin, nơi này có Nghịch Hà Tông đang chiến đấu, hắn cugnx không thể rời khỏi chiến trường, không bằng đối phương có thể vừa chiến vừa lui.
Cho nên lúc ban đầu hắn mới ra tay xu thế lôi dình diệt một người.
Hiện tại còn lại hại Thiên Nhân, Bạch Tiểu Thuần vẫn lo lắng như cũ.
Hôm nay Nghịch Hà Tông phải đại thắng, hơn nữa là đại thắng oanh oanh liệt liệt, là đại thắng hoa lệ không tổn hao gì, từ đó mới giúp tu sĩ Nghịch Hà Tông sinh ra tin tưởng ngập trời mới có thể tạo thành rung động tâm thần với tu sĩ ba tông, do đó uy hiếp cả nửa đời còn lại.
Những suy nghĩ này xuất hiện trong đầu của hắn trong giây lát, Bạch Tiểu Thuần đã có trực giác giống như ý thức chiến đấu, hắn không do dự nữa điểm, hắn nhìn hai Thiên Nhân trước mặt, trong lúc ra tay Bạch Tiểu Thuần bộc phát Bất Tử Cấm sau đó tốc độ cực nhanh vượt qua cả thuấn di, hắn trực tiếp kéo xa khoảng cách với lão tổ Tinh Hà Viện, tới gần lão tổ Cực Hà Viện.
Cùng lúc đó con mắt thứ ba trên mi tâm của hắn mở ra, hắn toàn lực vận chuyển tu vi, lực lượng Thông Thiên pháp nhãn bộc phát bao phủ lão tổ Tinh Hà Viện.
Trong nháy mắt hắn nhìn mình, toàn thân lão tổ Tinh Hà Viện chấn động mạnh, lực lượng điều khiển kinh thiên hình thành cân đối nào đó liền tạo ra lực trói buộ, nó giống như một bàn tay vô hình giam cầm thân thể lão tổ Tinh Hà Viện, từ đó ép hắn đứng nguyên tại chỗ.
Lão tổ Tinh Hà Viện biến sắc, hắn bị pháp nhãn của Bạch Tiểu Thuần trói buộc, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần đã như tia chớp lao thẳng về phía lão tổ Cực Hà Viện!