Bạch Tiểu Thuần hét lên một tiếng, mắt hắn đột nhiên hoa cả lên, không chỉ mình hắn bị như thế, mà Tống Khuyết, Thần Toán Tử cũng thấy hoa mắt. Đến khi ánh mắt của ba người rõ ràng, tất cả bọn hắn đều hít thở không thông, bởi vì bọn hắn sợ hãi mà phát hiện ra rằng, bọn hắn... lại đang ở trên chiếc thuyền màu đen kia!!
Sương mù cuồn cuộn ở bốn phía, bên dưới, hơn vạn hài cốt không ngừng kéo thuyền di chuyền về phía trước. Mà ba người bọn hắn lại đang đứng trên boong thuyền, chỉ biết trơ mắt nhìn chiến thuyền liên tục di chuyển trong làn sương mù của sinh mệnh cấm khu.
Ngay vào lúc ba người xuất hiện trên chiến thuyền, thì ở một nơi xa xôi bên ngoài sinh mệnh cấm khu, tại Đông mạch Thông Thiên Hà, trong khu vực Trung du, lúc này, Nghịch Hà Tông đang vang vọng tiếng chuông đầy gấp gáp.
Tiếng chuông dần truyền ra khiến tất cả tu sĩ trong Nghịch Hà Tông bắt đầu lo lắng, từng người một đều cảm thấy áp lực trong lòng, hô hấp cũng nặng nề hơn. Những năm gần đây, tại Trung du, Nghịch Hà Tông vô cùng cảnh giác!
Sự thật là mấy vị lão tổ trong tông môn vẫn chưa có ai có thể đột phá Nguyên Anh, bước vào Thiên Nhân, một bước này thực sự quá khó khăn. Bởi vì nguyên nhân này mà ba đại tông môn Tinh Hà viện, Đạo Hà Viện cùng với Cực Hà Viện cũng bắt đầu rục rịch, cho nên trong mấy năm này, xung đột lẫn nhau càng ngày càng nhiều, thậm chí tu sĩ Nghịch Hà Tông đã nhiều lần xuất hiện thương vong.
Suy cho cùng thì năm đó Nghịch Hà Tông đến trung du, đã ảnh hưởng tới lợi ích của ba đại tông môn. Hơn nữa, Bạch Tiểu Thuần ra tay trên Truyền Thừa Sơn đã cướp đi lượng lớn tài nguyên về cho Nghịch Hà Tông, khiến mâu thuẫn càng thêm sâu sắc. Đặc biệt là những thiên kiêu trưởng thành trong mấy năm gần đây của ba đại tông môn, trên mặt tên nào cũng mang theo một cái ấn ký rùa đen, dường như vĩnh viễn không sạch, điều này càng làm bọn chúng hận Nghịch Hà Tông, hận Bạch Tiểu Thuần đến tận xương.
Mà trước mắt, đã sắp đến lần mở ra tiếp theo của Truyền Thừa Sơn, nó khiến ba đại tông môn hạ quyết tâm, thậm chí âm thầm xin chỉ thị từ Tinh Không Đạo Cực Tông, cũng nhận được sự ngầm đồng ý. Vì vậy, ba đại tông môn muốn phát động một cuộc chiến... diệt tông!!
Sau khi Nghịch Hà Tông lấy được tin tức này từ ám tử, tiếng chuông hiện giờ chính là âm thanh thông báo toàn tông chuẩn bị chiến tranh. Bên cạnh đó, vì sinh tồn, Nghịch Hà Tông không thể không phái sứ giả đến Tinh Không Đạo Cực Tông để xin tha. Dù sao thì ngày trước Bạch Tiểu Thuần cũng từng là Vạn Phu Trưởng, hắn có để lại một ít nhân mạch. Mấy năm nay, những nhân mạch mạch này cũng giúp đỡ Nghịch Hà Tông, nếu không, chỉ sợ là ba đại tông môn đã sớm không kiên nhẫn được.
Chỉ là, Bạch Tiểu Thuần rốt cuộc cũng không có ở đây, tuy có tin đồn từ Man Hoang rằng hắn vẫn còn sống, nhưng nước xa không cứu được lửa gần, toàn bộ Nghịch Hà Tông đang gặp nguy cơ!
Mặt khác, tất cả lão tổ đều xuất quan, tông môn khai mở đại trận, chuẩn bị cho một trận chiến quyết định sự tồn vong của tông môn!!
Nhưng trận chiến này, không ai trong Nghịch Hà Tông có tự tin, bởi vì đối thủ của bọn họ... cũng xuất kích toàn lực, đó chính là ba vị Thiên Nhân, dù chỉ là Thiên Nhân tấn chức bằng biện pháp kém nhất, nhưng đối với tu sĩ mà nói, họ vẫn là... Thiên Nhân!
- Một trận chiến quyết định tông môn tồn vong!
- Thề chết thủ tông!!
Dưới tiếng chuông, hầu như tất cả tu sĩ Nghịch Hà Tông đều đỏ cả mắt, hơi gầm nhẹ. Đồng thời, bên trong Nghịch Hà Tông, cũng có một tiếng rít gào kinh thiên, phóng thẳng lên trời!
Đó là một cơ thể lớn chừng mấy trăm trượng, toàn thân màu tím, bốn chân đạp ngọn lửa màu đen, vừa giống rồng vừa giống kỳ lân, khí thế ngập trời, ngay cả lão tổ Nguyên Anh Đại viên mãn sau khi thấy cũng phải chấn động... Đó là Vương thú!
Thiết Đản!
Nghịch Hà Tông cùng với ba đại tông môn khác ở trung du đã có xung đột nhiều nhiều năm qua. Hôm nay đại chiến cũng là lửa sém lông mày, chẳng mấy chốc sẽ bộc phát ra. Cũng vào lúc này, ba người Bạch Tiểu Thuần đang muốn thông qua sinh mệnh cấm khu mà trở lại Nghịch Hà Tông cũng đang phải đối mặt một vật khủng bố.
Đứng ở trên boong thuyền của chiếc quỷ thuyền khổng lồ, sắc mặt ba người đều biến đổi, nhanh chóng nhìn về bốn phía. Quỷ thuyền này từ xa đã thấy vô cùng tổn hại, mà nhìn gần thì lại càng thêm rõ ràng.
Thậm chí ở trên boong thuyền đen kịt này cũng có rất nhiều khe nứt. Hiển nhiên chiếc quỷ thuyền này từng phải trải qua những trận chiến thê thảm khó có thể tưởng tượng. Thế nhưng dù là vết thương chồng chất nhưng khí tức từ nó phát ra vẫn vô cùng kinh người. Không chỉ vậy, Bạch Tiểu Thuần không biết có phải ảo giác không nhưng quỷ thuyền này mang lại cho hắn cảm giác nguy cơ so với Thiên Tôn không kém, thậm chí còn hơn một chút!
Có thể nói là kinh tâm động phách!
Bạch Tiểu Thuần tinh thần khẩn trương, ánh mắt đảo qua bốn phía rồi định đi tới nhảy ra khỏi con thuyền. Lúc này, Tống Khuyết và Thần Toán Tử cũng có ý này, nhưng ngay khi ba người vừa tới biên giới của quỷ thuyền đang định nhảy ra thì một màn sáng màu đen ở bốn phía bỗng xuất hiện, ầm một tiếng, ngăn trở bọn họ lại.
Dù tu vi Bạch Tiểu Thuần hôm nay đã có thể trấn áp Thiên Nhân sơ kì, thậm chí còn có thể cùng với Thiên Nhân trung kì đánh một trận nhưng cũng không xuyên phá qua màn sáng này được, thân thể hắn lập tức bị bắn ngược lại.
Bạch Tiểu Thuần vô cùng sốt ruột, lại vọt tới nhưng vẫn bị màn sáng ngăn cản, chỉ có thể hít sâu một hơi.
Tình huống của Tống Khuyết cùng Thần Toán Tử cũng chẳng hơn gì. Ba người hô hấp dồn dập, sắc mặt không khỏi trở nên ngưng trọng, lại cẩn thận quan sát bốn phía một lần nữa.
Boong thuyền này rất trống trải, không nhìn thấy có quá nhiều kiến trúc mà chỉ có một khoang thuyền nhô ra. Hiển nhiên đây chính là đường duy nhất để vào bên trong chiến thuyền, những nơi khác đều đã bị tàn phá. Có lẽ con thuyền này từng có không ít kiến trúc nhưng hiện giờ đều đã không còn nữa rồi.
Có thể thấy ở đỉnh khoang thuyền dựng thẳng lên một cây cột có ba lá cờ mặt quỷ, cùng với một cái bát quái kính phong cách cổ xưa được treo ở trên cửa ra vào của khoang thuyền.
Trừ những thứ đó ra không còn gì nữa.
Tống Khuyết sắc mặt khó coi, lại đi thẳng về phía trước mà điều tra bốn phía. Thần Toán Tử thì thở hổn hển, thân thể gã vốn rất suy yếu, lúc này lại đứng ở trên quỷ thuyền này, cả người thấy lạnh lẽo, không ngừng run rẩy.
- Thần Toán Tử, ngươi mau tranh thủ thời gian bói một quẻ xem làm thế nào mới có thể rời khỏi chiếc thuyền này đi.