Nội tâm Bạch Tiểu Thuần bộc phát sát khí, hắn cúi đầu xem các ngọc giản truyền âm, cẩn thận thăm dò tìm kiếm ngọc giản của gia tộc Thiên Hầu họ Chu, con hắn cung cấp tình báo.
- Trong gia tộc xuất hiện một luyện hồn sư huyền phẩm, người này lạ lẫm thần bí khó lường, nghe nói tới đây bế quan luyện chế linh bảo.
Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên, hắn hít sâu một hơi, đôi mắt hắn đỏ rực mang theo sát cơ đáng sợ.
- Tìm được!
- Chu Vũ Đạo!
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo băng hàn, mật thất hắn đang ngồi rét lạnh, sương lạnh nổi lên bốn phía!
Chuyện Bạch Hạo mất tích đã làm hắn hiểu ra nhân quả trong đó, hôm nay hắn đã tra thất thất bát bát, đó là lão tổ gia tộc Diệu Lâm Nhi, hắn là luyện hồn sư huyền phẩm, muốn dùng Bạch Hạo luyện hỏa.
Bởi vì kiêng kị mình cho nên mười ba gia tộc dùng biện pháp gì đó nói động Cửu U Vương, lúc này mới có chuyện mất tích thần không biết quỷ không hay vào một tháng trước!
Sau đó ẩn thân trong một gia tộc, người ngoài không biết tới Chu Vũ Đạo, trong rất nhiều Thiên Hầu tại Khôi Hoàng triều, hắn không phải người mạnh nhất nhưng không phải yếu nhất, hắn nằm ở hạng trung bình, người này bất thiện ngôn từ, cũng không muốn tiếp xúc với người quá nhiều, ngày bình thường càng im lặng không nói gì.
Mặc dù là triều đình cũng không nói một lời, cho dù miễn cưỡng nói chuyện cũng là thuận theo đại thế, cảm giác tồn tại của hắn rất ít cho nên người ta bỏ qua hắn.
Cho dù Bạch Tiểu Thuần cũng không hiểu về Chu Vũ Đạo bao nhiêu, nếu không phải vì chuyện chúng ân lệnh hiện tại ảnh hướng đến cả Man Hoang, từ đó một thứ tử trong gia tộc Chu Vũ Đạo vụng trộm truyền tin, cho dù thế nào Bạch Tiểu Thuần cũng không cho rằng Bạch Hạo đang ở trong nhà Chu Vũ Đạo!
Chu Vũ Đạo chính là một trong mười ba gia tộc ra tay, Bạch Tiểu Thuần có thể tra được manh mối chỉ tới đây thôi, hắn không biết mười hai gia tộc khác là ai.
Những chuyện này không phải trọng điểm, toàn bộ tinh lực của hắn trong một tháng qua là tìm kiếm Bạch Hạo.
Hiện tại đã có nắm chắc, Bạch Tiểu Thuần cũng không có ý định báo cho Đại Thiên Sư biết.
Việc này quá trọng yếu với Bạch Tiểu Thuần, hắn không cho phép xuất hiện biến hóa phức tạp trong đó, mà một khi hắn mời Đại Thiên Sư, không nói trước Đại Thiên Sư có thể đồng ý hay không, hơn nữa dù cho dù có một tia khả năng... Để lộ tiếng gió tạo thành đánh rắn động cỏ, như vậy Bạch Tiểu Thuần sẽ khó tìm được Bạch Hạo hơn trước rất nhiều.
Hắn không đánh bạc nổi!
Bạch Tiểu Thuần đứng lên, trên người hắn đầy sát khí, áp lực càng lúc càng nặng, hôm nay hắn phải đi giết người.
Không do dự chút nào, Bạch Tiểu Thuần đứng lên và cầm ngọc giản truyền âm bàn giao với Chu Nhất Tinh một phen, hắn bay lên không trung phủ giám sát, tay áo hất lên, thần niệm bạo phát ra ngoài, hắn bay về hướng gia tộc Chu Vũ Đạo.
Cùng lúc đó tiếng nổ vang vọng phủ giám sát, từng thi khôi bay lên không trung, không phải năm ngàn, chỉ có bốn ngàn mà thôi.
Có một ngàn thi khôi, Bạch Tiểu Thuần giao cho Chu Nhất Tinh đi xử lý việc khác.
Bốn ngàn thi khôi đi theo sau lưng Bạch Tiểu Thuần, hắn hóa thành hào quang, sát khí hình thành vòng xoáy bao phủ thiên địa, phong vân sôi trào, tất cả người trong thành Khôi Hoàng chú ý Bạch Tiểu Thuần đều rung động.
Bạch Tiểu Thuần không có để ý tới ánh mắt của kẻ nào, ánh mắt của hắn đỏ rực không chút che giấu, người khác có thể cảm giác hắn như con thú đang điên cuồng, sát khí đậm đặc tới mức tận cùng.
Sát khí và khí thế thiết huyết ngưng tụ trên người hắn, thời gian dần qua hắn như biến thành ma thần, hắn mang theo bốn ngàn thi khôi như muốn xé rách thiên địa!
Khí thế mạnh rung chuyển tám phương, tốc độ Bạch Tiểu Thuần càng lúc càng nhanh, nội tâm của hắn có lo lắng, tự trách, bối rối, khẩn trương, tâm thần bất định, đủ loại cảm xúc đan xen vào nhau làm hắn điên cuồng.
Cả đời này Bạch Tiểu Thuần có rất ít thời điểm giết chóc điên cuồng, thật sự là đối phương ép người quá đáng, khi dễ lên đầu hắn, trải qua một tháng tìm hiểu tin tức, Bạch Tiểu Thuần đã tìm được mục tiêu, sát ý của hắn không thể áp chế được nữa.
Bạch Tiểu Thuần vẫn còn lý trí, hắn hiểu báo thù không phải trọng điểm, trọng điểm là Bạch Hạo.
Cho nên sau tiếng nổ vang, bốn ngàn thi khôi đi theo Bạch Tiểu Thuần xuyên qua mấy chục đại khu, xa xa, sau khi nhìn thấy khu sáu mươi mốt ở xa xa, nhìn thấy một tòa Thiên Hầu tháp trước mặt mình, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe sáng.
Nơi đó chính là Chu gia!
- Ngươi có cảm nhận được không, trong phạm vi Chu gia, tại một mật thất cất giấu một luyện hồn sư huyền phẩm.
Thần thức Bạch Tiểu Thuần đảo qua, hắn không phát hiện cái gì cho nên truyền âm hỏi đại hán giáp bạc.
Ánh mắt đại hán giáp bác lóe sáng nhìn sang Chu gia xa xa và lắc đầu.
- Có lẽ người này có bí pháp đặc thù phòng ngừa thần thức dò xét...
Bạch Tiểu Thuần nheo mắt đi về phía trước, vừa mới tới gần Chu gia, hắn lập tức ra lệnh:
- Hai ngàn thi khôi bao quanh nơi này, cho dù trên trời dưới đất, không có ta cho phép, không kẻ nào được phép ra vào.
Hắn vừa nói xong ánh mắt hai ngàn thi khôi tỏa sáng, bọn chúng phân tán chung quanh và phong tỏa Chu gia vào bên trong.
Hình thành... Vây quanh!
Nơi này có hai ngàn thi khôi vây quanh lại hình thành trận pháp, sau đó giữa không trung Chu gia có khói đen xuất hiện, bỗng nhiên lực lượng phong ấn bao phủ Chu gia vào trong!
Lúc này trong Chu gia có vô số tiếng kinh hô vang lên, nhất là người thừa kế Chu gia, vị tiểu hầu gia này khiếp sợ không nhỏ, hắn ngẩng đầu lên và nhìn thấy đại quân thi khôi bao quanh và phong ấn gia tộc của mình, lại nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần bộc phát sát khí ngập trời, hắn đang mang theo hai ngàn thi khôi xông tới.
Tiểu hầu gia Chu gia chấn động không nhỏ, hắn là một trong số ít người Chu gia biết được tổ phụ Diệu Lâm Nhi đang ở nơi này, cũng biết rõ chuyện gia tộc mình bắt hồn bộc của đối phương.
Lúc này lại có chúng ân lệnh, tiểu hầu gia của gia tộc khác phẫn nộ ngập trời, mặc dù hắn cũng phẫn nộ nhưng nội tâm của hắn lại bất định, cho dù phẫn nổ cũng chỉ che giấu bất an mà thôi.
Hôm nay nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần xông tới, sắc mặt hắn đại biến, đầu óc hắn hoạt động thật nhanh, hắn biết rõ chuyện này đã bại lộ!
- Khải trận!
Tên tiểu hầu gia Chu gia ra lệnh, sau khi hắn quát lớn liền cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm bổn mạng tiên huyết, máu tươi chính là mấu chốt của trận pháp, sau khi hắn phun máu tươi, huyết quang bao phủ Chu gia vào trong, trong chớp mắt hình thành một tấm màn bảo vệ.