- Phát Tình Đan? Không được, viên thuốc này quá ác.
- Trí Huyễn Đan... Cũng không được, viên thuốc này danh khí quá lớn, nếu bị người ta hoài nghi và phân tích thân phận của ta, ta không thể giải thích được.
Dù sao việc này liên lụy rất nhiều người vô tội, Bạch Tiểu Thuần không phải loại người có tính cách nhất tướng công thành vạn cốt khô, sau khi suy nghĩ thì đôi mắt sáng lên.
- Khói xanh lúc ở Huyết Khê Tông chính là thứ hoàn hảo nhất! Hiệu quả rất tốt, một khi náo lớn cũng có quá nhiều biện pháp giải thích.
Bạch Tiểu Thuần nhếch miệng nhớ tới khói xanh, lúc trước hắn ở Trung Phong của Khê Tông, lúc luyện chế Phiêu Miểu Linh Hương liền sinh ra ngoài ý muốn.
- Linh dược tứ giai Phiêu Miểu Linh Hương... Hiện tại ta có thể luyện chế dễ dàng.
Bạch Tiểu Thuần lật trong túi trữ vật của mình, tuy hắn không còn nhiều cỏ cây, vừa vặn bản thân hắn là luyện dược tông sư, hắn có thể cải biến phương thuốc, lợi dụng cỏ cây của mình sáng tạo ra hiệu quả giống khói xanh.
Sau khi suy nghĩ một phen, Bạch Tiểu Thuần mở lực lượng ẩn giấu của mặt nạ lên lớn nhất, hắn đặt lò đan trước mặt.
- Đã lâu không luyện luyện.
Bạch Tiểu Thuần vuốt lò đan, nội tâm hoài niệm, sau đó hắn lập tức tập trung tinh thần, bắt đầu dùng thủ đoạn luyện đan dung nhập khói xanh vào trong hồn dược.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, sáng sớm ngày thứ hai, Bạch Tiểu Thuần bước ra khỏi phòng, Bạch Hạo vẫn ở bên ngoài, đôi mắt Bạch Tiểu Thuần mệt mỏi nhưng tinh thần vô cùng phấn chấn, sau khi đi ra còn cười nói.
- Chu Hoành, ngươi đấu với ta, Bạch gia gia ngươi có gì chưa từng trải qua chứ?
Bạch Tiểu Thuần cười to, chung quanh có cấm chế nên không sợ tiếng nói vọng ra ngoài.
Hồn Bạch Hạo hơi bận tâm, hắn lập tức tiến lên, không chờ hắn lên tiếng, Bạch Tiểu Thuần đã ném một hồn dược cho hắn và đắc ý khoe khoang.
- Đồ nhi, dùng toàn bộ thủ đoạn của ngươi có nhìn ra vấn đề trên hồn dược này hay không.
Ánh mắt hồn Bạch Hạo ngưng tụ, cúi đầu nhìn hồn dược thượng phẩm trên tay, nhìn kỹ nửa ngày cũng không thấy nó có gì khác biệt, hắn bấm niệm pháp quyết điểm ngón tay lên hồn dược, hắn không ngừng dò xét trong trong ngoài ngoài, thậm chí còn đổi những phương pháp khác, đến cuối cùng hồn Bạch Hạo há hốc mồm, bởi vì hắn cảm thấy hồn dược này bình thường.
- Sư tôn, ngươi thật sự động tay chân vào hồn dược này? Không sai chứ?
Bạch Hạo kinh ngạc nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.
Phải biết rằng Bạch Hạo là hồn thể quỷ tu, tạo nghệ luyên hỏa của hắn sâu đậm, hắn không cảm giác được vấn đề, như vậy trong Man Hoang không có người nào nhìn ra vấn đề, cho dù có cũng là phượng mao lân giác, ít lại càng ít.
Bạch Tiểu Thuần nghe xong vội vàng nhìn sang, xác định mình không có sai thì cười ha ha.
- Không sai, trong một tháng, ta sẽ làm thanh danh hai cửa hàng kia thối tới tận đường cái!
Bạch Tiểu Thuần vô cùng đắc ý, vừa nghĩ tới mình lúc trước bị Thiên Không Hội hại thảm như vậy, hắn đã cảm thấy chiêu này độc ác, nói thầm chiêu này của mình rất tổn hại nhưng người ta đang hại mình...
- Một khi ta ra tay, bản thân ta cũng phải sợ ta.
Bạch Tiểu Thuần nói thầm, sau đó hắn ra khỏi cửa hàng và truyền âm Chu Nhất Tinh, hai người gặp nhau, Bạch Tiểu Thuần lập tức giao hồn dược động tay động chân cho hắn, sau khi đưa còn dặn dò, Chu Nhất Tinh không chút do dự cam đoan, Bạch Tiểu Thuần mới sung sướng rời đi.
Chu Nhất Tinh thật sự có chút năng lực, hắn tới thành Khôi Hoàng thời gian ngắn, cộng thêm có nhân thủ của thành Cự Quỷ, hôm nay cũng đả thông không ít khu vực trong thành Khôi Hoàng, số hồn dược cũng được Chu Nhất Tinh bán đi cho người khác.
Những hồn dược này đều là thượng phẩm, lại có ấn ký đại sư, cho dù kiểm tra thế nào cũng không có khuyết điểm nhỏ nhặt, hơn nữa giá cả thấp hơn bình thường một ít, cho nên quá trình bán đi rất thuận lợi, thậm chí nếu không phải Bạch Tiểu Thuần bàn giao bán cho mỗi người một ít, bằng không đã có người mua số lượng lớn của hắn.
Qua một ngày sau, những hồn dược thượng phẩm này cũng phân tán trong thành Khôi Hoàng, sau đó Chu Nhất Tinh cũng thu được nhóm hồn dược thứ hai bị Bạch Tiểu Thuần động tay chân, sau đó lại vung khắp toàn thành, dần dần càng ngày càng nhiều hồn tu mua đi.
Bản thân Chu Nhất Tinh cố ý tập trung ở khu vực tám mươi chín và vùng gần đó, cho nên nơi này tụ tập hồn dược động tây động chân nhiều nhất.
Khi nhóm thứ ba nhóm thứ tư, nhóm thứ năm... Nửa tháng sau, trong thành Khôi Hoàng, tu sĩ sử dụng hồn dược tu hành bắt đầu chậm rãi xuất hiện một ít biến hóa mà bản thân bọn họ không tưởng tượng nổi...
Biến hóa xuất hiện nằm ở phủ của Tiểu Lang Thần, hắn ngồi ở thủ vị, mặt không biểu tình nhìn hai hồn tu phía dưới quyết đấu.
Trận đấu pháp này người thắng được ban thưởng làm tùy tùng của Tiểu Lang Thần, cũng gia nhập gia tộc của hắn.
Đối với Tiểu Lang Thần mà nói cũng không phải quan trọng, nhưng với hai người đấu pháp mà nói rất quan trọng, người có tu vi yếu hơn là nam tử trung niên, hắn vì trận chiến này đã mua một quả hồn dược thượng phẩm, trước khi chiến đấu đã hấp thu vào người, từ đó bảo trì bản thân ở đỉnh phong thời gian dài.
Trận chiến tiến hành được một nửa, đột nhiên nam tử trung niên lâm vào hạ phong lại biến sắc, thân thể lập tức lui ra phía sau, trên mặt lộ ra thần sắc không dám tin tưởng, muốn mở miệng nói cái gì đó nhưng đối thủ làm sao cho hắn cơ hội này, lập tức tấn công.
- Lý Lâm Hiên, ngươi chờ một chút...
Trung niên hồn tu hít thở dồn dập, hắn vội vàng hô to, đối thủ của hắn không quan tâm tới, hắn sử dụng thuật pháp truy kích tới gần, trung niên kia hồn tu lo lắng, hắn lui ra sau và muốn lên tiếng lần nữa, bởi vì vận động mạnh nên khó áp chế cảm giác khó chịu trong bụng, vào lúc hắn lui ra phía sau lại có tiếng nổ mạnh vang lên.
Âm thanh quá lớn, lúc nó vang lên làm quần của nam tử trung niên bị trùng kích phồng to lên, ngay sau đó là mùi thúi ngập trời xuất hiện, hơn nữa còn khuếch tán tám phương, mùi này quá nồng, thậm chí cho dù gió thổi tới cũng không biến mất.
Đối thủ của hắn cũng chạy tới gần, mặc dù không phải bị dính trực tiếp nhưng khoảng cách quá gần nên bị cái mùi này bao phủ quanh người, hắn có tu vi Kết Đan sơ kỳ, độc tầm thường không thể làm gì hắn, trong nháy mắt hắn bị mùi này vây quanh liền biến sắc, thậm chí khống chế nổi đã buồn nôn.
Cảnh này làm đám người đang xem cuộc chiến ở chung quanh há hốc mồm, Tiểu Lang Thần đang nhắm mắt cũng mở mắt ra, hắn sững sờ nhìn sang.
- Âm thanh đó là...