- Nếu... Nếu có một ngày thật có cơ hội động phòng... Ta tháo mặt nạ ra, không biết có hù Hồng Trần Nữ chết hay không...
Đầu óc Bạch Tiểu Thuần hơi loạn, hắn cảm giác mình đã hiểu sai nhưng không thể khống chế suy nghĩ này, càng nghĩ càng cảm thấy kích thích.
Nhìn thấy ánh mắt Bạch Tiểu Thuần, Hồng Trần Nữ chán ghét không thể áp chế nổi, nếu không phải vi Cự Quỷ Vương, hiện tại nàng có xúc động tiêu diệt Bạch Hạo ngay lập tức.
- Bạch Hạo hạ lưu vô sỉ, ánh mắt của hắn chắc chắn không phải ý gì tốt.
Nội tâm Hồng Trần Nữ phiền muộn, sau đó nàng cố ép xuống, nàng vung tay phải một cái, lập tức thu thanh niên áo trắng và hai lão giả kia.
- Bạch Hạo, ta cảnh cáo ngươi, ta có thể dễ dàng tha thứ cho ngươi nhưng cũng có điểm mấu chốt, nếu ngươi gây phiền toái cho ta lần nữa, đừng trách ta thực đến diệt ngươi!
Hồng Trần Nữ nói câu cuối cùng, trên gương mặt tuyệt mỹ còn mang theo sát khí.
- Việc này không thể oán ta, là hắn đến tìm việc, lại chủ động đánh cuộc, cuối cùng còn thua ta tám ức hồn dược.
Bạch Tiểu Thuần bị những suy nghĩ loạn thất bát tao kia làm rối loạn, hắn ủy khuất nói ra.
- Câm miệng!
Hồng Trần Nữ trừng Bạch Tiểu Thuần, quay người muốn đi, nhìn bộ dạng của nàng là không muốn giúp Bạch Tiểu Thuần thu số hồn dược đánh cược.
Sau khi Hồng Trần Nữ bước vào cửa hàng tới bây giờ, đám người bên ngoài cửa hàng đều nhìn rõ ràng, nhất là biết rõ Bạch Tiểu Thuần có thân phận đại tổng quản thành Cự Quỷ, rất nhiều người cũng tìm hiểu một chút, nghe nói Bạch Tiểu Thuần có hông sự với đại thống lĩnh Hồng Trần Nữ của quân đoàn Cự, hơn nữa còn là hôn nhân do Cự Quỷ Vương khâm định.
Kể từ đó mọi người sinh ra hứng thú càng lớn, nhưng từ đầu tới cuối bọn họ nhìn thấy Hồng Trần Nữ bá đạo, về phần Bạch Tiểu Thuần biểu hiện làm bọn họ bĩu môi.
- Cũng không thể trách Bạch Hạo, dù sao đạo lữ của hắn chính là Thiên Nhân.
- Hồng Trần tiên tử vô cùng bá đạo, ta thật sự rất đồng tình với Bạch Hạo...
Những tiếng nghị luận khắp bốn phía lọt vào tai làm Bạch Tiểu Thuần xấu hổ.
Hắn thật không đau lòng số hồn dược kia, hắn không quan tâm những vật ngoài thân đó, huống hồ trong túi trữ vật của hắn còn có ngọc bội luyện linh mười lăm lần của thanh niên áo trắng, có thể nói hắn không thiệt thòi, lúc này nhìn thấy Hồng Trần Nữ lúc đến bá đạo, ngông cuồng rời đi, Bạch Tiểu Thuần nhớ tới câu nói của Cự Quỷ Vương với mình.
- Không thể giải quyết nữ nhân...
Những lời này quanh quẩn trong đầu Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình có chút mất mặt, nếu như nơi này không có người khác cũng bỏ đi, chẳng những Bạch Hạo đang ở bên cạnh hắn, bên ngoài cửa hàng còn có một đống lớn người đang bàn tán, cũng tận mắt nhìn thấy tất cả, bọn họ thấp giọng nghị luận làm Bạch Tiểu Thâần không có chút thể diện nào, nghĩ đến mình là tình thánh sáng tạo Doanh Tự Quyết, trước mắt tuyệt đối không thể mất mặt.
- Đứng lại!
Bạch Tiểu tức giận không nhỏ, hắn nhìn bóng lưng Hồng Trần Nữ rời đi còn mang theo sát khí thì quát lớn.
- Ngươi dám nói chuyện với ta như vậy?
Hồng Trần Nữ dừng bước và quay đầu nhìn lại, trong mắt còn mang theo hàn quang, càng có uy áp Thiên Nhân bộc phát, nàng đã sớm nhìn Bạch Tiểu Thuần không vừa mắt, lúc này mượn cơ hội Bạch Tiểu Thuần nói năng lỗ mãng, mặc dù nàng không giết người nhưng cũng có thể làm cho hắn ăn đau khổ.
Vào lúc ánh mắt Hồng Trần Nữ xuất hiện hàn mang, Bạch Tiểu Thuần run rẩy và kêu khổ, biết rõ chính mình xúc động nhưng hiện tại hắn rống to hấp dẫn mọi người chú ý, trong đầu Bạch Tiểu Thuần xuất hiện nhiều ý niệm và kiên định hơn, hắn chắp tay sau lưng, xoay người, dùng tư thái hắn cho là uy vũ nhất, từ một bên mặt nhìn Hồng Trần Nữ.
Đồng thời trên mặt còn mang theo thần thái cao ngạo, trên người hắn có khí thế đặc biệt sinh ra, nhìn hắn lúc này hoàn toàn khác với bộ dạng thường ngày, ẩn ẩn có khí chất thiết huyết sinh ra.
- Vương gia gả ái nữ cho ta, Bạch mỗ hà đức hà năng gì... Biết rõ thân phận và địa vị của mình cho nên lúc ngươi không thừa nhận viện này, ta không có bất kỳ oán hận nào.
- Lần này ta đến thành Khôi Hoàng cũng không phải bàn việc hôn nhân với ngươi, còn có một việc trọng điểm là Vương gia bảo Bạch mỗ phụ tá ngươi, ta biết rõ ngươi không thích ta, ta cũng không muốn xuất hiện trước mặt người chán ghét mình, nhưng Vương gia có ân với ta, hắn yêu cầu, ta phải cố gắng hoàn thành.
- Số hồn dược kia là ta đánh cược thắng được, ta có suy nghĩ mang số hồn dược này tặng cho ngươi, tám trăm triệu hồn dược, đối với kẻ nào mà nói cũng là số tài phú cực lớn, cho dù ngươi không muốn khoản tài phú này cũng có thể làm Thiên Công Trần gia thiếu ngươi một đại ân tình, cho dù như thế nào ta đã tuân theo Vương gia phân phó là phụ tá ngươi.
- Cho nên có muốn hay không là do chính ngươi tuyển chọn, nói hay không nói, nói thế nào là tự do của ta, không cần ngươi dạy ta làm cái gì, ta không hi vọng lại nghe hai chữ “Câm miệng” từ ngươi!
- Không tiễn!
Bạch Tiểu Thuần vì muốn mình diễn rất thật đã không tiếc vận chuyển Bất Diệt Đế Quyền, súc thế không phát, trên người hắn sinh ra ý chí bá đạo đỉnh thiên lập địa.
Đám người bên ngoài cửa hàng cũng phải kinh hãi khi cảm nhận được ý chí này, Hồng Trần Nữ sững sờ một lúc, nàng không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần lại nói ra những lời này, mặc kệ là thật là giả, tám ức hồn dược kia có tác dụng rất lớn với nàng, nếu muốn thì đó là một bút cự phú; nếu không muốn có thể đổi nhân tình cực lớn.
Mà nhân tình của Thiên Công, cho dù là nàng cũng rất quan trọng.
Ánh mắt Hồng Trần Nữ sinh ra phức tạp, lúc nhìn Bạch Tiểu Thuần cũng không nói gì, nàng quay người rời đi, lúc nàng rời khỏi cửa hàng thì Bạch Tiểu Thuần lên tiếng.
- Linh hồn nhỏ bé, đóng cửa!
Thân thể Bạch Hạo run lên, chuyện hôm nay đã kết thúc, hắn vô cùng kinh hãi, nhất là lúc Hồng Trần Nữ xuất hiện, sư tôn đột nhiên sinh ra bá ý làm cho hắn thật sự không hiểu rõ về sư tôn của mình, vừa nghe hắn nói liền bay ra đóng cửa lại, Bạch Tiểu Thuần đã chắp tay sau lưng đi vào phòng.
Trong nháy mắt đi vào trong phòng, thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, trên trán đổ mồ hôi lạnh, hắn hít sâu một hơi, cảm thấy mình diễn quá đạt, hắn càng nghĩ càng thỏa mãn.
- Hừ hừ, Hồng Trần lão nữ, ta đường đường tình thánh Bạch Tiểu Thuần còn không hàng phục ngươi?
Sự kiện biến hóa liên tục, từ khi Hồng Trần Nữ rời đi đã kết thúc, người bên ngoài mang theo suy nghĩ khác nhau rời đi.