- Còn chuyện hôn nhân mà phụ thân ta nói cũng đừng vội nhắc lại, ngươi còn chưa đủ tư cách làm đạo lữ của ta, ngươi nên ở lại trong quân doanh cho tốt, nếu có việc xấu, trực tiếp chém giết!
Hồng Trần Nữ nghe nói qua về Bạch Hạo, hơn nữa phụ thân còn gả mình cho Bạch Hạo thì cực kỳ bất mãn, lúc này nói chuyện chém đinh chặt sắt, sau không nói xong cũng không nhìn Bạch Tiểu Thuần, lập tức quay vào lều lớn.
Những thủ vệ chung quanh dùng thần sắc cổ quái nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.
- Ta rời đi?
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mây cái, ẩn ẩn hiểu được, thân phận của mình không có bạo lộ, Hồng Trần Nữ không nhận ra thân phận chân chính của mình, hắn lập tức thở ra một hơi, mặc dù nội tâm còn khẩn trương nhưng vẫn sinh ra cảm giác kích thích rõ ràng, hắn cảm thấy thân thể phát run, hô hấp dồn dập không ít.
- Nàng không nhận ra tay... Ta lại thành hôn phu của nàng.
Bạch Tiểu Thuần càng cảm thấy việc này quá kích thích, hắn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, lập tức nghĩ đến thái độ của Hồng Trần Nữ thì đầu óc hoạt động thật nhanh.
- Như vậy xem ra tư thái của nàng vừa rồi chính là muốn làm ta sợ, đồng thời phản kháng hôn sự mà Vương gia an bài... Như thế mà nhìn, nàng không dám đụng đến ta... Sau lưng của ta chính là phụ thân của nàng... Ta không thể nói tới việc này nữa, chỉ sợ vạn nhất...
- Nhưng cho dù như thế nào, ta không thể ở lại quân đoàn Cự Quỷ nữa, chuyện này mặc dù kích thích nhưng quá nguy hiểm, hơi không cẩn thận sẽ mất mạng nhỏ... Nơi này chính là doanh trại của quân địch...
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền nhanh chóng rời đi, lúc này trái tim của hắn còn đập mạnh, thật sự chuyện hôm nay quá đột ngột, nhất thời không có gì nhưng vẫn kâẩn trương như cũ.
Hắn còn chưa đi được bao xa thì sau lưng có nữ thân vệ dẫn đường lúc trước đuổi theo.
- Bạch tổng quản, ngươi đi nhầm đường, ta mang ngươi đi tới chỗ ở của mình.
Nữ thân vệ lạnh lùng mở miệng, mặc dù tu vi của nàng không cao nhưng nơi này là trong quân doanh, bản thân lại là thân vệ cho nên khi nói chuyện cũng mang theo khí thế.
- Không đi, nếu đại thống lĩnh không ủng hộ Bạch mỗ, Bạch mỗ rời đi là được.
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy đối phương vẫn ngăn cản mình rời đi, nội tâm rung động nhưng biểu hiện ra bộ dáng cao ngạo và tức giận, lãnh đạm nói một câu.
- Việc này không phải do Bạch tổng quản, đại thống lĩnh nói ngươi phải ở lại trong quân doanh, ta khuyên ngươi tốt nhất không nên kháng mệnh.
Nữ thân vệ bình tĩnh lên tiếng, nàng vừa nói xong bên cạnh có không ít hồn tu thủ vệ nhìn lên người Bạch Tiểu Thuần, dường như Bạch Tiểu Thuần dám kháng mệnh thì bọn họ sẽ ra tay.
- Lớn mật!
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, hắn quát lớn nhưng da đầu đang rung động, nhìn đám thủ vệ bên cạnh, lại cảm thấy trong quân doanh có nhiều khí thế đang bao phủ lấy hắn.
- Kính xin Bạch tổng quản không nên làm ta khó xử, mời!
Nữ thân vệ không có để ý thái độ của Bạch Tiểu Thuần, vẫn lạnh nhạt nói ra.
Bạch Tiểu Thuần âm thầm phát sầu, hắn thực không muốn ở lại chỗ này, nội tâm lo lắng, xoắn xuýt một phen, Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến sau lưng mình có Cự Quỷ Vương và cấm chế, mặc dù cấm chế biến mất một nửa nhưng vẫn có tác dụng, bản thân mình phụng mệnh tới giúp Hồng Trần Nữ, đầu tiên an toàn tính mạng vẫn được bảo đảm.
- Nàng không biết ta là Bạch Tiểu Thuần, hơn nữa ta càng khẩn trương, tư thái càng thấp, ta càng cúi đầu thì nàng càng cường thế, như vậy ta phải mượn cơ hội này phát huy một chút, hôm nay nói cái gì cũng phải rời khỏi nơi đây!
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây lại cảm thấy không phải rất bảo hiểm, vì vậy vụng trộm cầm ngọc giản truyền âm với Cự Quỷ Vương.
- Cự Quỷ Vương, con gái của ngươi muốn giết ta, đây là hôn nhân do ngươi định ra cho ta sao? sắp chết rồi!
Bạch Tiểu Thuần truyền âm xong, không chờ bên kia trả lời, hắn ngẩng đầu lên và lộ ra khí thế thiết huyết, càng có bướng bỉnh và hét lớn vào lều vải màu đỏ.
- Đại thống lĩnh!! Ngươi có ý gì?
Bạch Tiểu Thuần quát lớn như sấm sét, trực tiếp vang vọng cả quân doanh, ánh nắt hồn tu chung quanh nhìn sang..
- Đại thống lĩnh không thừa nhận hôn sự Cự Quỷ Vương định ra thì Bạch mỗ không có ý kiến, Bạch mỗ thân thân là đại tổng quản thành Cự Quỷ, chẳng lẽ không có quyền lợi rời khỏi quân doanh hay sao? Như vậy đừng trách Bạch mỗ mạnh mẽ lao ra.
Trong lời nói của Bạch Tiểu Thuần mang theo tức giận, tu vi Nguyên Anh bộc phát dữ dội, có xu thế một lời không hợp sẽ đại sát tứ phương, hắn âm thầm quan sát lều vải màu đỏ.
- Bạch Tiểu Thuần tung hoành tình trường nhiều năm, sáng tạo ra Doanh Tự Quyết vô cùng độc đáo, thu được vô số thư tình, chỉ là Hồng Trần lão nữ, ta xem ngươi làm sao đáp lại?
Bạch Tiểu Thuần nói chuyện quanh quẩn, đám hồn tu chung quanh quân doanh đều chần chờ, đa số bọn họ đều hiểu chuyện hôm nay quá mức khó tin, đại thống lĩnh lại là con gái Vương gia, hơn nữa Vương gia còn chỉ định hôn nhân, mà đại thống lĩnh lại không thừa nhận.
Không thừa nhận cũng bỏ đi, hết lần này tới lần khác còn muốn kéo Bạch Hạo ở lại trong quân doanh, không cho người đi, cho nên lúc này mới có ma sát.
- Đại thống lĩnh đang đánh chủ ý gì?
- Ta thấy Bạch Hạo nói đúng, đã không đồng ý thì cứ cho hắn đi là được...
Lúc này mọi người nói thầm trong nội tâm, khí thế cũng yếu đi không ít.
Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ chiêu này có tác dụng, nội tâm khoái ý, đang cân nhắc nói thế nào, nội tâm đã chiếm ưu thế, cũng không chọc giận Hồng Trần Nữ, đồng thời còn có thể bảo trì tư thái của bản thân, cuối cùng thuận lợi rời khỏi quân doanh.
Cũng không chờ Bạch Tiểu Thuần nói gì đó, Hồng Trần Nữ lại quát lớn, giọng nói mang theo sát ý và lạnh lùng.
- Ngươi cứ thử xem.
Lời này như hóa thành mãnh thú hồng hoang, lập tức làm cả quân đoàn Cự Quỷ bộc phát tu vi đáng sợ, trong nháy mắt phong vân biến ảo, hình thành uy áp không cách nào hình dung, áp lực từ các nơi bao phủ Bạch Tiểu Thuần.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động không nhỏ, tiếng hít thở dồn dập, hắn cảm giác mình hiện tại không chỉ đối mặt với Hồng Trần Nữ, còn có mấy chục vạn đại quân trong quân doanh, thực tế nơi này là Man Hoang, lại là thành Khôi Hoàng, áp lực lớn như vậy Bạch Tiểu Thuần không ngừng run rẩy, nói thầm Hồng Trần Nữ là người bất cận nhân tình, phụ nữ nhà bọn họ đều là người không nói lý... Mình muốn đi nhưng hết lần này tới lần khác lại không cho.
- Chẳng lẽ nàng mạnh bạo không được nên muốn sau này thừa cơ giết ta? Như vậy Vương gia cũng không thể nói gì.